Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thánh Nhân tóc đỏ kêu gào thảm thiết, không biết đến bao giờ mới ngừng lại.





Ông ta đã bị tiêu diệt, sức mạnh nguyên thần thuần tuý còn lại bị Diệp Thành đánh vào thần hải của Tiêu Phong và Phục Linh.





Và quả thực, sau khi có sức mạnh nguyên thần của Thánh Nhân bù đắp, sắc mặt của Tiêu Phong và Phục Linh nhuận sắc hẳn, mặc dù vẫn chưa thể tỉnh lại nhưng khí tức của bọn họ lại mạnh lên không ít.





Về nhà thôi!





Diệp Thành đứng dậy, hắn đưa Tiêu Phong và Phục Linh vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh rồi quay người bay vào hố đen không gian.





Vẫn là cảnh đêm, bầu tinh không này không hề yên bình.





Khắp nơi đều có thể thấy người của Cô Lâu Vương Điện, tên nào tên nấy sát khí đằng đằng, liên tục đi tìm Diệp Thành.





Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn quay người rời đi.





Sau vài canh giờ hắn mới tới cổ tinh của gia tộc Long Ngũ.





Thấy Diệp Thành quay lại, Long Ngũ là người đầu tiên xuất hiện trên đỉnh núi, tiếp đó còn có Đạo Chích và con lừa đê tiện tên Kỳ Vương kia, nhìn thấy Diệp Thành vẫn còn sống, tất cả trầm trồ mãi không thôi.





Mấy ngày nay, cho dù là cương thi cổ mộ, thiên kiếp bá đạo hay tu sĩ Chuẩn Đế bị tiêu diệt hay việc Cô Lâu Vương Điện truy sát thì đều có bóng dáng Diệp Thành trong đó.





Diệp Thành liếc nhìn ba tên này, hắn tế ra đại đỉnh và rất nhiều pháp khí, thả người chuyển kiếp ra.





Cảnh tượng tiếp theo thật sự cảm động.





Đều là người cùng quê hương, cảnh tượng gặp lại nhau thật sự rất cảm động, người nào người nấy không kiềm được lòng mà rơi lệ.





Cảnh tượng này khiến cho tên Kỳ Vương kia nhìn mà khó hiểu, cái đầu ngoái qua ngoái lại nhìn hết bên này bên kia, chỉ cần là người có mối quan hệ với Diệp Thành thì chẳng có ai là bình thường cả.





Cho tới tận đêm khuya mới thấy ngọn núi yên bình trở lại.





Còn gần mười nghìn người chuyển kiếp đã lần lượt rời đi, tạm thời được sắp xếp ở lại gia tộc Long Ngũ.





Tiêu Phong và Phục Linh đang hôn mê vẫn ở trong Hỗn Độn Thần Đỉnh, được luồng khí hỗn độn bù đắp lại thể hồn.





Trên đỉnh núi cũng chỉ còn lại Long Ngũ và Diệp Thành, ồ không đúng, còn có cả Kỳ Vương ở cách đó không xa chốc chốc lại đưa mắt liếc qua bên này, nó rất quan tâm tới Diệp Thành.





“Không thể phủ nhận, trong một tháng trời ngươi làm cũng được việc đấy”, Long Ngũ nói với giọng ý tứ, nói rồi không quên lấy ra một vò rượu, miệng tấm tắc.





“Nghe ngươi nói vậy thì hôm ta độ kiếp ngươi cũng có mặt rồi”, Diệp Thành mỉm cười nhận lấy vò rượu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK