Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thành thu lại ánh mắt, hắn định thần lại nhưng không thấy cương thi cổ mộ bị phong ấn trong Hỗn Độn Thần Đỉnh lúc trước đâu.





Hắn cũng không ngạc nhiên vì điều này, Hỗn Độn Thần Đỉnh bị thiệt hại nặng nề trong trận chiến với Thái Hư Long Đế, ảnh hưởng đến cương thi cổ mộ trong thần đỉnh, hẳn là đã biến thành tro bay trong trận chiến khốc liệt ấy rồi.





“Trở về với cát bụi!”





Diệp Thành thở dài một tiếng, phất tay rắc tro tàn của cương thi cổ mộ vào hố đen, đây cũng coi như là chốn trở về của ông ta.





Làm xong hết mọi chuyện hắn mới lấy một chiếc lư đồng ra, thả Thượng Quan Ngọc Nhi đang bị phong ấn bên trong ra.





Thượng Quan Ngọc Nhi ra khỏi lư đồng nhưng lại vô thức lùi về một bước, sợ hãi nhìn Diệp Thành.





Ở trong lư đồng, cô đã tận mắt nhìn thấy Diệp Thành liên tiếp giết hai Thánh Nhân, tận mắt nhìn thấy thanh niên trước mặt này độ thiên kiếp như thế nào, hơn nữa còn tận mắt trông thấy hắn tiêu diệt hai sự tồn tại đáng sợ.





Từ đầu đến cuối, cô là người duy nhất biết rõ mọi chuyện.





Cô chấn động, chấn động trước sự cường đại của Diệp Thành.





Cô khiếp sợ, khiếp sợ vì không ngờ trên đời này lại có người cường đại đến thế.





Có lẽ sự chấn động và khiếp sợ tràn ngập trong suy nghĩ khiến cô quên mất xung quanh mình bốn bề là bóng tối vô tận.





Phải mất hai ba giây cô mới có phản ứng, hai tay run rẩy cầm sát kiếm chỉ vào Diệp Thành, nhìn hố đen xung quanh rồi lại nhìn hắn: “Đây… Đây là nơi nào?”





“Hố đen không gian”, Diệp Thành uống một ngụm rượu, thản nhiên trả lời.





“Hố… Hố đen không gian”, sắc mặt Thượng Quan Ngọc Nhi lại càng thêm tái nhợt, cô đã từng nghe tới hung danh hố đen, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy, quả nhiên như trong lời đồn, ở trong này đúng là rất âm u, đáng sợ.





“Đừng sợ, có ta đây rồi”, Diệp Thành cười toe toét, hai mắt lại bắt đầu nhìn Thượng Quan Ngọc Nhi từ trên xuống dưới.





“Ngươi… Ngươi làm gì đấy?”, Thượng Quan Ngọc Nhi vô thức lui về phía sau một bước, bàn tay cầm kiếm run lên một chút, vẻ mặt vô cùng sợ hãi, chủ yếu là vì nụ cười của Diệp Thành rất không bình thường.





“Ta không làm gì cả”, Diệp Thành lắc đầu, còn không quên vuốt tóc tự cho là mình đẹp trai: “Hố đen là một nơi rất tuyệt, không có ai làm phiền, đại gia ta có thể chơi đùa thoả thích, muốn làm gì thì làm”.





“Ngươi…”, Thượng Quan Ngọc Nhi vẫn lùi lại, những giọt nước mắt tủi nhục chảy dài trên gò má xinh đẹp của cô.





“Chơi lớn rồi”, thấy Thượng Quan Ngọc Nhi khóc, Diệp Thành không khỏi ho khan một tiếng, hắn vội vàng tiến lên, vốn chỉ định trêu cô thôi, ai ngờ cô đã tu đạo hai trăm năm rồi mà vẫn sợ phát khóc.





“Ngươi đừng lại đây”, Thượng Quan Ngọc Nhi hét lên, đứng lại, đặt kiếm lên cổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK