Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Ba cậu nhóc bá đạo hét lên, đồng loạt bước đi, ba tiếng uỳnh, uỳnh, uỳnh vang lên không theo thứ tự cụ thể.





Ngu ngốc!





Tiểu Linh Oa đã ăn no liếc nhìn ba người rồi nhảy lên bậc thang, bay chắc chắn không được, hắn ta rất khôi hài, tiếp tục leo lên, mọi người ở dưới đều nhìn với vẻ mặt kỳ quặc.





Ngưu Bôn, Triệu Tử Vân, Đạo Chích và Lý Tiêu cũng đứng lên, gian nan sải bước, một lúc leo luôn hơn mười bậc.





Mà lúc này, Tịch Nhan và Hổ Oa đã bước tới bậc thang đá cuối cùng.





Hai người lấy tấm bảng gỗ nhỏ ra, đặt lên bia đá không có chữ, điều này cũng đồng nghĩa với việc hai người đã vượt qua khảo nghiệm trước tiên.





“Cuối cùng cũng được nghỉ rồi”, Tịch Nhan cười tươi tắn bước đến bên mép bậc thang, giống như tiểu cô nương chưa trải sự đời, vẫy tay với phía dưới: “Sư phụ, Sở Huyên sư nương, Sở Linh sư nương, Tuyết Băng sư nương, Hàn Nguyệt sư nương, Ngọc Nhi sư nương, Huyền Nữ sư nương, Lạc Hi sư nương, Bích Du sư nương, Tịch Nhan làm được rồi!”





Lời cô bé vừa dứt, giây trước Diệp Thành còn đang ngẩng đầu, giây sau đã lập tức cúi xuống, vô thức day đầu mày.





Lại nhìn sang Cơ Tuyết Băng bên cạnh, vệt ửng đỏ thoáng qua trên gò má cô.





Không chỉ cô mà Sở Huyên và Sở Linh của Hằng Nhạc Tông, Thượng Quan Hàn Nguyệt và Thượng Quan Ngọc Nhi của nhà Thượng Quan, Huyền Nữ và Lạc Hi của Đan Thành, Bích Du của Vạn Hoa Cốc cũng đỏ mặt, bị tiếng gọi sư nương bất chợt của cô nhóc Tịch Nhan làm cho lúng túng!





Woa!





Lão già Gia Cát Vũ ngạc nhiên hô lên, tặc lưỡi nhìn Diệp Thành.





Không chỉ lão ta mà ánh mắt của mọi người đang có mặt đều đồng loạt từ bậc thang đá thông thiên đổ dồn vào Diệp Thành. Tịch Nhan gọi một mạch bao nhiêu sư nương như thế khiến hắn nổi tiếng ngay trong tức khắc.





Diệp Thành bị nhìn chằm chằm không được tự nhiên, hắn cúi gằm mặt, khoé miệng co giật không dưới mười lần.





Vẫn là câu nói đó, có một đồ đệ bảo bối đúng là vui lắm!





“Nào nào nào, tiền mừng chúng ta đều chuẩn bị sẵn rồi”, Cổ Tam Thông hô lên khiến bầu không khí càng thêm náo nhiệt.





“Chúng ta nói trước luôn nhé, muốn cưới thì cưới một lượt luôn, đừng cưới từng người một”, Vô Nhai Đạo Nhân ngoáy ngoáy lỗ tai: “Chúng ta đều nghèo, nếu vài ba hôm ngươi lại cưới thì chúng ta không có đủ tiền mừng đâu”.





“Dù sao tiền mừng chúng ta cũng chỉ đi một lần, đừng lừa chúng ta, nhiều hơn là không có đâu đấy”.





“Này, cầm lấy, bổ lắm đấy”, người thiết thực nhất vẫn là Ngưu Thập Tam, ông ta nhét một túi đựng đồ vào tay Diệp Thành với vẻ mặt đầy ẩn ý.





Ruỳnh! Ruỳnh! Ruỳnh!





Sau vài tiếng ruỳnh ruỳnh, nhóm Cung Tiểu Thiên Nhi và Vương Bưu lại dừng bước, ngồi bệt xuống đất nghỉ ngơi.








20220311040333-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK