Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh





“Ta đã nghe ngươi nói rất nhiều lần về vị chí tôn của tộc Thái Hư Cổ Long”, sau khi cảm thán, Diệp Thành lại nhìn Thái Hư Cổ Long: “Có tiện nói cho ta biết chí tôn nhà ngươi là vị nào trong một trăm ba mươi vị đế của Huyền Hoang không?”





“Thái Hư Đại Đế”, Thái Hư Cổ Long không hề giấu giếm, mỗi khi nhắc đến Đại Đế, trong mắt hắn ta đều là vẻ kính nể: “Có lẽ sau này ngươi đến Chư Thiên Vạn Vực cũng sẽ có người gọi ông ấy là Thái Hư Long Đế, ông ấy là người duy nhất bước qua hai cửa từ Chuẩn Đế tầng chín lên Đại Đế”.





“Đại Đế kỳ lạ nhất là Phật Đế”, giống như mấy lần trước, Diệp Thành lại bắt đầu xoè tay ra lẩm nhẩm: “Đại Đế có tuổi thọ ngắn nhất là Đấu Chiến Thánh Hoàng, vị đế có sức chiến đấu mạnh nhất là Hiên Viên Đại Đế, vị đế duy nhất tử trận là Huyền Cổ Đại Đế, vị đế thống trị thời kỳ huy hoàng nhất là Tiên Vũ Đại Đế, vị đế lên ngôi lúc trẻ tuổi nhất là Đông Hoa Đại Đế, vị đế lên ngôi lúc lớn tuổi nhất là Nguyên Thiên Đại Đế, vị đế sống lâu nhất là Viêm Đế, vị đế duy nhất bước qua hai cửa từ Chuẩn Đế tầng chín lên đế là Thái Hư Đại Đế”.





“Mỗi vị Đại Đế đều là một thần thoại, có những truyền thuyết chấn động cổ kim, Thái hư Đại Đế cũng không ngoại lệ”, Thái Hư Cổ Long nói tiếp: “Tộc Thái Hư Cổ Long của ta gần như xưng bá thời Thái Cổ cũng không phải nói chơi”.





“Ta tin điều này”, Diệp Thành thở dài cảm thán.





“Thế ngươi lấy được miếng Đế giác vỡ này từ đâu vậy?”, Thái Hư Cổ Long tiếp tục vấn đề trước đó.





“Nhặt được”.





“Nhặt được? Ngươi giẫm phải vận phân chó đúng không? Hơn hẳn người khác từ trong bụng mẹ”.





“Đây là vấn đề nhân phẩm”, Diệp Thành nói một câu đầy ẩn ý.





“Đúng là đáng ghét”, Thái Hư Cổ Long bước nhanh hai bước, miệng vẫn mắng chửi.





“Đây thật sự là vấn đề nhân phẩm mà”, Diệp Thành rất tự giác đi theo.





“Cút”.











Cái gì? Diệp Thành lại tới Bắc Sở?





Trong màn đêm yên tĩnh, Bắc Sở lại chấn động.





Mới im ắng chưa lâu, tên sát thần đó lại tới, không cần nhìn thấy người, chỉ nghe thấy tiếng thôi đã khiến quá nhiều người phải run sợ rồi.





Màn đêm vốn dĩ yên tĩnh thì lúc này các thế lực lớn ở Bắc Sở lần lượt triệu hồi các đệ tử gia tộc ở bên ngoài về, trụ sở của các thế lực lớn cũng được bao phủ bởi từng lớp kết giới hộ sơn, chuẩn bị đại chiến bất cứ lúc nào.





“Xem ra người ở Bắc Sở không chào đón chúng ta rồi”, trong một cổ thành, Diệp Thành không ngừng liếc mắt nhìn quanh, một cổ thành rộng lớn mà không có lấy một bóng người, chắc chắn đã ẩn náu rồi.





“La do ngươi để lại ám ảnh đẫm máu ở Bắc Sở”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng, “trận chiến khi đó quá chấn động, cả hàng chục triệu tu sĩ bị càn quét không còn mạng quay về, còn ai dám khiêu khích uy nghiêm của ngươi?”





“Nhưng bọn chúng không biết ta đã không còn ở trạng thái không chết không nghỉ nữa rồi”.





“Đi thôi, đừng ra vẻ nữa”.





Cả hai rời khỏi cổ thành, bước trên đại địa của Bắc Sở chẳng chút kiêng dè, trông thì giống như hai tên tử tế nhưng nhìn bóng lưng, dù có nhìn thế nào cũng rất giống hai tên lưu manh, vả lại còn là hạng mặt dày.








20220315032249-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK