Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi đang chỉ trích lão phu sao?”, bên trong tửu lâu vang lên giọng nói âm trầm.





“Đâu có, ông là bậc tiền bối, đức cao vọng trọng, vãn bối đâu dám chỉ trích”, Diệp Thành nói rồi tung ra một chưởng khiến Chuẩn Thánh Vương của nhà Dương phun ra máu: “Có điều, ông đã thích xem kịch thì cứ yên ổn nhâm nhi rượu xem kịch, đừng nhúng tay vào những việc không nên”.





“Được, được lắm”, tiếng cười phẫn nộ vang lên, tửu lâu rộng lớn rúng động, một lão già mặc áo tím bước ra, uy lực của chuẩn Thánh Vương trấn áp khiến hư thiên rúng động, “lão phu vốn dĩ không muốn nhúng tay vào, ngươi đã ngông cuồng như vậy thì hôm nay ta phải ra tay thôi”.





Dứt lời, Khai Nguyên Chân Nhân lập tức giơ tay lên, nhất chỉ thần mang chỉ về phía lưng Diệp Thành.





Diệp Thành không nói lời nào, hắn cứ thế ngó lơ, mặc cho thần mang kia đâm xuyên thánh thể của mình, trong lúc này, hắn cũng đã vung kiếm trảm vào Chuẩn Thánh Vương vẫn đang bỏ trốn kia.





Chuẩn Thánh Vương nhà họ Dương quỳ xuống khiến một lầu các sụp đổ sau đó mới lảo đảo đứng dậy, nhưng còn chưa đứng vững thì một chưởng của Diệp Thành đã đánh tới khiến cơ thể ông ta hoá thành huyết vụ, chỉ còn lại nguyên thần như muốn bỏ trốn nhưng lại bị Diệp Thành phong ấn vào bên trong Hỗn Độn Thần Đỉnh.





Cùng lúc này, đòn công kích của Khai Nguyên Chân Nhân phía sau lại tới, đó chính là một đạo kiếm mang.





Diệp Thành né không kịp nên phần vai phải bị trảm trúng, máu tươi màu vàng kim bắn vọt trong hư thiên.





Thấy Diệp Thành bị thương nặng, Khai Nguyên Chân Nhân cầm theo thanh kiếm nhuốm máu từ từ đi tới, đứng trên hư không, khẽ vuốt râu, bộ dạng như một vị tiền bối cao nhân: “Giơ tay chịu trói thì lão phu chỉ phế đi tu vi của ngươi, không lấy cái mạng ngươi nhưng nếu ngoan cố thì ngươi chết không có chỗ chôn”.





“Ta cảm thấy thật khó hiểu, là ai cho ông tự tin như vậy?”, Diệp Thành nghe vậy thì đột nhiên bật cười, lão tử vừa trấn áp cả một Chuẩn Thánh Vương, là ông mù hay không nhìn thấy, ta có thể trấn áp Chuẩn Thánh Vương nhà họ Dương thì cũng có thể trấn áp ông, trong lòng ông không có tính toán à?





“Là ngươi muốn chết, không thể trách lão phu được”, Khai Nguyên Chân Nhân chậm rãi lên tiếng, ông ta sải bước nhanh chóng sát phạt đến trước mặt Diệp Thành, vẫn là nhát kiếm tuyệt sát cứ thế ép về phía chân thân nguyên thần của Diệp Thành.





Phụt!





Máu tươi bắn vọt choán lấp cả hư thiên nhưng người bị thương lại không phải Diệp Thành mà là Khai Nguyên Chân Nhân.





Vào giây phút trước đó, Diệp Thành dùng tới thiên đạo bay vào hố đen sau đó nhanh chóng trốn ra đằng sau Khai Nguyên Chân Nhân, một nhát kiếm trảm vào phần lưng của Khai Nguyên Chân Nhân khiến xương cốt của ông ta lộ ra.





Cảnh tượng dị thường này khiến người bên dưới khó hiểu, vì sao người bị thương lại là Khai Nguyên Chân Nhân.





Bọn họ không nhìn ra, Khai Nguyên Chân Nhân cũng vậy, đột nhiên bị thương, còn chưa nghĩ thông là có chuyện gì thì nhát kiếm thứ hai của Diệp Thành đã tới, trảm diệt một nửa cơ thể của ông ta.


Khai Nguyên Chân Nhân cũng quỳ xuống, ngã xuống khỏi hư không khiến đại địa hõm sâu thành cái hố.





“Tiền bối, hiện giờ tiền bối cảm thấy có ổn không?”, Diệp Thành đứng giữa hư thiên mỉm cười nhìn xuống bên dưới, cánh tay bị trảm lìa cũng đã mọc ra, khả năng hồi phục bá đạo khiến người ta kinh ngạc.





































Danh sách truyện HOT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK