Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Linh Nhi, con lùi lại”, Nhược Thiên Chu Tước cắt ngang lời Niệm Vi đang nói.





“Con… Con không đi”, Niệm Vi nắm chặt góc áo, vẫn đứng yên ở đó, chỉ sợ sau khi mình đi Nhược Thiên Chu Tước sẽ đá chết Diệp Thành.





“Ta cũng đâu có ăn hắn”, Nhược Thiên Chu Tước mỉm cười rồi phất tay áo, đưa Niệm Vi ra khỏi linh sơn Đan phủ, lúc này bà mới nhìn Diệp Thành cười tủm tỉm hỏi: “Có dễ chịu không?”





“Cũng… Cũng tạm”, Diệp Thành cười khan.





“Hay là ta cũng bóp cho ngươi nhé?”, Nhược Thiên Chu Tước hứng thú nhìn Diệp Thành.





“Thôi không cần đâu ạ”.











“Mới mấy ngày không gặp mà lá gan đã lớn quá rồi nhỉ?”





“Hôm nay là hiểu lầm thôi ạ”, Diệp Thành ho khan một tiếng: “Ai biết được tiền bối sẽ tới”.





“Nghe ý của ngươi thì nếu ta không tới, có thể hai người các ngươi còn lên giường đúng không?”





“Sao có thể chứ”.





“Ta thấy ngươi cũng không dám”, Nhược Thiên Chu Tước tức giận lườm Diệp Thành, cuối cùng cũng không truy cứu sâu chuyện này nữa. Bà không muốn can thiệp quá nhiều vào chuyện của hậu bối, bà đã sống ba nghìn năm rồi, sao lại không nhìn ra tâm tư của cháu gái mình?





“Tiền bối tới đúng lúc lắm, vãn bối đang thiếu tiền, cho vãn bối ít tiền được không?”, Diệp Thành nhanh nhảu đổi chủ đề.





“Huyền Vũ lấy mười triệu, Linh Nhi lấy mười triệu mà vẫn chưa đủ?”, Nhược Thiên Chu Tước chống má, hứng thú nhìn Diệp Thành: “Ngươi thật sự cho rằng lão thân già rồi mắt mờ à?”





“Dù sao người cũng có tiền, cho vãn bối một ít đi!”





“Lý lẽ gì thế hả”, Nhược Thiên Chu Tước bật cười: “Vậy là trách ta nhiều tiền à?”





“Tiền bối phải hiểu rằng vãn bối đang giúp nhà Chu Tước của người thoát khỏi khó khăn đó”, Diệp Thành bĩu môi: “Đưa ta hai mươi triệu ta, có thể đấu lại Khô Nhạc không? Làm gì có chuyện này!”





“Không phải không đưa tiền, mà là ta muốn gặp sư tôn của ngươi”, Nhược Thiên Chu Tước nhìn Diệp Thành nói.





“Có lẽ tiền bối biết sư tôn của vãn bối đó”, Diệp Thành vuốt cằm, cũng nhìn lại Nhược Thiên Chu Tước.





“Ồ?”, Nhược Thiên Chu Tước ngồi thẳng người hơn.





“Huyền Thần”.





“Huyền Thần?”, Nhược Thiên Chu Tước vừa nghe thấy cái tên này thì thấy hơi quen thuộc, nhưng nghĩ kỹ thì lại không tìm được người tên Huyền Thần nào trong trí nhớ.





“Hôm nào vãn bối đưa ông ấy tới, có lẽ hai người sẽ có chuyện để nói đấy”, lời nói của Diệp Thành đầy ẩn ý sâu xa, hắn không chắc Nhược Thiên Chu Tước có phải Diệm Phi chuyển kiếp hay không, cũng không biết bà ấy có quen Huyền Thần không, nhưng một điều hắn có thể khẳng định là Huyền Thần mà gặp Nhược Thiên Chu Tước chắc chắn sẽ rất kích động.





“Vậy lão thân sẽ cung kính chờ lệnh tôn tới”, Nhược Thiên Chu Tước cười khẽ.





“Vậy nhé ạ”, Diệp Thành nói xong thì quay người định rời đi, ngồi cùng người già ba nghìn tuổi hắn cứ cảm thấy không được tự nhiên, có trời mới biết bà ấy không vui liệu có đánh hắn không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK