Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiên thể của thần thoại của Chư Thiên, run lên, nước mắt dàn dụa, ông ta không ngờ trăm năm trước Đại Sở lại phải đối đầu với cuộc xâm lược của Thiên Ma, chiến tới mức thảm hại thế này, không ta không ngờ rằng vì để bảo vệ Chư Thiên Môn và Vạn Vực Thương Sinh mà chín mươi triệu tu sĩ của Đại Sở phải chiến đấu gian lao như vậy.





Vút!





Tiếng kiếm kinh thế vang lên, áp lực trấn áp chư thiên, cả Bắc Đẩu Tinh Vực đều phải chiến, cho dù là trời đất hay tinh không thì đều hoá thêm lớp hàn băng bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.





Cơn gió nhẹ khẽ thổi tới, màn nước dần biến mất, chỉ để lại bóng hình chín mươi triệu anh hồn đẫm máu của Đại Sở trong hư không.





Chư Thiên Kiếm Thần trầm lắng, ông ta đứng bất động như một pho tượng trên đỉnh núi.





Thần thoại của Chư Thiên cũng có nỗi nuối tiếc của mình, ông không thể bảo vệ bà vào lúc khó khăn nhất, không thể chắn trước thương sinh trong lúc bọn họ tuyệt vọng nhất, thần thoại một đời bật cười trào phúng.





Diệp Thành cũng như pho tượng đứng bất động giữa từng làn gió lạnh rít qua.





Hồi lâu mới thấy Kiếm Thần quay đầu tĩnh lặng nhìn Diệp Thành, đó là một người thanh niên dẫn theo tu sĩ của Đại Sở xông lên trảm diệt Đại Đế bảo vệ Chư Thiên Môn của Chư Thiên Vạn Vực.





Diệp Thành nở nụ cười mệt mỏi, hắn lấy ra một tấm lệnh bài, đó là kiếm lệnh thần nữ Côn Luân của Đông Hoàng Thái Tâm: “Tiền bối có lẽ biết Côn Luân Hư ở đâu, Đại Sở căn bản đã bị huỷ hoại, không trụ được nổi năm trăm năm”.





“Đại Sở và Chư Thiên Vạn Vực đã mất đi mối liên hệ, làm sao ngươi có thể tới đây được?”





“Nhờ hố đen không gian ạ”.





“Nói vậy thì ngươi có thể thông qua hố đen không gian quay về?”, Kiếm Thần nhìn Diệp Thành với ánh mắt đầy hi vọng.





“Vãn bối không về được”, Diệp Thành thở dài, “vãn bối gặp biến cố trong hố đen không gian và đã không nhớ đường về nữa, cả trăm năm, vãn bối không chỉ một lần dùng tới bí thuật chu thiên diễn hoá để tính ra vị trí của Đại Sở, vãn bối chỉ biết Đại Sở nằm ở phía tây của Chư Thiên Vạn Vực, đại khái phương hướng là vậy”.





“Có phương hướng đại khái là được”, Kiếm Thần hít vào một hơi thật sâu, “Chư Thiên Vạn Vực hợp lực nhất định sẽ tìm được Đại Sở, việc này cần thời gian dài, thời hạn năm trăm năm nên có lẽ là vẫn kịp”.





“Vãn bối tin ngày đó sẽ tới sớm thôi”.





“Tiểu tử mệt mỏi cả trăm năm rồi, ngươi cũng nên nghỉ ngơi đi”, Kiếm Thần hiếm khi nở nụ cười, “cùng ta về Côn Luân Hư, còn việc tìm Đại Sở thì cứ giao lại cho chúng ta là được”.





“Vãn bối cần tìm người chuyển kiếp của Đại Sở nên không thể nghỉ ngơi được”, Diệp Thành mỉm cười, “luân hồi của Đại Sở bị phá vỡ, rất nhiều người chuyển kiếp tới Chư Thiên Vạn Vực, cả chặng đường đi, vãn bối đã tìm dược rất nhiều người, có điều so với chín mươi triệu anh hồn của Đại Sở thì còn thiếu rất nhiều, vãn bối hi vọng kiếp này có thể tìm thấy được tất cả bọn họ, đưa bọn họ về cố hương”.





“Vậy thì mang theo đạo thân của ta”, Kiếm Thần phất tay hoá ra một làn khói xanh, hoá thành một Kiếm Phi Đạo khác, đó là đạo thân của ông ta, giống với bản thể.





“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành kinh ngạc, có đạo thân của Kiếm Thần hỗ trợ, hắn sẽ tránh được không ít rắc rối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK