Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhất định sẽ không phụ sự giao phó của Kiếm Thần”.





“Đa tạ”, đạo thân Kiếm Thần nói rồi khẽ phất tay áo, một dải tinh hà xuất hiện trên tinh không, đó là cảm ngộ đạo của ông, ngưng tụ trong tinh hà này, cũng coi như là kết nhân quả.





Thấy vậy, tu sĩ các nơi đều dời mắt khỏi Diệp Thành, kích động nhìn dải tinh hà đó, nó cực kỳ loá mắt, lấp loé những ánh sáng huyền bí, mang theo đạo uẩn không thể nói bằng lời, đó là cảm ngộ đạo của Kiếm Thần, ông đang cho họ cơ hội cảm ngộ!





Đạo thân Kiếm Thần khẽ cười, nhẹ nhàng xoay người đi về nơi xa, sau lưng vẫn còn vang lên những tiếng cung tiễn như sóng thuỷ triều.





Diệp Thành nhìn người chuyển kiếp lần cuối rồi cũng đi theo, phía sau hắn cũng là những tiếng cung tiễn vang dội.





Dưới con mắt dõi theo của mọi người, Diệp Thành và đạo thân Kiếm Thần sóng vai rời đi, bóng lưng tiêu điều dần trở nên mơ hồ cho đến khi biến mất trong đôi mắt của mọi người, họ đến nhanh mà đi cũng nhanh.





Không biết bao lâu sau những tu sĩ này mới dời mắt.





Những người chuyển kiếp được lão tổ nhà mình đưa về, nhiều người hỏi thăm nhưng người chuyển kiếp chỉ mỉm cười, không tiết lộ gì về Đại Sở khiến lão tổ các nhà đều gãi đầu gãi tai khó hiểu.





Điều đáng nói là tu sĩ bốn phương đều nhìn người chuyển kiếp bằng ánh mắt với ẩn ý sâu xa, có thể khiến Chư Thiên Kiếm Thần đích thân lên tiếng gửi gắm, thân phận của họ không đơn giản, không thể đụng đến.





Một khúc nhạc đệm qua đi, tu sĩ đông như thuỷ triều đều ngồi xếp bằng dưới tinh hà, tĩnh tâm cảm ngộ, tinh hà đó là tạo hoá cơ duyên, đại đạo của thần thoại Chư Thiên chỉ có thể cầu chứ không thể gặp.





Vì thế không lâu trước đó tinh không còn náo nhiệt, thoáng chốc đã trở nên cực kỳ yên tĩnh.





Trong bóng tối chỉ có âm thanh đại đạo cổ xưa mang theo đạo uẩn vô tận vang lên trong tinh vực, món quà này của thần thoại Chư Thiên có ảnh hưởng tới cả thế hệ, đó là sự lột xác và niết bàn của đạo.











Ra khỏi Thiên Tuyệt Tinh Vực, hai người lại đến một tinh vực mới.





Cả chặng đường Diệp Thành đều im lặng không nói gì.





Đạo thân Kiếm Thần cũng vậy, họ lặng lẽ đi trong màn đêm tĩnh lặng.





Phần lớn thời gian Diệp Thành đều dành để rưới rượu, hay nói cách khác từ khi đặt chân đến Chư Thiên Vạn Vực hắn vẫn luôn như vậy, dường như đang làm lễ truy điệu, trong sự im lặng có một nỗi buồn sâu thẳm.





Không phải tất cả chín mươi triệu anh hồn đều chuyển kiếp thành tu sĩ, trong đó cũng có rất nhiều người phàm.





Từ khi Diệp Thành rời khỏi Đại Sở đến nay đã hơn một trăm năm, anh hồn của Đại Sở chuyển kiếp thành người phàm phần lớn đã về với đất mẹ, đến chết cũng chưa từng được mở ký ức kiếp trước, đến chết cũng không biết mình còn có một quê hương tên là Đại Sở, họ không còn được luân hồi nữa, biến mất hoàn toàn.





Đạo thân Kiếm Thần không chỉ một lần quay đầu lại nhìn Diệp Thành, dường như biết hắn đang tế lễ ai.





Không biết đến khi nào hai người mới tới tinh không của một vùng tinh vực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK