Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng vậy, thần quang mà Diệp Thành vừa bắn ra chính là ký ức của Hoắc Đằng.





Nhưng Diệp Thành không giải trừ phong ấn cho Hoắc Đằng chuyển thế, hiếm lắm mới được làm người phàm một lần, hắn ta nên có một tuổi thơ hạnh phúc.





Mà trí nhớ của Hoắc Đằng sẽ dần được giải trừ phong ấn khi hắn ta lớn lên, đã tìm được Hoắc Đằng chuyển thế nên Diệp Thành cũng không vội, biết hắn ta ở đây là tốt rồi, đến khi thời cơ chín muồi hắn sẽ đưa hắn ta đi sau.





Diệp Thành rời đi với tâm trạng vui vẻ, trong lòng rất cảm kích Chu Dịch.





Nếu không nhờ bí thuật Chu Thiên Diễn Hoá, hắn cũng không thể tìm được Hoắc Đằng chuyển thế một cách dễ dàng như vậy.





Trong đêm khuya thanh vắng, hắn đi sâu vào rừng sâu núi thẳm.





Từ xa, hắn nhìn thấy một tổ chim trên cành cây khô, một con quạ đen đang đậu trước tổ, lâu lâu lại chớp mắt, nhìn vào quả trứng chim trong tổ, quả trứng đó đã nứt, một cái đầu lông lá nhô ra, đôi mắt mê man nhìn thế giới mới lạ này.





Lý Tam Nhi!





Nụ cười của Diệp Thành hơi kỳ lạ, ai có thể ngờ rằng đồ đệ Lý Tam Nhi của Lâm Thanh Sơn, cậu của Hùng Nhị lại đầu thai thành một con quạ.





Diệp Thành vẫn còn nhớ rất rõ về Lý Tam Nhi, đó là lần đầu tiên hắn và Hùng Nhị đến Linh Thảo Viên trộm linh quả, bắt gặp hắn ta đang giao hoan cùng một nữ đệ tử, vì thế bị Hùng Nhị đánh ngất.





Đến ngày hôm nay, Diệp Thành vẫn còn nhớ dáng người gầy gò của Lý Tam Nhi, bây giờ thấy hắn ta đầu thai, tuy không phải người nhưng vẫn thấy rất thân thiết.





Hắn lại giơ tay, bắn một tia thần quang vào Lý Tam Nhi chuyển thế vừa mới chui ra khỏi trứng chim.





Trong thần quang có ký ức kiếp trước của Lý Tam Nhi, và nó cũng sẽ dần được giải trừ phong ấn khi hắn ta lớn lên.





Vì tình hình Lý Tam Nhi đầu thai đặc biệt, trở thành một con chim nên hắn đã cho thêm bí pháp bảo vệ vào trong thần quang ký ức, khó khăn lắm mới tìm được người đầu thai chuyển thế, không thể để diều hâu ăn mất được.





Cũng coi như trải nghiệm một cuộc sống khác!





Diệp Thành mỉm cười, xoay người bước ra khỏi rừng cây, đến thời điểm thích hợp hắn sẽ đích thân tới đón Lý Tam Nhi.





Ra khỏi rừng, Diệp Thành đi vào một dải núi dài, dừng lại trước một vách đá.





Nhìn từ xa, phía trước vách đá có một chồi non to bằng móng tay, đó là một bông hoa sen tuyết vừa mới nhú lên, quang hoa như ẩn như hiện dưới ánh trăng đêm, được ánh trăng gột rửa.





Tề Nguyệt sư tỷ, đã lâu không gặp!





Diệp Thành khẽ cười, trong mắt lấp lánh ánh nước, dựa vào Chu Thiên Diễn Hoá hắn đã nhìn ra chồi non của hoa sen tuyết này chính là đồ nhi Tề Nguyệt của Từ Phúc, các chủ Linh Đan Các của Hằng Nhạc, điều khiến hắn ngạc nhiên là cô ấy lại đầu thai thành một đoá hoa sen tuyết.





Sẽ không có ai làm phiền tỷ đâu!





Diệp Thành mỉm cười, búng ra một tia thần quang mang theo ký ức kiếp trước của tề Nguyệt, cho nó bay vào trong hoa sen tuyết, nó sẽ lớn dần theo Tề Nguyệt chuyển thế và bảo vệ cô ấy, không để người khác hái đi hầm thuốc.











Diệp Thành lại đi, rời khỏi nước Triệu.





Trước khi đi, hắn đến một ngọn núi già yên tĩnh, dừng chân bên ngoài ngọn núi ấy, nhìn Triệu Dục và Mẫu hậu của Tịch Nhan cùng với ngôi mộ nhỏ, đó là mộ của đồ nhi hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK