Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh





Trước cánh cửa ánh sáng, Phục Nhai và các Chuẩn Đế lớn tuổi đồng loạt chắp tay cúi đầu, với thân phận và tu vi của họ mà lại hành lễ với hắn như vậy, từng đôi mắt già nua đục ngầu đều tràn đầy hy vọng.





Diệp Thành nên cảm thấy vô cùng vinh dự, món quà lớn này là một vinh quang tối thượng.





Diệp Thành hành lễ đáp lại.





Nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng trước khi đặt chân vào cánh cửa ánh sáng, hắn lại lặng lẽ quay người, muốn được nhìn núi sông hùng vĩ này, nhìn những bóng dáng thân thuộc trước khi bước vào hành trình đơn độc.





Bỗng nhiên, hai mắt hắn nhoè đi.





Đại Sở, ta đi đây!





Diệp Thành nở nụ cười dãi dầu, vẫy tay từ từ xoay người, bước vào cánh cửa ánh sáng rồi biến mất trong nháy mắt.





Ở Đại Sở, dù là người phàm hay tu sĩ cũng đều nhìn về phía Thiên Huyền Môn dưới màn đêm yên tĩnh, bóng dáng cô đơn ấy đi rồi, hắn phải một mình lên đường, tìm hy vọng cho mảnh đất này.





Haiz!





Nhìn cánh cửa ánh sáng dần biến mất, Phục Nhai và những người khác thở dài, trong phút chốc dường như đều già đi rất nhiều.





“Tin tưởng hắn!”





Đông Hoàng Thái Tâm nhìn về hướng Diệp Thành biến mất, khẽ nở nụ cười.





Ầm!





Bà vừa dứt lời thì nghe thấy hư thiên Đại Sở rung lên.





Sau đó một thanh thần kiến được thần quang bảy màu bao quanh bay từ nơi rất xa tới, xuyên qua làm thủng một lỗ lớn ở Đại Sở.





Kiếm Tru Tiên!





Dù Đông Hoàng Thái Tâm hay Phục Nhai và những lão Chuẩn Đế thì đều biến sắc.





Lúc trước khi Sở Huyên chết, kiếm Tru Tiên đã phá vỡ hư không bay đi, mọi người đều nghĩ nó đã rời khỏi Đại Sở, bây giờ xem ra nó đã lừa mọi người, Diệp Thành vừa đi nó đã chạy về.





Ngăn nó lại!





Đông Hoàng Thái Tâm hô lên, một tay kết ấn, dựng lên cấm chế Đại Sở, cũng gọi mấy đế binh của Đại Sở ra.





Lập tức, từ năm hướng của Đại Sở có năm tia thần mang sáng rực phóng lên trời, tụ lại thành một pháp trận cực lớn, cố gắng phong cấm kiếm Tru Tiên.





Nhưng kiếm Tru Tiên rung lên, phớt lờ cấm chế của năm đế khí, thoát khỏi giam cầm rồi bay về phía Hằng Nhạc Tông, vọt vào một toà linh sơn, cuối cùng bay vào cơ thể Nhược Hi.





“Dừng lại!”





Đông Hoàng Thái Tâm bước ra khỏi Thiên Huyền Môn, bàn tay ngọc trong suốt như pha lê bao phủ toàn bộ Hằng Nhạc Tông.








20220410011516-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK