Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay hắn đã đánh được vào vòng chung kết, đối thủ còn lại duy nhất chính là Cơ Tuyết Băng của Chính Dương Tông.



Copy từ web VietWriter


Cũng đúng như hắn nói, từ khi bắt đầu cuộc so tài tam tông tới hiện giờ đối thủ mà hắn nhận thua cũng chỉ có một mình Cơ Tuyết Băng, đây là sự tự tin tuyệt đối, tự tin mình có thể chiến tới cuối cùng.


Hắn biết thực lực của Cơ Tuyết Băng vượt xa Hoa Vân và Chu Ngạo, hắn thậm chí còn không biết mình có mấy phần thắng vì trước đó hắn đã từng nghe về truyền thuyết của Huyền Linh Chi Thể, và cũng chưa từng đấu với Huyền Linh Chi Thể.


Cho dù đã từng chiến qua vài lần với Cơ Tuyết Băng như Dương Bân, Vương Xuyên hay Chu Ngạo thì vẫn chưa đủ sức khiến cô ta phải ra chiêu bài cuối cùng. Diệp Thành không thể tưởng tượng được Cơ Tuyết Băng còn có bao nhiêu bí pháp cấm kỵ và cũng không thể tưởng tượng được mình có thể trụ được tới cuối cùng hay không.


Thế nhưng hắn sẽ đánh vì thể diện của tông môn cũng được, vì dứt đi mối tình năm xưa cũng được, nhân quả của hiện tại sẽ được đặt dấu chấm hết cho mọi chuyện vào ngày mai.


Bên ngoài Vọng Nguyệt Các, mấy người phía Dương Đỉnh Thiên ngồi lại với nhau, không ai quấy rầy Diệp Thành.



Đọc tiếp tại VietWriter nhé !


“Thực lực của Chu Ngạo và Hoa Vân không chênh lệch nhiều, đến cả Chu Ngạo cũng chỉ trụ được ba hiệp khi đấu với Huyền Linh Chi Thể, không biết ngày mai Diệp Thành có thể trụ được mấy hiệp?”, Đạo Huyền Chân Nhân vuốt râu, trong đôi mắt mang theo cái nhìn lo âu.


“Muội đề nghị không cho Diệp Thành tham gia nữa”, Sở Linh trầm lắng, “linh hồn của Huyền Linh Chi Thể đã ở cấp Địa, nếu như sử dụng bí thuật linh hồn để tấn công thì Diệp Thành sẽ bại ngay lập tức”.


“Ta cũng đồng tình”, Bàng Đại Xuyên vuốt râu: “Đánh với Hoa Vân suýt chút nữa còn bị trấn áp, huống hồ là đấu với Huyền Linh Chi Thể không biết mạnh hơn Hoa Vân bao nhiêu lần”.


“Ta cũng tán thành”, Phong Vô Ngấn trước nay kiệm lời cũng lên tiếng.


“Sở Huyên sư muội, muội thì sao?”, Dương Đỉnh Thiên vuốt râu nhìn về phía Sở Huyên còn đang trầm lắng: “Là sư phụ của Diệp Thành, ý của mội về hắn là quan trọng nhất”.


“Muội sẽ không ngăn hắn đấu với Cơ Tuyết Băng”, Sở Huyên khẽ giọng, lời nói ý tứ: “Có lẽ cả chặng đường hắn vượt qua trong lần so tài này cũng chỉ là để đối đầu và đánh bại Cơ Tuyết Băng”.


Lời này của Sở Huyên khiến mọi người phải suy nghĩ.


Huyền Linh Chi Thể, truyền thuyết bất bại chính là người thương trong lòng Diệp Thành trước đây. Khi bọn họ nghe thấy bí mật này đều không khỏi cảm thấy kinh ngạc.


Có lẽ trong lòng Diệp Thành, nỗi đau lòng nhất chính là bị tông môn đuổi đi còn nỗi đau thấu tận tâm can chính là bị người thương ruồng bỏ. Theo bọn họ thấy, Diệp Thành có thể đi tới ngày hôm nay và thứ giúp hắn chống chọi với mọi thứ chính là nỗi đau khổ trong thẳm sâu tâm hồn mình.


Haiz!


Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía lầu các và bất giác thở dài.


…..


Đêm khuya yên tĩnh, bầu trời đầy sao. Trong địa cung u ám của Chính Dương Tông, Thành Côn đứng thẳng người, thần sắc lạnh lùng.


Trước mặt ông ta có hai người mặc hắc bào, một người trung tuổi và một lão già. Hình thái của bọn họ hết sức dị thường và điểm chung của bọn họ chính là vẻ mặt không chút biểu cảm, đôi mắt vô hồn, trông như hai thi thể đã chết.





Diệp Thành của hiện tại trông không còn dáng vẻ ngông nghênh của ngày thường nữa, ngược lại trông hắn trầm tĩnh đến lạ. Đôi mắt đen láy như giếng sâu, toàn thân không hề toát lên khí tức của một tu sĩ mà giống như một người thường vậy.


“Cố gắng là được”, Dương Đỉnh Thiên mỉm cười, vỗ vai Diệp Thành.


“Con sẽ cố gắng”, Diệp Thành mỉm cười lên tiếng.


“Xuất phát”, Dương Đỉnh Thiên đi trước, Phong Vô Ngấn và Đạo Huyền Chân Nhân lần lượt theo sau, chỉ có Sở Huyên ở cuối cùng đi ngang hàng với Diệp Thành.


“Sư phụ, hôm nay người sẽ không ngăn cản con lên chiến đài phải không?”, Diệp Thành bất giác nhìn sang Sở Huyên.


“Không”, Sở Huyên không nhìn Diệp Thành, cô mỉm cười nói: “Cố gắng là được, hôm nay dù con thắng hay bại thì con chính là đồ đệ xuất sắc nhất của Sở Huyên ta rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK