Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên hội trường luyện đan, sau hàng loạt vụ nổ, các luyện đan sư tiếp tục lấy lư luyện đan ra và bắt đầu luyện lại từ đầu.

Có điều, vẫn có những người đứng trước thạch đài, không ai luyện đan luôn ví dụ như Diệp Thành, Lạc Hi, thánh nữ Thất Tịch Từ Nặc Nghiên, thiếu chủ Chú Kiếm Phong Trần Vinh Vân, thiếu chủ Lý Chương của Bắc Hải Thế Gia, thiếu chủ Vi Văn Trác của Huyền Thiên Thế Gia và ba người ở hai phía trái phải và phía trước của Diệp Thành.

Lúc này bọn họ đều cau mày cầm đan phương, trong ánh mắt hiện lên cái nhìn bất định.

“Trần Dạ, huynh cũng phát hiện ra rồi sao?”, Lạc Hi ở phía sau khẽ giọng hỏi.

“Là đan phương có vấn đề”, Diệp Thành đáp lời, hắn day trán: “Nếu ta đoán không nhầm thì lần này đan phương chúng ta rút được có lẽ có vấn đề, Đan Thành của các muội chơi cũng được đấy”.

“Nói thực thì muội cũng không biết”, Lạc Hi nhướng vai.

“Đã nhìn ra rồi thì tiếp tục luyện đi”, Diệp Thành nói rồi không quên nhét hai cục bông vào tai.

Cũng giống như hắn, Lạc Hi nhét hai cục bông vào tai còn Thánh tử Huyết Linh, thánh tử Âm Dương và thánh tử Tinh Nguyệt về cơ bản đều làm như vậy, bọn họ cũng nhét bông vào tai mình.

Thực tế chứng minh bọn họ vẫn rất sáng suốt vì ngay sau đó, ở phía cách đó không xa có một cái lư lại nổ tung, người này không hề phát hiện ra căn nguyên của vấn đề, vẫn làm theo cách luyện chế sai nên cả người cũng bay đi.

Tiếp sau đó, tiếng lửa bập bùng liên tiếp vang lên, người nào người nấy hết sức thảm hại, mặt mày khó hiểu, rõ ràng đã làm theo đan phương luyện chế rồi, tại sao lại nổ nhỉ?

Có điều, bọn họ sao có thể ngờ nổi đường đường là Đan Thành mà lại đưa đan phương có vấn đề cho mình.

Vẫn có người thật thà, sau lần thứ hai bị nổ lư vẫn ngây thơ làm theo phương pháp luyện chế trong đan phương, vả lại lần này còn luyện chế cẩn thận hơn.

Có điều không phải tất cả những luyện đan sư sau khi bị nổ lư lần thứ hai đều là kẻ ngốc, cũng có một số người thông minh nhìn ra vấn đề, thế nhưng không phải cứ nhìn ra vấn đề là tìm được phương pháp luyện chế chính xác.

Đùng! Đùng! Đùng!

Hội trường luyện đan lại có tiếng nổ lần thứ ba vang lên, có người mặt mày lấm lem lui ra khỏi hội trường.

Trong đó có người mặc dù phát hiện ra vấn đề nhưng không tìm ra được phương pháp luyện đan chính xác, lãng phí ba phần nguyên liệu luyện đan nên buộc phải rút lui, do vậy mà thời gian quy định còn chưa hết nhưng đã có hơn một nửa người rút lui khỏi hội trường.

“Một đám ngu xuẩn”, phía trước cao đài số mười bảy, Huyết Đồng nhếch miệng giễu cợt.

Hắn chưa bị nổ lư luyện đan lần nào, có vẻ như ngay từ đầu hắn đã nhìn ra được vấn đề của đan phương cho nên đi theo phương pháp luyện chế chính xác và hiện giờ hắn cũng sắp hoàn thành quá trình luyện đan của mình.

Ở phía khác, Huyền Nữ cũng giống hắn ta, cô ta mặt mày điềm tĩnh, vì phát hiện ra vấn đề của đan phương ngay từ đầu nên Huyền Nữ tiến hành luyện chế theo phương pháp chính xác.

“Đan Thần, phương án này của ông đã loại được cả một cơ số người”, ở vị trí trên cao, lão già tóc bạc nhìn Đan Thần mà tấm tắc.

“Luyện đan cũng như tu luyện, không thể vội được”, Đan Thần mỉm cười: “Chỉ mải làm theo đan phương cũng đồng nghĩa với việc rơi vào một cái bẫy, đại hội đấu đan không phải chỉ đấu về thuật luyện đan mà còn phải đấu ở khả năng lĩnh hội”.

“Về điểm này thì ta đồng tình”, một vị trưởng lão khác cũng vuốt râu cười nói.

“Có điều ta thấy tên Huyết Đồng kia cũng không hề đơn giản”, một trưởng lão thong thả lên tiếng: “Thuật luyện đan của hắn khiến ta cảm thấy rất quen thuộc, vả lại trình độ luyện đan của hắn không hề thua kém Huyền Nữ”.

Vù!

Khi mọi người đang bàn luận thì bên dưới đã có người luyện ra đan dược, và đúng như mọi người nghĩ, người luyện ra đan dược đầu tiên chính là Huyền Nữ.

Vù!

Người luyện ra đan dược ngay sau đó chính là Huyết Đồng và đã kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.

Vì ngay từ đầu bọn họ dùng phương pháp luyện chế chính xác nên sau cả hai người, dù mất một khoảng thời gian khá lâu cũng không ai luyện ra đan dược. Do lư luyện đan bị nổ nên những người khác đều đã lãng phí quá nhiều thời gian.

Hiện giờ ở hội trường luyện đan cũng chỉ còn lại mười mấy người. Thời gian cứ thế dần trôi, tất cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào hội trường luyện đan.

“Tiểu tử kia cũng được đấy, không ngờ hắn có thể trụ được đến bây giờ”, trên vị trí ngồi, Gia Cát Vũ thật sự cảm thấy khó hiểu, chốc chốc ông ta lại nhìn sang Từ Phúc: “Không phải ngươi nói hắn chỉ có thể luyện ra linh đan hai vân sao?”

“Nói thực thì con cũng cảm thấy hết sức bất ngờ”, Từ Phúc ho hắng: “Xem ra con đã đánh giá hắn thấp rồi”.

“Không phải ngươi đánh giá hắn thấp mà đánh giá hắn quá thấp”, Gia Cát Vũ tặc lưỡi: “Nên biết rằng hắn cần phải tìm ra được cách luyện chế chính xác trước đã, khả năng lĩnh hội thế này quả không hề đơn giản”.

“Bích Du tỷ tỷ, người trong lòng tỷ quả không hề đơn giản”, Thượng Quan Ngọc Nhi tươi cười quay sang nhìn Bích Du.

Bích Du chỉ khẽ mỉm cười nhưng không hề nói cho Thượng Quan Ngọc Nhi biết đó chính là Diệp Thành vì cô muốn cho cô bé một bất ngờ.

Vù!

Khi mấy người đang nói chuyện thì bên dưới đã có người luyện ra đan dược thành công, và người đó chính là thánh tử Thất Tịch Từ Nặc Nghiên.

Vù!

Sau cô ta chính là thánh thử Huyết Linh ở bên trái.

Sau thánh tử Huyết Linh chính là thánh nữ Tinh Nguyệt và thánh tử Âm Dương, tiếp đó là Lạc Hi ở phía sau Diệp Thành và sau Lạc Hi là Trần Vinh Vân của Chú Kiếm Thành, Lý Chương của Bắc Hải thế gia, Vi Văn Trác của Huyền Thiên thế gia.

Hiện giờ trên hội trường cũng chỉ còn lại bốn người, một là Diệp Thành, một người là Thượng Quan Vân Khuyết của nhà Thượng Quan, một người là Lý Nguyên Dương của Chính Dương Tông và cuối cùng là Nguyên Chí của Thanh Vân Tông.

Không lâu sau đó, Thượng Quan Vân Khuyết cũng xuất đan còn Lý Nguyên Dương của Chính Dương Tông và Nguyên Chí của Thanh Vân Tông lần lượt xuất đan.

Ôi chao!

Hội trường luyện đan lúc này chỉ còn lại một mình Diệp Thành vẫn đang chật vật kiểm soát ngọn lửa. Bên dưới, mọi người lại đổ dồn ánh mắt về phía này, những người còn lại không muốn chú ý đến hắn cũng khó vì hiện giờ cũng chỉ còn lại có một mình hắn.

“Nếu hắn bị nổ lư tiếp thì cho dù có luyện đan lại cũng không đủ thời gian”, có người lên tiếng.

“Cho nên lần này phải luyện đan thành công thì hắn mới có thể vào vòng tổng kết, luyện không được thì chỉ có thể nói số hắn đen thôi”.

“Nghe nói hắn còn là một đệ tử ký danh của Đan Thành”.

“Không biết là người của thế lực nào”, có người vuốt râu, muốn dùng bí pháp để nhìn thấu nhưng lại không thể.

“Về phải tra lại danh tính người này”, ở vị trí ngồi, Cơ Tuyết Băng lãnh đạm lên tiếng, trong ánh mắt hiện lên cái nhìn khác thường.

“Ta sẽ điều tra kỹ”, lão già tóc xám ở bên cung kính đáp lời.

“Sư tỷ, tỷ nói xem huynh ấy có thể luyện ra đan dược không?”, trên hội trường, Lạc Hi vừa kéo vạt áo Huyền Nữ vừa nhìn Diệp Thành trên hội trường luyện đan.

“Hắn có thể vào vòng cuối cùng hay không đối với ta mà nói không có gì khác biệt”, Huyền Nữ nói với giọng thản nhiên, vẻ mặt không hề có sự thay đổi, trong giọng điệu còn mang theo sự tự tin tuyệt đối, cho dù Diệp Thành có thể luyện ra đan dược, cho dù hắn có thể vào vòng cuối cùng thì cũng không thể thành lý do khiến cô phải bận tâm.

Mặc dù sau vài vòng thi cô thật sự cảm thấy bất ngờ với Diệp Thành nhưng vì sự cao ngạo của bản thân mà sự bất ngờ kia cũng bị dìm xuống.

Xuất đan!

Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, sau tiếng hô của Diệp Thành, một viên dan dược màu tím đã bay ra khỏi lư luyện đan và được Diệp Thành cầm trong tay.

Phù!

Diệp Thành luyện ra đan dược khiến rất nhiều người thở phào, đặc biệt là Từ Phúc, vẻ mặt ông ta hết sức dị thường, ông ta thật sự không hề biết thuật luyện đan của Diệp Thành đã tiến bộ tới mức này rồi.

Bên dưới, Diệp Thành đã cầm viên đan dược do mình luyện ra chạy tới kiểm đan đài.

Thông qua!

Vị trưởng lão đảo mắt nhìn viên đan dược mà Diệp Thành luyện ra sau đó mỉm cười.

Lúc này, trưởng lão tóc bạc lại đứng dậy, giọng nói vang vọng khắp hội trường: “Các vị đạo hữu, hôm nay kết thúc tại đây, ngày mai sẽ diễn ra đại hội đấu đan vòng cuối cùng”.

“Đi thôi, đi thôi, về nhà thôi”, nghe nói kết thúc rồi, Lạc Hi nhảy nhót như một đứa trẻ.

Có điều khi cô quay đầu lại đã không thấy bóng dáng Diệp Thành đâu.

Lại nói về Diệp Thành, ngay giây phút trưởng lão tóc bạc kia tuyên bố kết thúc hắn đã chuồn ra ngoài, tới khi mọi người đứng dậy, hắn là người đầu tiên chạy ra khỏi hội trường, chớp mắt đã biến mất tung mất tích.

“Bích Du tỷ tỷ, người thương của tỷ chạy rồi kìa”, Thượng Quan Ngọc Nhi vội chỉ về phía lối ra.

“Ngọc Nhi, hắn chính là Diệp Thành”, Bích Du khẽ giọng nói.

“Hắn…hắn…. Diệp Thành?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK