Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả hai người di chuyển như hai đạo tiên mang bay ra khỏi cổ tinh.





Tinh không về đêm càng rực rỡ hơn.





Cả hai người liên tục xuất hiện trên từng cổ tinh, hi vọng có thể may mắn tìm được phía Long Ngũ và Long Gia.





Thế nhưng đáng tiếc là bọn họ không hề tìm thấy.





Có điều, mặc dù bọn họ không tìm thấy Long Ngũ và Long Gia nhưng cũng có được thu hoạch khi quay về, bọn họ đã tìm được không ít người chuyển kiếp của Đại Sở, đó chính là đệ tử của thế hệ Huyền Tự nhưng không có người quá quen thuộc với bọn họ.





Ngày và đêm dần trôi.





Cả hai người tìm kiếm chín ngày nhưng vẫn không hề thu được kết quả.





Vào ngày thứ mười, cả hai mới dừng chân ở phía một tinh không sau đó lần lượt biến hoá dung mạo, bọn họ không quên khoác lên mình một tấm hắc bào, dùng bí thuật che đi huyền cơ trên cơ thể.





Cũng chẳng thể trách bọn họ như vậy vì tất cả cũng bởi ông lão béo và nữ tử áo xanh tên Cô Lam kia.











Trong lúc nói chuyện, ông lão béo và Cô Lam lần lượt bay tới, dừng chân phía trước Diệp Thành và Long Nhất.





Long Nhất gãi tai, lắc đầu trông không có vẻ rất muốn gây gổ.





Chỉ có Diệp Thành, hắn liếc nhìn ông lão béo có giắt túi đựng đồ ở hông, chỉ còn thiếu chút nữa thôi là túi đựng đồ kia đã vào tay Diệp Thành rồi.





Ông lão béo và Cô Lam nheo mắt nhìn bọn họ, nhìn một vòng, cuối cùng ông lão béo lấy ra một bức tranh cuộn đặt trước mặt hai người.





Người trong tranh đương nhiên là Diệp Thành.





Diệp Thành tặc lưỡi, qua lâu như vậy rồi mà hai kẻ này vẫn rất chuyên tâm làm việc, đến giờ vẫn còn đang tìm hắn.





Các ngươi đã gặp người này bao giờ chưa?





Ông lão béo nhìn Diệp Thành và Long Nhất.





Chưa!





Cả hai đồng thanht rả lời sau đó lần lượt quay đầu đi.





Đi thôi!





Ông lão béo tỏ ra khó chịu cuộn bức tranh lại.





Nghe vậy, Diệp Thành và Long Nhất lần lượt bước đi, vừa mới đi còn chậm rãi có tiết tấu nhưng đi được một lúc, bước chân bắt đầu tăng nhanh tốc độ, cuối cùng bọn họ cứ thế bỏ chạy.





Ông lão béo và Cô Lam tỏ ra khó hiểu, vẻ mặt có phần kì quái.





Không biết vì sao khi nhìn bóng dáng và tư thế bỏ chạy của hai người này bọn họ lại cảm thấy quen quen như đã từng gặp ở đâu.





Nhìn mãi nhìn mãi ông ta và Cô Lam đưa mắt nhìn nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK