Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đạo hữu, xin mời”, nữ tử tóc bạc vội nói rồi dẫn Diệp Thành vào trong nội viện, trên đường đi không quên liếc nhìn Diệp Thành mấy lần, trong ánh mắt rõ vẻ kinh ngạc, cảnh tượng trước đó quá kinh người và chấn động, cho tới bây giờ cô cũng vẫn chưa thể nào phản ứng lại kịp, tu vi cảnh giới Hoàng mà mạnh vượt trội thế này.





Cả hai người một trước một sau tới nội viện của hoa viên.





Vừa vào nội viện, nữ tử áo trắng liền hành lễ với Diệp Thành: “Đa tạ đạo hữu tương trợ, nhà Mộ Dung vô cùng cảm kích, mối ân tình lớn này nhà Mộ Dung cả đời không quên”.





“Người một nhà cả, có gì đâu”.





“Người...người một nhà?”





“Giúp cô quy vị”, Diệp Thành mỉm cười gảy ra một đạo tiên quang bay vào trán nữ tử kia.





Tiếp đó, hắn xoa mũi quay người, vẻ mặt có phần kì quái như nhớ lại sự việc xấu hổ năm xưa, đó là một dòng sông băng, một nữ tử đang tắm và vô tình bị hắn trông thấy.





Hự!





Nữ tử kia ôm đầu rít lên, thân hình run rẩy, vẻ mặt có phần đau đớn.





Sau khi tiên quang bay vào, kí ức kiếp trước của cô liên tục được mở ra, những sự việc năm xưa, cảnh tượng năm xưa cũng trở về trong chốc lát khiến đôi mắt mơ màng của cô dần trở nên rõ ràng.





Không biết đến bao giờ nữ tử này mới khẽ rùng mình nhớ về mọi việc và nhớ được tên của mình: Tô Tâm Nhi.





Ngươi...!





Tô Tâm Nhi thẫn thờ nhìn Diệp Thành như nhìn thể đang nhìn thấy mộng ảo.





Chào mừng cô quay trở lại!





Diệp Thành mỉm cười, hắn nói với giọng nghẹn ngào.





Một trăm năm rồi!





Tô Tâm Nhi không kiềm chế được cảm xúc, cô tiến lên trước ôm chầm lấy Diệp Thành, khuôn mặt áp vào ngực hắn, tham lam nghe từng nhịp tim của hắn. Năm ngón tay đan vào nhau như dùng hết sức, đôi mắt dàn dụa nước mắt thấm ướt áo Diệp Thành.





Diệp Thành mỉm cười, hắn không né tránh, đây là cái ôm của những người đồng hương với nhau, hắn tự nhận không hề có xen lẫn chút tình cảm nam nữ nào.





Không lâu sau đó, Tô Tâm Nhi cuối cùng cũng thả Diệp Thành ra, cô cúi mặt, bàn tay còn vấn vấn vạt áo, khuôn mặt ửng hồng, cô nhớ lại chuyện kiếp trước và nhớ lại cảnh tượng lần đầu gặp Diệp Thành, đó quả thực là cảnh tượng hết sức ướt át, cơ thể của cô đã bị Diệp Thành nhìn thấy toàn bộ.





Diệp Thành ho hắng tỏ ra có phần ái ngại.





Cô cô?





Bầu không khí gượng gạo bị một câu nói bên ngoài làm gián đoạn.





Nghe vậy, Tô Tâm Nhi vội lau đi nước mắt cúi đầu cười ngây ngốc.





Phía Man Man tới rồi, còn có cả Man Hùng nữa, vả lại còn nắm tay nhau đi vào khiến Diệp Thành nhìn mà sững sờ, mới chưa được bao lâu mà đã thành đôi rồi, tốc độ cũng nhanh thật.





Được không?





Man Hùng chỉnh lại cổ áo, sau đó không quên vuốt tóc tự sướng.



Được lắm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK