Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khụ khụ!





Cuối cùng Liễu Dật không chịu nổi nữa bèn ho khan: “Ừm, chúng ta nói chuyện chính trước đi!”








Nói đến chuyện chính, giây trước Hùng Nhị còn đang khóc lóc kể lể, thoáng chốc cơ thể thả lỏng, nước mắt đầy mặt nhưng đã có thể yên tâm, cả người như mất hết sức sống: “Sau khi ngươi đi chưa được bao lâu thì ta bị gọi về gia tộc, sau đó nhà họ Tề mở cuộc tấn công lớn với nhà họ Hùng của ta. Ban đầu chúng ta còn có thể ứng phó, nhưng Chính Dương Tông gia nhập, còn có những con quái vật như hình nộm, đánh thế nào cũng không chết. Chúng ta bị tổn thất nặng nề, bị bao vây ở tổ địa nhà họ Hùng, phụ thân bảo chúng ta phá vòng vây theo từng đợt nhưng vẫn bị bọn chúng theo dõi sát sao, phá một lần, bọn chúng giết một lần, ta cũng không nhớ nổi đã chết bao nhiêu người”.





Nói đến đây, Hùng Nhị không ngừng gạt nước mắt: “Ta biết phía chưởng môn sư bá bị đuổi giết, cũng biết phía Tạ Vân bị đuổi giết, nhưng ta lại không làm được gì. Tam thúc công, lục thúc công, tứ thúc tổ, bát thúc tổ của ta đều vì đi cứu họ mà bị đóng đinh chết trên hư không, thi thể bị phơi nắng cả tháng trời mà chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn…”





Bốp!





Hùng Nhị còn chưa nói xong đã bị Diệp Thành đánh cho một cái: “Đừng sợ sệt như thế, người huynh đệ đây giúp ngươi trả thù”,



Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !






“Chúng ta không đấu lại bọn chúng đâu”, Hùng Nhị cúi đầu, nước mắt to bằng hạt đậu rơi xuống như mưa: “Không dễ gì ngươi mới về, mọi người khó khăn lắm mới thoát khỏi nguy hiểm, không thể để họ tự đi tìm chết một lần nữa”.





Nghe vậy, Diệp Thành hít một hơi thật sâu rồi kéo Hùng Nhị dậy, đi về phía truyền tống trận, sau đó Liễu Dật, Nam Cung Nguyệt, Tịch Nhan và Hổ Oa cũng đi theo.





“Thông báo cho mọi người đi về Nam Cương, trận chiến đầu tiên Viêm Hoàng Nam tiến, tiêu diệt toàn bộ”.


Đêm đen, gió buốt.





Sau khi phía Diệp Thành sử dụng truyền tống trận thì dừng lại tại một đỉnh núi.





Từ xa họ đã nhìn thấy toà thành cổ rộng lớn giữa hai ngọn núi hùng vĩ, toàn bộ toà thành cổ được một lớp lá chắn bảo vệ khổng lồ bao phủ.





Đây chính là tổ địa của nhà họ Hùng, thiên thành Hạo Vũ.





Ầm! Bùm! Đoàng!





Khi phía Diệp Thành nhìn sang thì thấy các cao thủ của nhà họ Tề và Chính Dương Tông đang ngự động chín hư không công kích trận pháp khổng lổ tấn công kết giới hộ sơn của nhà họ Hùng.





Bên ngoài thiên thành Hạo Vũ, bốn phương tám hướng, trên đất, trên trời người đông nghìn nghịt, người thì cưỡi linh thú, người đứng trên phi kiếm, người cưỡi mây lướt gió, người điều khiển chiến xa cổ, bao vây chật kín tổ địa của nhà họ Hùng, kín đến nỗi một con ruồi cũng không thể bay vào.





“Bày trận lớn đấy!”, Diệp Thành nhếch miệng, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao Hùng Nhị không cho mọi người tới, bởi vì liên quân của nhà họ Tề và Chính Dương Tông thật sự quá mạnh, đến đây chẳng khác nào tự tìm đến cái chết.





Tuy nhiên Hùng Nhị vẫn chưa biết thân phận của Diệp Thành lúc này, cũng không biết trong tay hắn đang có lực lượng lớn mạnh nhường nào.





“Nếu không có gì ngoài ý muốn thì hôm nay kết giới hộ thành sẽ bị phá vỡ”, Liễu Dật trầm ngâm.





“Kết giới hộ thành đã bị phá vỡ không chỉ một lần”, Hùng Nhị căng thẳng nhìn thiên thành Hạo Vũ cách đó không xa: “Từ sau khi ngươi đi, nhà họ Tề và Chính Dương Tông đã bao vây nhà họ Hùng, mỗi lần kết giới bị phá vỡ, nhà chúng ta đều phải trả cái giá thảm khốc, đau đớn, bây giờ cũng đã thế suy sức yếu”.





Nói xong Hùng Nhị nhìn Diệp Thành và mọi người: “Mọi người vẫn nên rời đi thì hơn!”





“Vậy ngươi thì sao?”, Diệp Thành nhìn Hùng Nhị đầy hứng thú.





“Ta là người của nhà họ Hùng, đương nhiên ta sẽ chết cùng người của gia tộc mình”, Hùng Nhị mím môi.





Diệp Thành nở nụ cười, sau đó quay đầu nhìn khoảng không bên cạnh: “Khi nào thì đại quân tới?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK