Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phủ chủ Đan Phủ, ngươi có thể đứng đầu Đan Phủ thì có lẽ thuật luyện đan của ngươi cũng không hề thấp nhỉ?”, Diệp Thành vừa ngồi xuống, còn chưa đụng đũa thì tiếng cười u ám của Khô Nhạc đã vang lên.





“Cũng tạm thôi”, Diệp Thành nhướng vai.





“Đã vậy thì chúng ta so tài một phen”, lời nói của Khô Nhạc mang theo vẻ lạnh lùng.





“Không phải chứ, đấu đan trong lễ mừng thọ của chân nhân thì người ta lại nghĩ vãn bối tới phá đám”, Diệp Thành cố bày ra bộ dạng e ngại khiến người khác nghe mà phải chép miệng, lẽ nào ngươi không phải tới đây để phá đám sao?





“Đã là thọ tiệc của lão phu thì lấy đấu đan khiến mọi người vui vẻ cũng không sao”, giọng Khô Nhạc vẫn chậm rãi, “không biết Đan phủ có dám không?”





“Chân nhân đã có lời mời thì sao vãn bố có thể chối từ?”, Diệp Thành vừa ngồi xuống lại đứng lên, vẻ mặt hào hứng nhìn Khô Nhạc, cười nói: “Không biết chân nhân muốn thi thế nào?”





“Mỗi bên bảy người, đấu bốn ván, bên nào thắng được ba ván là bên đó thắng”.





“Hay lắm”.





“Đã là đấu đan thì chi bằng nên có thêm phần thưởng?”, ở một hướng khác có người lên tiếng, nếu nhìn kĩ thì chính là Huyết Các trước đó truy sát Diệp Thành, đã là khách khanh của Khô Nhạc thì đương nhiên biết Khô Nhạc cần gì.





“Phần thưởng gì?”, Diệp Thành mỉm cười nhìn Huyết Các.





“Bên thua phải dập đầu, cả đời làm nô bộc”.





“Shhh”, Huyết Các vừa dứt lời, từng tiếng xuýt xoa vang lên, đó có khác gì không chết không nghỉ đâu.





“Không biết phủ chủ Đan phủ có dám không?”, Huyết Các nhìn sang Diệp Thành mỉm cười u ám.





“Ta không có ý kiến gì”, Diệp Thành nhướng vai.





“Vậy thì lão tổ Chu Tước có thể làm người phán xử không?”, Huyết Các nhìn sang Nhược Thiên Chu Tước.





“Lão thân rất vinh dự”, Nhược Thiên Chu Tước mỉm cười.





“Vậy thì bắt đầu đi”, Nhược Thiên Chu Tước vừa dứt lời đã thấy Nhạc Chân nhảy ra nhìn Diệp Thành với vẻ mặt lạnh lùng, “người đầu tiên của Linh Đan Các để ta, ngươi chọn người đầu tiên của Đan Phủ đấu với ta”.





“Tiền bối tự chọn đi, ai cũng được”, Diệp Thành khoát tay.





“Tuỳ chọn?”, những người có mặt đều kinh ngạc, Nhạc Chân cũng ngỡ ngàng, Khô Nhạc, Nhược Thiên Chu Tước và tất cả những người có mặt lại càng bất ngờ hơn, tuỳ chọn, chọn một đối thủ yếu thì Linh Đan Các chắc chắn sẽ thắng.





“Chơi ta sao?”, Nhạc Chân phản ứng lại thì tức tối ra mặt.





“Vãn bối không có thời gian đùa cợt, tiền bối cứ tuỳ chọn”, Diệp Thành tìm một chỗ thoải mái lấy ra một viên linh châu lau đi lau lại.





“Tự tin vậy sao?”, người có mặt ở đây kinh ngạc, đến cả Nhược Thiên Chu Tước cũng cau mày.





“Tám phần là cố làm ra vẻ huyền bí”.





“Nhạc Chân là luyện đan sư cấp sáu, lẽ nào người của Đan Phủ đều luyện đan sư cấp sáu?”





“Ngươi cũng đánh giá Đan Phủ cao quá đấy”.





“Có so tài nữa không vậy?”, phía Đan Phủ đã có luyện đan sư đập bàn.





“Ngông cuồng”, Nhạc Chân hắng giọng lạnh lùng, ông ta lập tức chỉ vào người đó, “ngươi, chính là ngươi, ra đây cho lão phu”.





“Ông đúng là biết chọn người đấy”.





“Muốn trách thì trách phủ chủ của các ngươi”, Nhạc Chân cười mỉa.





“Hừ”, luyện đan sư của Đan Phủ tỏ ra hết sức thản nhiên, lập tức nhảy lên vân đài chuyên dùng để đấu đan.



“Đồ nhi nhất định làm tròn sứ mệnh”, Nhạc Chân trước khi lên vân đài còn không quên tự tin lên tiếng thề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK