Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rút!





Giữa thiên địa tối tăm, giọng nói của Diệp Thành mang theo uy nghiêm vô thượng vang vọng khắp đất trời.






Bắc Chấn Thương Nguyên đã bị đại quân Thiên Ma đạp bằng, những ai có thể được cứu ra ngoài thì đã được cứu ra, những người nào không được cứu cũng đã hoá về với cát bụi, đại quân Thiên Đình, hậu duệ các hoàng đế đều nhất loạt lùi về sau.





Trận chiến này đến quá đột ngột, chưa một ai chuẩn bị tâm lí, rơi vào tình cảnh bị động trở tay không kịp.





Diệp Thành đặt Hạo Thiên Huyền Chấn xuống, giao cho những người phía sau, chiến tranh thật sự quá tàn khốc, đến cả thời gian đau đớn cũng không có.







Hắn là thống soái ba quân, cần chịu trách nhiệm với tướng sĩ, cần chịu trách nhiệm với hậu thế, đại quân của Thiên Ma quá lớn mạnh, muốn đối phó cần sức mạnh lật đổ cả Đại Sở, đây chính là sự khốc liệt của một trận chiến kéo dài.





Rầm! Đoàng! Rầm!





Thiên địa rúng động, đại quân Thiên Ma sát phạt ra khỏi Bắc Chấn Thương Nguyên.





Nhìn thiên địa lúc này là từng vùng biển đen cuộn trào sóng nước nhấn chìm cả sơn hà rộng lớn.





Đại quân Thiên Đình, hậu duệ của các hoàng đế lần lượt lùi về sau, mãi cho tới khi lùi về phía sơn mạch trải dài cả hàng triệu dặm về hai hướng đông tây thì mới dừng chân.





Bố trận!





Chín điện chủ chín phân điện của Thiên Đình hô lên.





Đột nhiên, đại quân bị đánh tan nhanh chóng tập hợp, xếp thành đội hình hình vuông giống như cái thảm màu đen choán hợp đại địa cả triệu dặm, đứng lấp hư thiên cả triệu dặm.





Vù! Vù!





Tiếp đó, hàng nghìn sát trận hư thiên được bố trí rợp trời, hàng chục nghìn sát trận choán lấp hư thiên, gần một trăm nghìn kết giới hộ sơn được giăng lên, hơn hai mươi pháp khí ở cảnh giới thiên được tế gọi ra bảo vệ chư thiên, đợi đại quân Thiên Ma sát phạt tới.





“Những gì mang đi được thì mang đi hết, những gì không thể mang đi được thì huỷ hết”, Diệp Thành cầm thần đao huyết linh đứng sừng sững giữa đất trời, giọng nói uy nghiêm lại lần nữa vang vọng khắp hư thiên.





Nghe vậy, những người với tu vi yếu lần lượt lùi về sau.





Lời nói của Diệp Thành mang theo ý tứ, Bắc Sở bị chiếm đóng chỉ là vấn đề về thời gian, đại quân Thiên Đình sẽ lui về trấn giữ Nam Sở, đây là trận đại chiến kéo dài, tài nguyên tu luyện của Bắc Sở chính là tài sản khiến Bắc Sở có thể đối đầu với đại quân Thiên Ma, tuyệt đối không thể để cho đại quân Thiên Ma.





Rõ ràng Diệp Thành lựa chọn tấn công đại quân Thiên Ma ở đây là vì muốn kéo dài thời gian.





Bắc Sở cần thời gian để mang theo những tài nguyên tu luyện kia đi, phía Dương Đỉnh Thiên cũng cần thời gian đưa người phàm rút về Nam Sở, Nam Sở cần thời gian củng cố tường thành, tường thành chính là bức chắn cuối cùng của Đại Sở.





“Huỷ đi ma trụ chọc trời này còn khó hơn lên trời”, Thái Hư Cổ Long nhìn về phía Bắc Chấn Thương Nguyên như thể có thể trông thấy ma trụ đen kịt chọc trời dù cách đó không biết bao nhiêu dặm.



“Đại quân Thiên Ma mạnh hơn chúng ta gấp mười lần”, Tử Huyên lên tiếng, ánh mắt nghiêm nghị, “dưới sự áp chế tuyệt đối, chúng ta lấy gì để đánh lại dành về Bắc Chấn Thương Nguyên?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK