Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vù!

Từ Nặc Nghiên vừa dứt lời, từ một hướng khác có ngọn lửa bùng lên, có người bắt đầu luyện ra được đan dược.

Nếu nhìn từ xa thì người luyện ra đan dược đầu tiên chính là Huyền Nữ khiến ai nấy đều phải trầm trồ.

“Mới có ba phút thôi mà, nhanh quá”.

“Đó là đồ đệ của Đan Thần, không đơn giản đâu”.

“Trông có vẻ như hôm nay cô ấy là nhân vật chính vậy, ở đại hội đấu đan lần trước cô ấy còn dành vị trí đứng đầu mà”.

Vù!

Sau Huyền Nữ lại có một viên đan dược được luyện ra và đó chính là Huyết Đồng của Thị Huyết Điện.

“Từ bao giờ mà Thị Huyết Điện có một luyện đan sư trẻ tuổi thế này, sao ta chưa từng thấy trước đó nhỉ?”

“Có lẽ là luyện đan sư mới, có điều trông cũng thật đặc biệt”.

“Có thể luyện ra đan dược ngay sau Huyền Nữ, người này cũng không hề đơn giản”.

Trong tiếng bàn tán, Huyết Đồng nhếch miệng cười để lộ ra hàm răng trắng bóc và nụ cười khiến người ta phải rợn người.

Vù!

Sau Huyết Đồng chưa đầy nửa phút, một thanh niên mặc đồ tím của Huyết Linh Thế Gia đã luyện ra đan dược.

Vù! Vù! Vù!

Sau người này, hội trường liên tục có những phản ứng chuỗi, những âm thanh vù vù vang lên, luyện đan sư Lý Nguyên Dương của Chính Dương Tông, Nguyên Chí của Thanh Vân Tông, Huyết Linh Thế Gia, Âm Dương Thế Gia lần lượt luyện được ra đan dược, đến cả tiểu nha đầu Lạc Hi cũng đã thành công.

Vù! Vù! Vù! Vù!

Bốn âm thanh liên tiếp vang lên lần lượt ở phía trước sau và hai bên trái phải của Diệp Thành. Từ Nặc Nghiên của Thất Tịch Cung, thiếu chủ Lý Chương của Bắc Hải Thế Gia, thiếu chủ Trần Vinh Vân của Chú Kiếm Thành, thiếu chủ Vi Văn Trác của Huyền Thiên Thế Gia lần lượt luyện ra được linh đan.

Ôi chao!

Diệp Thành đứng giữa không còn bình tĩnh được nữa: “Làm gì mà nhanh thế chứ, đợi ta với”.

Nghe thấy câu này của Diệp Thành, cả bốn người kia đều đi tới vây lại quanh hắn.

“Ngọn lửa màu đen này quả là đặc biệt”, Vi Văn Trác xoa cằm.

“So với ngọn lửa đen xì của ngươi, sao ta lại cảm thấy chân hoả của mình như trò đùa thế nhỉ?”, Lý Chương cũng xoa cằm nói.

“Ta nhìn đẹp trai thế này mà cũng chưa gặp bao giờ, thật lạ thường”, Trần Vinh Vân hất đầu vuốt tóc, vẫn là động tác đánh dấu sự xuất hiện của hắn.

“Hay là mọi người tới nơi khác xem đi”, Diệp Thành ho hắng, cả bốn người cứ đứng như vậy, người nào biết bọn họ tới xem chân hoả Diệp Thành thì còn đỡ, người nào không biết lại tưởng bốn người bọn họ định đánh Diệp Thành cũng nên”.

“Mọi người cứ nhìn vậy ta sao có thể luyện tiếp được chứ?”

“Hay là tỷ giới thiệu mỹ nhân cho ngươi nhé?”, Từ Nặc Nghiên chớp mắt nhìn Diệp Thành: “Nữ đệ tử ở Thất Tịch Cung của ta đều giống như tiên nữ vậy”.

Nghe vậy, Lý Chương, Trần Vinh Vân và Vi Văn Trác ở bên vô thức che mặt, trông có vẻ như đã bị Từ Nặc Nghiên lôi tới Thất Tịch Cung không ít lần và có lẽ cũng không thể thiếu cảnh bị đánh ở Thất Tịch Cung được.

Diệp Thành liếc nhìn cả ba người này rồi lại nhìn Từ Nặc Nghiên: “Hay là giới thiệu cho cô trai đẹp nhé, Hằng Nhạc Tông ta nhiều vô kể”.

“Cắt, không cần”, Từ Nặc Nghiên dứt khoát hướng hắn mắt nhìn sang tiên hoả của Diệp Thành.

Ấy!

Lạc Hi khi đi qua phía này, thấy cả bốn người đang vây quanh Diệp Thành thì tiến lên trước chen vào hỏi: “Mọi người đang nhìn gì vậy?”

Không chỉ có cô mà có thêm rất nhiều người sau khi hoàn thành luyện đan cũng ghé tới đây, vả lại còn là cả toán người cùng tới vây thành hai ba vòng khiến Diệp Thành bị bao vây ở giữa.

Điều đáng ghét đó là có một số người vây tới liếc bên này bên kia, cũng chẳng biết bọn họ tới đây làm gì.

Trời đất! Gia Cát Vũ ở vị trí ngồi trên cao thấy cảnh này thì gãi gãi đầu. Không chỉ mình ông ta mà khắp hội trường hàng chục nghìn người đều ngỡ ngàng nhìn qua bên này.

Nên biết rằng người có thể luyện ra đan dược cần lấy đan dược của mình lên đài nghiệm đan, nếu nghiệm thu thông qua thì mới được tính là hoàn thành.

Hiện giờ lại hay, cả đám người luyện đan xong không cầm đan đi kiểm nghiệm lại, ngược lại vây quanh chỗ Diệp Thành đứng, có rất nhiều người sau khi vây lại đây cũng chẳng biết mình tới đây làm gì.

Phía này, vẻ mặt của Diệp Thành hết sức thú vị. Hắn đột nhiên cảm thấy mình giống như một con khỉ còn những người vây xung quanh mình giống như tới xem khỉ biểu diễn vậy. Nếu như cho bọn họ mỗi người một quả dưa thì cảnh tượng này sẽ càng đặc sắc hơn.

Có điều, sự thực chứng minh rằng hắn tự sướng quá đà. Những người vây quanh hắn không hề ít, những người chẳng hiểu chuyện gì không thiếu còn phần lớn đều như mấy người phía Lý Chương, đứng đó nhìn chân hoả màu đen của Diệp Thành.

Nên biết rằng chân hoả đối với luyện đan sư mà nói là thứ vô cùng quan trọng, ở cả Đại Sở, ngọn lửa màu đen này chỉ có một nên đương nhiên kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.

Xuất đan!

Sau tiếng hô trong đám người, bên trong lò luyện đan của Diệp Thành có một viên đan dược bay ra nằm trong lòng bàn tay hắn.

Diệp Thành cất đan dược lại rồi liếc nhìn đám người đang vây quanh mình. Hắn gại gại đầu, nói: “Không thể phủ nhận rằng ta trông cũng đẹp trai, thế nhưng…”

Hắn vẫn chưa nói hết câu thì cả đám người đã tản đi vả lại người nào người nấy đều tỏ vẻ như đang nhìn một kẻ ngốc vậy.

Cắt!

Diệp Thành vẫn hết sức thản nhiên, hắn học Trần Vinh Vân cách hất đầu vuốt tóc rồi đi về phía nghiệm đan đài.

Hắn là người thứ một trăm bảy mươi sáu luyện ra đan dược. Nếu như đan dược luyện ra được thông qua thì có nghĩa rằng hắn có thể vào vòng bán kết.

Phía này, một nữ nhân tóc trắng là người kiểm nghiệm đan dược, cô ta liếc nhìn đan dược trong tay Diệp Thành sau đó lại nhìn Diệp Thành đang quay đầu qua lại rồi mới cất đan dược đi và cười nói: “Thông qua”.

“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành tươi cười sau đó rời đi.

“Chân hoả màu đen của huynh được nhiều người chú ý thật đấy”, Lạc Hi chạy tới giống như một đứa trẻ.

“Cũng tạm”, Diệp Thành ho hắng, hắn biết trước sẽ khiến người ta chú ý nên đã biến tiên hoả thành màu của chân hoả bình thường nên không đến mức khiến mình thành trung tâm của mọi sự chú ý.

“Không ngờ Huyết Đồng lại lợi hại như vậy”, khi Diệp Thành cau mày thì Lạc Hi đã vô thức nói.

Nói tới Huyết Đồng, Diệp Thành bất giác đưa mắt qua nhìn. Huyết Đồng chính là người hoàn thành ngay sau Huyền Nữ, là người thứ hai luyện ra đan dược, khả năng luyện đan thế này quả thực khiến người ta phải kinh ngạc.

Trong lúc hai người mải nói chuyện thì lại có hai mươi mấy người nữa luyện ra đan dược.

Dừng!

Vị trưởng lão mặc y phục trắng lên tiếng: “Những người chưa luyện được đan có thể lui ra khỏi luyện đan đài rồi”.

Lời này của ông ta khiến cho những luyện đan sư đang cố gắng tận dụng từng giây từng phút để luyện đan cũng phải lắc đầu, có một số người đã dừng tay sau đó cất lò luyện đan đi và đi ra khỏi luyện đan đài.

“Những người được thông qua lên trước rút thăm”, lão già tóc trắng lại lên tiếng.

Ngay sau đó, Huyền Nữ là người bước lên trước đầu tiên, sau đó là Huyết Đồng, đây là phần rút thăm dựa vào thứ tự cao thấp sau vòng loại.

“Ngươi sẽ thua rất thảm”, Huyền Nữ còn chưa bước lên đài đã nghe thấy tiếng của Huyết Đồng đằng sau cười âm u.

“Ngươi quả quyết mình sẽ chiến thắng sao?”, Huyền Nữ khẽ nhếch miệng, trong lời nói rõ vẻ lạnh lùng và mang theo sự tự tin tuyệt đối.

Hừ! Hừ! Hừ!

Huyết Đồng không nói gì chỉ bật cười lộ ra bộ răng trắng bóc, nụ cười đó khiến người ta phải rợn người.

“Ngươi nói xem tên tiểu tử này có vào được vòng chung kết không?”, trên vị trí ngồi, Gia Cát Vũ vừa nhấp rượu vừa liếc nhìn Diệp Thành: “Thực lực của hắn thế nào ta biết, có điều thuật luyện đan ấy mà…”

“Cái này thì con cũng không biết”, Từ Phúc vuốt râu, “hắn có thể luyện ra linh đan hai vân nhưng không biết tốc độ này có theo kịp người khác không?”

“Không thông qua được cũng không mất mặt, dù sao thì thời gian hắn học luyện đan cũng quá ngắn”, Bích Du khẽ mỉm cười.
Hiện nay kinh phí mua truyện hơi cao nên anh/chị nào có dư thì ủng hộ donate VietWriter qua MoMo qua link này nhé:
https://nhantien.momo.vn/vietwriter

Còn không có thì ủng hộ bằng cách đọc ở web mình tăng view là ok rồi, cám ơn các bạn ạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK