Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thánh chủ…”, trưởng lão của Minh Vương Tông đều nhìn Thánh chủ Minh Vương Tông.





“Nhìn ta làm gì, đi xem thần tử đi”, Thánh chủ Minh Vương quát lên, dù thấy vô lý nhưng ông ta vẫn có dự cảm không lành, chuyện này cũng không phải không có khả năng.





Các trưởng lão của Minh Vương Tông đều đứng dậy, đi về biệt uyển của thần tử Minh Vương.





Nhưng khi phá cửa xông vào phòng tân hôn của thần tử Minh Vương, mấy chục người đều sững sờ tại chỗ, cảnh tượng lộn xộn này là phòng tân hôn sao? Không phải có cướp ghé qua đấy chứ?





Nữ tu và thị vệ canh gác bên ngoài cũng sững sờ, sao họ có thể ngờ được phòng tân hôn lại thành ra thế này, họ cứ tưởng thần tử Minh Vương và tiên tử Tử Hà đang làm chuyện kia ở bên trong chứ.





Hơn nữa họ cũng không nghe thấy tiếng kêu cứu của thần tử Minh Vương mà.





Điểm này Diệp Thành làm rất tốt, lúc chơi đùa với thần tử Minh Vương hắn đã tạo kết giới, ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài, mọi chuyện đều nằm trong tầm tay của hắn.





Sự thật chứng minh hành động của hắn rất thành công, lừa được tất cả mọi người, đến lão tổ của Minh Vương Tông cũng bị lừa.





“Các ngươi làm ăn kiểu gì thế hả? Thần tử đâu?”





Mấy giây sau người trong phòng tân hôn mới phản ứng lại, tiếng quát như sấm vọng khắp tiên sơn Minh Vương, dư âm cực mạnh khiến những người đến chúc mừng cũng nghe thấy.





“Thật… Thật sự bị bắt à?”, mọi người đều náo loạn.





“Đây là Minh Vương Tông, ai dám to gan bắt cóc thần tử Minh Vương thế?”





“Điều khiến ta bị sốc là ai lợi hại đến mức có thể bắt cóc thần tử Minh Vương và tiên tử Tử Hà ở Minh Vương Tông một cách thần không biết quỷ không hay như thế?”





“Khốn kiếp”, giữa những tiếng ồn ào, Thánh chủ Minh Vương tức giận hét lên.





“Giờ thì tin rồi chứ?”, trên bầu trời hư ảo lại có giọng nói của Diệp Thành vang lên.





“Ngươi là ai? Sao lại bắt cóc con trai ta?”, Thánh chủ Minh Vương ngửa đầu hét lớn, âm thanh như tiếng sấm.





“Ta là ai thì không tiện nói, còn vì sao ta bắt con trai ông thì lý do rất đơn giản. Ta thiếu tiền, mà Minh Vương Tông của ông vừa hay lại giàu có, ta chỉ tiện tay đưa con trai ông đi ngắm cảnh thôi”, những lời nói này của Diệp Thành khiến mọi người có mặt đều giật giật khoé miệng, lý do bắt người của ngươi thật cao cấp, người ta có tiền thì đáng bị bắt à?





“Cách đây một trăm hai mươi dặm có một cổ tinh không có sự sống, mang nguyên thạch tới chuộc người nhà ông đi”, không đợi Minh Vương Tông nổi giận hét tiếp, Diệp Thành đã ném ra câu này, thản nhiên như không có chuyện gì.





“Tự tìm cái chết”, lão tổ của Minh Vương Tông lao ra khỏi địa cung như một tia thần mang, lúc trước ông ta đã cảm tri ra một chút manh mối nhưng không để ý, bây giờ xem ra đúng là sơ ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK