Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy ông muốn gì?”, Diệp Thành vẫn tự thưởng thức rượu một mình.





“Chân hoả của ngươi”, câu nói này của Diễn Thiên Đạo Nhân khiến số đông những người có mặt đều sáng mắt, nhất là người của Linh Đan Các và người của tám vị hoàng tử. Ai cũng biết Khô Nhạc muốn chân hoả của Diệp Thành, Diễn Thiên Đạo Nhân không phải kẻ ngốc, so với mười triệu nguyên thạch thì những thứ Khô Nhạc cho ông ta còn hơn thế nhiều.





“Mười triệu mà đã muốn chân hoả của ta, ông tưởng ta mới xuất đạo đấy à?”, Diệp Thành cười bỡn cợt.





“Không đủ thì ta sẽ thêm”, Diễn Thiên Đạo Nhân cười nhạo báng, đã hạ quyết tâm phải lấy bằng được chân hoả của Diệp Thành.





“Không cần thêm tiền, thêm một cái tát là được”, Diệp Thành quay đầu, hứng thú nhìn Diễn Thiên Đạo Nhân: “Nếu ông thua, cho ta tát ông một cái là đủ”.











Một câu này của Diệp Thành khiến sắc mặt Diễn Thiên Đạo Nhân chợt lạnh đi.





Lại nhìn tới những người xem, bao gồm cả Mục Uyển Thanh, lão Mục, người của Khô Nhạc, người của tám hoàng tử đều đồng thời giật giật khoé miệng, ông ta là Diễn Thiên Đạo Nhân đó, tát ông ta thì đúng là lá gan của ngươi lớn quá!





“Diệp Thành!”





Đỗ Xuyên đập bàn quát lớn.





Diệp Thành chẳng thèm quan tâm đến hắn ta, vẫn chỉ chăm chú nhìn Diễn Thiên Đạo Nhân: “Nhưng không biết tiền bối có đồng ý không?”





“Cược”, Diễn Thiên Đạo Nhân tức giận hét.





“Thẳng thắn lắm”, Diệp Thành mỉm cười, búng tay khiến cho nắp hộp bay đi, ba viên xúc xắc lộ ra.





“Cái này…”, nhìn thấy con số, Đỗ Xuyên lại một lần nữa không thể tin được.





“Không thể nào, không thể như thế được”, Diễn Thiên Đạo Nhân đứng bật dậy, không tin nổi nhìn ba viên xúc xắc, con số trên xúc xắc lúc này còn chói mắt hơn cả mặt trời.





“Lại là tiểu”, người xem lại ríu rít tặc lưỡi.





“Lại là mười triệu”.





“Lần này còn thêm một cái tát nữa”, lời này vừa thốt ra, ánh mắt mọi người đều nhìn về Diệp Thành và Diễn Thiên Đạo Nhân, không biết câu nói lúc trước của Diệp Thành là nói đùa hay thật.





“He he!”, Diệp Thành đã đứng dậy, vươn vai duỗi eo thoải mái sau đó bắt đầu xắn tay áo, tiếp đó xoa xoa lòng bàn tay quan sát thật kỹ mặt Diễn Thiên Đạo Nhân một lượt, dường như đang xem đánh vào đâu thì đã hơn.





“Ngươi dám đánh ta?”, Diễn Thiên Đạo Nhân nghiến răng nhìn Diệp Thành.





“Không được chơi xấu đâu nhé”, Diệp Thành nhướng mày: “Dù gì ông cũng là tiền bối có tiếng, không thể thua rồi không chịu như vậy, bao nhiêu người đều đang nhìn, nếu ông không chấp nhận thì ta sẽ bất chấp đấy”.





“Tiểu hữu nói có lý lắm”, lão Mục của nhà họ Mục tiến lên, còn có tám cảnh giới Hoàng nữa cùng xuất hiện, tất cả đều đã lớn tuổi, chín cảnh giới Hoàng đứng chặn ở cửa sòng bạc, ý là nếu ngươi dám chơi xấu ở sòng bạc của ta thì hôm nay không cần phải đi nữa.





“Các ngươi…”, Diễn Thiên Đạo Nhân nhìn đội hình này, suýt thì tức không thở nổi.





“Không muốn bị đánh cũng được, đưa chín mươi triệu nguyên thạch thì chuyện này sẽ cho qua”.





“Chín… Chín mươi triệu?”, mọi người đều nuốt nước miếng, ngươi nghèo quá nên điên rồi à!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK