Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi…”, Thông Huyền Chân Nhân bị nói như vậy thì mặt mày đỏ gay, mặt ông ta tội độc đến mức khiến người khác phải sợ.





“Sư huynh à, sự thực chứng minh lựa chọn của chúng ta là sai rồi”, một lão tổ khác của Hằng Nhạc cười tự giễu: “Hằng Nhạc hiện giờ còn ai có thể thích hợp làm chưởng giáo hơn Diệp Thành nữa?”






“Hắn không đủ tư cách làm chưởng giáo của Hằng Nhạc ta”, Thông Huyền Chân Nhân tức tối lên tiếng.





“Vậy huynh cho rằng ai đủ tư cách làm chưởng giáo của Hằng Nhạc, vẫn là Doãn Chí Bình sao?”, Hằng Thiên Thượng Nhân nhìn thẳng vào Thông Huyền Chân Nhân, “luận về thực lực, luận về tính cách, luận về sức mạnh, luận khả năng quan sát, luận lòng dạ, luận sức ảnh hưởng thì hắn có điểm nào có thể so sánh được với Diệp Thành? Khoảng cách như vậy mà huynh thà bảo vệ một tên Doãn Chí Bình tội ác tày trời chứ không muốn lựa chọn Diệp Thành. Cách làm của huynh cũng thật khiến Hằng Nhạc phải đau lòng”.





“Vậy ta cũng sẽ không công nhận”, Thông Huyền Chân Nhân vẫn đằng đằng sát khí, ông ta gằn giọng vang trời: “Không có sự thừa nhận của ta thì hắn vĩnh viễn đừng mong làm chưởng giáo của Hằng Nhạc”.








“Diệp Thành có đủ tư cách hay không không phải người nói mà được, người có thừa nhận hắn hay không đối với chúng con mà nói không quan trọng”, Dương Đỉnh Thiên lãnh đạm lên tiếng.





Nói rồi, ông ta nhìn sang phía Hằng Nhạc Chân Nhân, “chư vị sư thúc, biết sai có thể thay đổi, lựa chọn của các sư thúc là gì?”





“Chúng ta nhận sai”, phía Hằng Nhạc Chân Nhân cười tự giễu, bọn họ rất thẳng thắn lập tức sải bước ra, đứng về phía Dương Đỉnh Thiên.





“Các người…các người…”, thấy phía Hằng Nhạc Chân Nhân đứng về phía đối lập với mình, Thông Huyền Chân Nhân tức tối lảo đảo lùi về sau, đôi mắt ông ta đỏ ngầu, sát khí ngút trời.





Phản rồi!





Phản thật rồi!





Thông Huyền Chân Nhân cảm thấy một cảm giác phẫn nộ, sỉ nhục và thất bại mà trước nay chưa từng có.





Phía này, Diệp Thành vẫn luôn giữ im lặng quay sang nhìn Thông Huyền, hắn chậm rãi lên tiếng: “Thông Huyền tiền bối, chúng con không ỷ thế mạnh để chèn ép người, cho người một cơ hội cạnh tranh công bằng, nếu người đánh bại con thì Hằng Nhạc Tông là của người”.





Nghe vậy, cho dù là đệ tử của Hằng Nhạc Tông hay trưởng lão thì đều kinh ngạc.





Theo bọn họ thấy thì Diệp Thành quá ngông cuồng, đánh bại Doãn Chí Bình không có nghĩa là có thể đánh bại được Thông Huyền. Doãn Chí Bình mặc dù mạnh nhưng hắn không thể nào là đối thủ của Thông Huyền được, ấy thế mà Diệp Thành lại đặt cược, chỉ cần đi sai một bước thì coi như thua thảm hại.





Lúc này, rất nhiều người tim đập thình thịch vì trận cược này rõ ràng quá lớn, không chỉ cược Hằng Nhạc mà cược cả vận mệnh của hắn.





Có điều những người hiểu rõ thực lực của Diệp Thành thì đều vuốt râu mỉm cười, đặc biệt là Chung Quy, vẻ mặt ông ta có phần gượng gạo. Chẳng phải trước kia Diệp Thành cũng dùng cách này để đoạt về Thiên Hoàng, thống nhất Viêm Hoàng đó sao?





Giết!





Trong tiếng trầm trồ kinh ngạc, Thông Huyền gằn lên phẫn nộ, sát phạt về phía Diệp Thành. Sát khí của ông ta với Diệp Thành đã tới mức không thể nào kiềm chế nổi.



Cũng chính vì Diệp Thành nên uy nghiêm của ông ta mới bị chà đạp hết lần này tới lần khác, cũng chính vì Diệp Thành nên ông ta mới có kết cục bị người thân quay lưng và cũng chính vì hắn nên ông ta không còn là ông trời ở Hằng Nhạc nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK