Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?”, sau một hồi ngạc nhiên, Quỷ Vương cau mày nhìn Diệp Thành.





“Không thể kéo dài thêm được nữa”.





“Dẫn theo cả chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên, một khi đặt chân đến Bắc Chấn Thương Nguyên rất có thể sẽ bị diệt sạch, không có chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên này, Nam Sở lấy gì chống lại đại quân Thiên Ma?”





“Đây là một ván cược lớn!”, Ma Vương Quỳ Vũ Cương hít sâu một hơi: “Nếu thua thì sẽ không thể trở mình”.





“Đại Sở vốn đã ở chốn đường cùng, không có quân tiếp viện, chỉ phòng thủ chắc chắn sẽ thất bại”, Diệp Thành lên tiếng: “Nếu có thể phá huỷ ma trụ, dù chúng ta toàn quân diệt sạch cũng không tiếc”.





“Đội quân đánh úp, đánh giặc bắt vua trước, đây là tác phong trước giờ của ngươi!”, Thái Hư Cổ Long mỉm cười lắc đầu.





“Tuy điên cuồng nhưng lại nhanh gọn”, Âu Dương Vương cười khẽ: “Chúng ta lẽ ra đã chết từ lâu rồi, nếu có thể chiến đấu mở ra tương lai cho thế hệ sau này thì chết cũng không sao, lên đường sớm hơn mà thôi”.





“Thời gian cấp bách, mọi người có ý kiến gì khác không?”, Diệp Thành nhìn chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên xung quanh rồi nói.





“Bản vương đồng ý”, giọng Yêu Vương vang dội: “Nếu chỉ phòng thủ thì hèn quá, chi bằng cứ đánh đến chết một lần cho thoải mái”.





“Ta thích điều này”, phía Huyết Vương cũng cười.





“Chúng ta cũng không phản đối”, các đế vương đều gật đầu, phía Thái Hư Cổ Long cũng vậy, thời gian cấp bách, không ai lãng phí thời gian để thể hiện, chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên cũng không có ai phản đối.





“Vậy ta sẽ nói kế hoạch cụ thể”, Diệp Thành lập tức trải một tấm bản đồ cực lớn ra, vừa chỉ lên trên vừa nói: “Chín mươi nghìn người quá đông, chúng ta phân thành chín đường để lẻn vào Bắc Sở, liệt đại chư vương mỗi người dẫn theo mười nghìn quân, còn lại sẽ đi theo ta. Ta không quan tâm các vị dùng cách nào, dù thế nào cũng phải tránh được đại quân Thiên Ma”.





“Gặp nhau ở đâu?”, Chung Ly hỏi.





“Nơi giao giữa Trung Thông Đại Địa của Bắc Sở và Bắc Chấn Thương Nguyên: Núi Địa Táng”, Diệp Thành chỉ vào một nơi.





“Không nhiều lời nữa, đi thôi”, Pháp Luân Vương hành động rất kiên quyết, đứng phắt dậy đi ra khỏi đại điện, sau đó liền có mười nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên cũng đi theo ra ngoài.





Sau khi Pháp Luân Vương đi, liệt đại chư vương còn lại cũng không chậm trễ, đồng loạt ra khỏi Địa Cung, sau lưng mỗi người đều có mười nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên đi theo.





Những người còn lại đều đi theo Diệp Thành.





Trong đêm đen, quân viễn chinh của Đại Sở phân thành chín đường đi đến các hướng ở Nam Sở, họ đều mặc áo đen, khoác áo choàng đen, che giấu khí tức hệt như những sát thủ.





Tuy đại quân Thiên Ma đông nhưng ba triệu dặm tường thành Nam Sở, không phải chỗ nào của tường thành cũng có quân Thiên Ma đóng giữ.





Mà phía Diệp Thành lại tìm những kẽ hở để đi, họ không thể lộ liễu, đề phòng ma quân ở Bắc Chấn Thương Nguyên phát hiện, tất cả đều phải tiến hành một cách bí mật, đánh úp thì phải đạt được hiệu quả khiến địch trở tay không kịp, như vậy mới có thể phát huy uy lực của quân viễn chinh một cách tối ưu nhất.





Trong đêm đen, quân viễn chinh của Đại Sở phân chín đường tìm lối đột phá, sau đó lặng lẽ ra khỏi tường thành Nam Sở.





Khi đi, họ đều vô thức ngoảnh lại nhìn Nam Sở phía sau.





Chuyến đi này từ một khía cạnh nào đó có thể nói là hành động tự sát, phần lớn không thể sống sót trở về, hầu hết trong số họ đều là lão tổ của gia tộc, trước khi đi dường như đều quay lại nhìn hậu bối nhà mình từ nơi rất xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK