Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên con đường phồn hoa của cổ thành, bốn người phía ông lão béo kia không hề rời đi.





Đặc biệt là ông lão béo đứng trên hư thiên, thần thức Thánh Nhân bao trùm khắp cổ thành lục tìm từng tấc một, tìm từng người một, không bỏ qua bất cứ ngóc ngách nào.





Bên dưới, Diệp Thành và người thanh niên áo trắng vẫn đứng dưới gốc cây.





Hai con chó một đen một trắng hằm hè nhìn bọn họ.





Nếu nói về tên thanh niên mặc y phục trắng thì thực sự rất kì lạ vì hắn có thể nói chuyện với cả hai con chó, nói năng nước bọt bắn tứ tung.





Còn Diệp Thành lặng lẽ nằm ườn dưới gốc cây, đôi mắt loé lên tinh quang vì trong cổ thành này có người chuyển kiếp, vả lại không phải chỉ một người, đây là một niềm vui bất ngờ với hắn.





Gâu gâu!





Hai con chó một đen một trắng bị tên thanh niên áo trắng doạ sợ mất mật nên bỏ chạy.





Sau khi đuổi hai con chó kia đi, tên thanh niên áo trắng mới huých Diệp Thành, cười gian giảo: “Xong xuôi cúng ta tới Bích Tiêu Cung chơi đi, thần nữ của nhà đó trông được lắm”.





“Ngươi có biết nếu để cho Mộ Dung Diệu Tâm nghe thấy thì hậu quả sẽ nghiêm trọng thế nào không?”, Diệp Thành quay đầu sang nhìn tên thanh niên áo trắng với vẻ mặt đầy ý tứ.





“Ai là Mộ Dung Diệu Tâm?”, tên thanh niên áo trắng thẫn thờ.





“Là người mà ngươi nằm mơ cũng muốn ngủ cùng đấy”, Diệp Thành đáp lại rồi bất giác nhớ về phân điện thứ chín của Hằng Nhạc Tông cả trăm năm trước, một tên đê tiện đầu trọc thỉnh giáo hắn về mật tịch chơi gái, kết quả bị đánh lên trời, cho tới giờ hắn vẫn còn nhớ tới cái đầu bóng loáng của tên đó.





“Người ta muốn lên giường nhiều lắm”, tên thanh niên áo trắng hắng giọng, mặt mày tỏ ra thản nhiên.





“Xem ra ta cần phải cho ngươi động não thêm rồi”, Diệp Thành tủm tỉm cười, hắn gảy một đạo tiên quang vào trán tên thanh niên áo trắng này.





Hự!





Toàn thân con chó do tên thanh niên áo trắng hoá thành run rẩy, hai bàn chân ôm lấy đầu, gầm gừ rít lên đau đớn.





Diệp Thành cứ thế ngó lơ, thấy tên này gầm gào hắn chợt cảm thấy hả hê.





Không sai, tên thanh niên áo trắng này chính là người chuyển kiếp, đây cũng chính là lý do vì sao mà cả chặng đường bỏ chạy Diệp Thành không tách rời tên này, tên này chạy đi đâu hắn chạy tới đó.





Nếu như không chú ý để lạc mất hắn thì có muốn tìm cũng khó.





Còn tên thanh niên áo trắng là ai chuyển kiếp thì không cần nói cũng biết đó chính là tên đê tiện Long Nhất, một phần tàn hồn của Thái Hư Cổ Long.





Ôi trời!





Không biết qua bao lâu một tiếng gầm gào bá đạo mới vang dội khắp cổ thành, ông lão béo đứng giữa hư thiên giật mình, ông ta muốn đi tìm nhưng lại không biết là giọng của ai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK