Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh





“Thần tử, vậy kế tiếp…”, lão già áo tím ngập ngừng nhìn Hoa Thiên.





“Ông không cần bận tâm nữa, ta tự có quyết định”, Hoa Thiên cười khẩy, tinh quang bắn ra tứ phía: “Ta muốn xem Hoang Cổ Thánh Thể trong truyền thuyết có thật sự bá đạo như trong lời đồn hay không”.











Tại nhã gian lầu ba, hai bà lão vẫn đứng trước cánh cửa ánh sáng như thần giữ cửa.





Hai người không nhúc nhích, thi thoảng lại ghé tai nghe, một nam tu sĩ đi vào lâu như vậy mà vẫn chưa bị đuổi ra ngoài.





Hai người đã không chỉ nhìn nhau một lần, vẻ mặt đều kỳ lạ, điều này quá khác thường, không phải tác phong của thần nữ nhà họ, hơn nữa họ cũng tò mò một nam một nữ rốt cuộc làm gì ở bên trong.





Cuối cùng, bà lão áo đen không nhịn nổi nữa, chọc vào người bà lão áo trắng, ý bảo bà ấy gõ cửa.





Bà lã áo trắng lườm bà lão áo đen, nhưng vẫn gõ cửa: “Thần nữ?”





“Có chuyện gì?”





“Không… Không có gì ạ”, bà lão áo trắng ho khan.





“Ta đang luận đạo với đạo hữu này, đừng làm phiền”, Bích Du vừa bóp vai cho Diệp Thành vừa đáp lại, một câu nói khiến bà lão áo trắng lại nhìn bà lão áo đen, chắc chắn không phải đang trên giường chứ?





“Ta nói này, hai bà ấy sẽ không vào đây đánh ta chứ?”, Diệp Thành cười khan.





“Có ta ở đây, họ không dám đâu”, Bích Du cười mỉm.





“Ta thấy Hoa Thiên kia rất tức giận đấy”, Diệp Thành vừa luyện lại xương Thánh vừa cười bảo.





“Hắn là người thế nào ta hiểu rõ nhất”, nói đến Hoa Thiên, vẻ mặt Bích Du lạnh đi: “Tuy là thần tử của Thiên Phủ Thần Triều, huyết mạch bá đạo, thân phận tôn quý nhưng lại độc ác có tiếng, số nữ tử vô tội chết trong tay hắn không biết có đến bao nhiêu người, hắn đã giẫm trên biết bao oán linh”.





“Nói đến Thiên Phủ Thần Triều, cô có cảm thấy tượng đá trong thành rất quen không?”





“Tượng đá?”, Bích Du gãi đầu, nhớ lại lúc mới đến, nghĩ một lúc cô chợt nhìn Diệp Thành: “Đông Hoàng?”





“Xem ra cô cũng đã thấy tượng đá của Đông Hoàng ở Đông Lăng Cổ Uyên của Đại Sở, đúng như cô nói, chính là Đông Hoàng”.





“Điều này…”, Bích Du ngạc nhiên biến sắc: “Thật sự khiến ta bất ngờ, không ngờ Chuẩn Đế trong truyền thuyết Vọng Cổ Tinh lại là Đông Hoàng của Đại Sở chúng ta, không biết Chu Thiên Dật tới đây sẽ thấy thế nào”.





“Cửu hoàng của Đại Sở cũng đều ở Chư Thiên Vạn Vực, sớm muộn gì họ cũng sẽ gặp nhau”.





“Cũng phải”.





“Nhưng cô mới là người thực sự khiến ta bất ngờ”, Diệp Thành nói rồi mỉm cười nhìn Bích Du: “Không ngờ cô lại có Vạn Hoa Đồng, ta bất cẩn một chút đã bị kéo vào huyễn cảnh, may mà cô không giết ta”.





“Ai bảo ngươi cởi khăn che mặt của ta”, Bích Du khẽ cười.





“Không kìm lòng được”.








20220515034258-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK