Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho đến khi hắn vung tay, không chỉ hắn mà những phân thân còn lại cũng chạy về ngọn núi phía sau của nhà họ Viên.





Khi mới vào nhà họ Viên, hắn đã cảm nhận được linh khí dồi dào từ ngọn núi phía sau, hương thơm nồng nàn tràn ngập, hắn nghĩ chắc chắn ngọn núi phía sau sẽ có vườn linh quả, bây giờ xem ra đúng là như vậy.





“Đi thôi”, Diệp Thành dẫn đầu, lao thẳng về phía vườn linh thảo.








Bởi vì lúc trước đã mắc bẫy ở Tàng Thư Các nên lần này Diệp Thành rất thận trọng, hắn sử dụng Tiên Luân Nhãn tìm trận pháp cấm chế xung quanh vườn linh thảo, sau đó không chút ngần ngại phá vỡ.





Không còn cấm chế, Diệp Thành và các phân thân của hắn bắt đầu thoải mái trộm cắp.





Đây là một cảnh tượng không biết nên diễn tả thế nào. Diệp Thành dẫn đầu, mỗi người đều vác một bao tải, đi tới đâu là linh quả trên cây đều bị cuỗm sạch, thậm chí cả cành lá cũng bị vặt đi, đến mức họ đi qua cây nào là cây đó trở nên trơ trụi.





“Cũng kha khá rồi”, không biết bao lâu sau Diệp Thành mới dừng lại.



VietWriter






Bởi vì trước đó không lâu hắn đã cảm nhận được rõ ràng một Diệp Thành trong Nhất Khí Hoá Tam Thanh của mình đã bị tiêu diệt, hơn nữa Thương Lang Cổ Thành cách dãy núi đó không xa lắm, có lẽ nhà họ Viên đã truyền âm cho ba tên cảnh giới Không Minh của nhà họ rồi.





“Đi thôi”, Diệp Thành chạy cực nhanh, nhà họ Viên rất lớn, hắn biết vẫn còn rất nhiều bảo bối nhưng thời gian quá ngắn, nếu cướp thêm chắc chắn sẽ mắc kẹt ở đây.





Ấy?





Diệp Thành đang chuẩn bị chuồn đi thì nhướng mày, hắn cảm nhận được hơi thở quen thuộc.





“Tiểu tử, gia đưa ngươi đi dạo”, Diệp Thành chạy nhanh vào một toà giả sơn, kéo một người từ trong lầu gác của giả sơn ra. Người đó chẳng phải chính là Viên Hạo hôm nay sử tử Xích Diệm ăn thịt hắn sao?


“Sư phụ ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu”, Viên Hạo gầm lên dữ tợn, bởi vì ban ngày hắn bị Diệp Thành đánh bị thương, được đưa về nhà họ Viên nghỉ ngơi dưỡng thương ở lầu các, nhưng vết thương còn chưa lành lại đã bị Diệp Thành lôi ra ngoài.





“Yên lặng cho ta”, Diệp Thành cho hắn một chưởng, giây trước Viên Hạo còn đang lải nhải thì giây sau đã bị đánh ngất.





Sau khi bắt Viên Hạo, Diệp Thành chuồn thẳng về phía lối ra của nhà họ Viên.





Giờ phút này, cửa phủ đệ nhà họ Viên đã chật cứng người, họ đang chỉ chỉ trỏ trỏ vào nhà họ Viên. Nửa đêm rồi mà nhà họ Viên vẫn ồn ào, liên tục vang lên tiếng hét như lợn bị chọc tiết, muốn không thu hút sự chú ý của người khác cũng khó.





“Ai thế? Lá gan lớn thật”.





“Mấy người ở cảnh giới Không Minh của nhà họ Viên đều không ở đây à?”





“Chắc không có ở đây đâu, ngươi chưa nghe nói à? Ban ngày họ đã đi truy đuổi tiểu tử đeo mặt nạ cảnh giới Nhân Nguyên kia rồi”.





Trong những tiếng bàn luận, một ánh sáng vàng kim từ phủ đệ nhà họ Viên phát ra, hơn nữa trên vai còn vác một bao tải, không cần nói cũng biết đó là Diệp Thành đang vác Viên Hạo đã bị đánh ngất chạy ra ngoài.





Mẹ nó!





Nhìn thấy Diệp Thành, người sáng nay đánh Viên Hạo bị thương, ai cũng buột miệng chửi thề.





“Tần Vũ? Chuyện gì thế này? Không phải hắn đã bị ba người ở cảnh giới Không Minh của nhà họ Viên truy sát rồi sao? Hắn trốn được khỏi Thương Lang Cổ Thành rồi à? Sao lại ở đây?”





“Ôi mẹ ơi!”





Vút!





Trong tiếng bàn tán ồn ào, Diệp Thành đã lao vào hư không như một đạo thần quang, phóng thẳng lên trời.





Mặc dù hắn cũng muốn mượn truyền tống trận Thương Lang Cổ Thành để dịch chuyển, nhưng hắn không biết cách điều chỉnh toạ độ, đó là chuyện rất nực cười!





Diệp Thành vừa đi chưa lâu thì ba bóng người vội vàng chạy tới từ nơi xa, đáp xuống Thương Lang Cổ Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK