Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh







“Những điều này đều không quan trọng”, Diệp Thành vẫn nhìn Đông Hoàng Thái Tâm: “Nếu Đại Sở tự hình thành luân hồi thì tức là những người tử trận của Đại Sở đều sẽ đầu thai chuyển thế lại Đại Sở, đúng không?”





“Về lý thuyết thì là như thế”.





“Vãn bối muốn một câu trả lời chắc chắn”.





“Ta không thể cho ngươi câu trả lời chắc chắn”, Đông Hoàng Thái Tâm nhẹ nhàng lắc đầu: “Trận chiến này Đại Sở có quá nhiều người tử trận, Chư Thiên Luân Hồi ở đây đã bị tổn hại nghiêm trọng, có thể nói là nó đã bị mất trật tự”.





“Cho nên?”, mắt Diệp Thành đỏ ngầu đầy tia máu.





“Cho nên một số người chết trận ở vùng đất này có thể được đầu thai chuyển thế, một số người không thể đầu thai chuyển thế, một số người có thể luân hồi về Đại Sở, một số người có thể sẽ luân hồi đến Chư Thiên Vạn Vực”.





“Các vị ai cũng thần thông quảng đại mà vẫn không thể sửa được Chư Thiên Luân Hồi sao?”, Diệp Thành cau mày nhìn Đông Hoàng Thái Tâm.





“Không thể”, Địa Hoàng thầm lắc đầu: “Đến Đại Đế cũng bị Chư Thiên Luân Hồi áp chế, cấp bậc của nó đã vượt xa khả năng điều khiển của chúng ta. Thứ lỗi cho chúng ta vô dụng, không thể khôi phục lại quỹ đạo như ban đầu”.





“Nếu vậy thì tiền bối nói những người có thể luân hồi về Đại Sở cho ta biết, ta giúp họ tìm lại ký ức kiếp trước”.





“Rất xin lỗi, vào khoảnh khắc Chư Thiên Luân Hồi bị hỗn loạn, nó đã nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta”, Đông Hoàng Thái Tâm thở dài bất lực: “Vậy nên ai có thể luân hồi, ai không thể luân hồi, ai có thể luân hồi về Đại Sở, ai có thể luân hồi về Chư Thiên Vạn Vực, chúng ta cũng không có cách nào biết được”.





“Điều này được coi là gì!”, sắc mặt Diệp Thành tái nhợt, ngay cả Thiên Huyền Môn cũng không biết tu sĩ Đại Sở ai có thể luân hồi, ai không thể luân hồi, cũng không biết họ có thể luân hồi về đâu thì hắn lại càng không thể biết.





Hắn đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, lẽ nào muốn hắn phải đi tìm từng người một ở Đại Sở và Chư Thiên Vạn Vực sao? Biển người mênh mông, muôn nghìn chúng sinh, không có mục tiêu chính xác thì đúng là khó như lên trời!











Trong phút chốc, hai mắt hắn mờ đi, trong tầm mắt mơ hồ hiện ra những bóng dáng và khuôn mặt quen thuộc.





Hắn cứ tưởng những người đã chết đó có thể đầu thai, hắn có thể gặp lại từng người, nhưng sự thật tàn khốc khiến lòng người đau đớn, trong số những người đó có một số người hắn không bao giờ được gặp lại nữa, sự bàng hoàng này khiến hắn cảm thấy sợ hãi chưa bao giờ có.





Tìm!





Dù phải đi đến chân trời góc bể!





Đột nhiên hai bàn tay sau ống tay áo của hắn siết chặt, trong mắt lên tia sáng kiên định chưa từng có, tìm khắp vùng đất Đại Sở rồi sẽ đến Chư Thiên Vạn Vực, ngày tháng vô tận sau này sẽ là mục tiêu lớn nhất của hắn.





“Còn một tin xấu hơn nữa”, khi Diệp Thành im lặng thì Đông Hoàng Thái Tâm lại lên tiếng.





“Tin xấu hơn nữa?”, Diệp Thành chau mày nhìn Đông Hoàng Thái Tâm, tin tức khiến bà ấy cũng phải gọi là tin xấu thì sẽ xấu đến mức nào?!





“Đại Sở và Chư Thiên Vạn Vực đã bị ngăn cách”, dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Thành, cuối cùng Đông Hoàng Thái Tâm vẫn nói ra.





“Ngăn cách là thế nào?”








20220407102448-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK