Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là những điều này không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là sức mạnh ẩn chứa trong trái tim ác ma này thực sự quá mạnh. Mặc dù đã rời khỏi cơ thể Doãn Chí Bình, nhưng nó vẫn đang chống cự, vừa ăn mòn cơ thể Diệp Thành vừa nghĩ cách thoát khỏi lòng bàn tay hắn.





Phong ấn!





Diệp Thành hừ lạnh, giữa lòng bàn tay và ngón tay đều có triện văn lưu chuyển, bám quanh trái tim ác ma, đan vào nhau tạo thành chuỗi phù, sau đó cưỡng ép phong ấn nó. Không có cơ thể Doãn Chí Bình làm cội nguồn, trái tim ác ma không thể phát huy sức mạnh của mình, cũng chính vì vậy hắn mới có thể phong ấn nó.






Lúc này người hắn mới lảo đảo một chút, phun ra một ngụm máu.





Phụt! Phụt! Phụt!





Khi hắn phun ra máu, đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh của hắn hoá thành một làn khói xanh, mà Tiên Hoả Đạo Thân và Thiên Lôi Đạo Thân cũng không thể chống đỡ được nữa, trở lại nguyên hình rồi bay vào đan hải của hắn.








Từ lúc Diệp Thành phát động tấn công đến giờ mới chỉ ba giây, nhưng người nhìn lại kinh hồn bạt vía.





“Doãn Chí Bình bị cướp mất trái tim ác ma, sức chiến đấu sẽ kém xa Diệp Thành”, sau một lúc im lặng, bắt đầu có người nhỏ giọng nói.





“Như vậy nếu không có gì bất ngờ thì Diệp Thành sẽ thắng”.





Phù!





Thấy Diệp Thành đã phong ấn trái tim ác ma, rất nhiều người ở hiện trường như phía Hạo Thiên Huyền Chấn, Đan Thần, Gia Cát Vũ đều thở phào nhẹ nhõm, đúng như những người kia nói, nếu không có gì bất ngờ thì Diệp Thành sẽ thắng.





“Sao có thể? Sao có thể!”, vẻ mặt Thông Huyền Chân Nhân thoáng chốc trở nên dữ tợn.





“Trả tim lại cho ta”, trong tiếng bàn luận, Doãn Chí Bình rống lên, nhào về phía Diệp Thành như chó điên, cảm giác không có tim thật sự rất khó chịu, hơn nữa còn là trái tim ác ma của hắn ta.





Gừ! Gừ! Gừ!





Ngay sau đó, Doãn Chí Bình tung ra một chưởng chín đạo long ảnh, tiếp đó là Thái Hư chưởng ấn, quyền ảnh, kiếm mang… các chiêu lớn cường hãn dồn dập đều đánh về phía Diệp Thành.





“Bây giờ ngươi còn có tư cách đó sao?”, Diệp Thành hừ lạnh, huyễn hoá ra đại thủ màu vàng, một chưởng quét ngang hư không, những long ảnh, chưởng ấn, quyền ảnh, kiếm mang của Doãn Chí Bình đều bị hắn nghiền hết.





Phụt!





Doãn Chí Bình nôn ra máu rồi bay ra ngoài.





Đúng vậy, bây giờ hắn ta không có trái tim ác ma, không còn ở trong trạng thái ma đạo. Mà không ở trạng thái ma đạo, sức chiến đấu của hắn ta với Diệp Thành lúc này đã không còn cùng một cấp.





Hơn nữa vì trận chiến trước đó hắn ta đã bị thương nặng, nhất là Thần Thương và Phong Thần Quyết vừa rồi, lúc này vẫn đang hoành hành trong cơ thể hắn ta, ngăn cản hắn ta ngưng tụ linh lực.





“Diệp Thành, ta giết ngươi…”, Doãn Chí Bình đầu tóc rối bù, vừa đứng vững đã lại nhào đến.





Nhưng hắn ta vừa bước ra được một bước, một bóng dáng ma quái đã xuất hiện trước mặt, một chưởng hất văng hắn ta.





Ruỳnh! Phụt! Ầm!





Sau đó là những tiếng như thế này vang lên, mặc dù Diệp Thành chỉ còn một tay nhưng hắn lại càng trở nên hung hãn hơn, từng quyền nối nhau đánh ra, quyền sau mạnh hơn quyền trước, quyền nào cũng thấy máu, đánh cho Doãn Chí Bình liên tục lùi về phía sau.





“Ta không tin, ta không tin”, mặt Doãn Chí Bình nhăn nhó vặn vẹo, hắn ta gầm thét.





Có điều, lúc này dù thần thông của hắn ta có mạnh đến đâu thì cũng chẳng là gì trước mặt Diệp Thành, hắn ta bị đánh không còn sức trở mình, cũng chẳng còn ra hình người nữa mà như tu la huyết sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK