Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không...không phải là con của phụ thân?”, Hạo Thiên Thi Nguyệt thẫn thờ, ngơ ngác nhìn Diệp Thành.





“Ta từng hấp thu tinh nguyên của đại địa chi tử, huyết mạch dung hoà với chúng sinh”, Diệp Thành nói ra nguyên do: “Đây cũng là lý do vì sao mà gương càn khôn nhân quả lại sáng, và sau này ta cũng mới biết điều này”.





“Nói vậy thì ngươi và ta không có quan hệ huyết thống sao?”, Hạo Thiên Thi Nguyệt nhìn Diệp Thành hỏi thăm dò.





“Quả...quả thực là không có”, Diệp Thành mỉm cười ái ngại.





“Trời cao thật công bằng”, Hạo Thiên Thi Nguyệt cười nức nở, cô cũng không biết mình đang khóc hay đang cười nữa.





“Thật xin lỗi...ta...ta...”, Diệp Thành còn chưa nói xong thì đôi môi mềm mại đã chặn luôn miệng của hắn lại.





Diệp Thành thẫn thờ, nhất thời không kịp phản ứng lại, mùi hương từ đôi môi nữ nhân khiến hắn có phần say mê, đờ đẫn.





Thế rồi Hạo Thiên Thi Nguyệt ôm chặt cánh tay hắn, hôn hắn càng sâu hơn, kiếp trước và kiếp này cô chưa bao giờ tỏ ra mạnh dạn như vậy, không còn giữ lại sự dè dặt của một nữ tử, tất cả chỉ còn là tình duyên kìm nén cả trăm năm.





Kiếp trước cô yêu một người không nên yêu, đó là đệ đệ cùng cha khác mẹ với cô, cái gọi là huyết duyên chính là ranh giới như rãnh trời, được định sẵn bọn họ chỉ có thể làm tỷ đệ của nhau, cái gọi là tình duyên chính là một là đám mây đen, được định sẵn chỉ có thể là tình thân, đến cả dũng khí để hôn hắn cô cũng không có.





Kiếp này trời xanh thương người đã gạt đi ranh giới như rãnh trời đó, gạt đi từng lớp mây đen, cô không còn kiêng dè gì nữa, tình duyên kìm nén cả trăm năm, tình yêu của kiếp trước sẽ được nở rộ trong kiếp này.





Hố đen không gian u tịch, ánh sáng vạn trượng chiếu rọi nơi đây.





Không biết từ bao giờ Hạo Thiên Thi Nguyệt mới từ từ buông Diệp Thành ra, đôi mắt mơ hồ nhìn hắn đến mức si mê, cô khẽ giọng lên tiếng nhưng giọng nói không rõ ràng: “Diệp Thành, ta muốn lên giường với chàng”.





“Tỷ, chuyện này không đùa được đâu, ta...”





“Đừng gọi ta là tỷ, gọi ta là Thi Nguyệt”, cô ngắt lời Diệp Thành, khuôn mặt khẽ áp vào ngực hắn, khẽ khàng thủ thỉ: “Từng có một nữ tử tên Hạo Thiên Thi Nguyệt yêu một sát thần tên là Tần Vũ, cô ấy là tỷ tỷ của hắn, nhưng chỉ muốn trở thành thê tử của hắn, cho dù chỉ làm thiếp, cô từng cười ngây dại dưới ánh trăng và rời đi trong mộng cảnh”.





“Đây...đây...”, Diệp Thành há hốc miệng, đầu hắn choáng váng, hắn không biết còn có kiểu tình duyên thế này tồn tại trên đời.





“Diệp Thành, ta không quan tâm ngươi có mấy nữ nhân”.





“Thực...thực ra, ta cũng chỉ đùa với tỷ thôi, tỷ và ta...thực sự là tỷ đệ”.





“Dù là tỷ đệ thì cũng là chuyện của kiếp trước rồi”, Hạo Thiên Thi Nguyệt không quan tâm quá nhiều, nói rồi cô càng ôm Diệp Thành chặt hơn.





“Coi như ta chưa nói gì đi”, Diệp Thành ho hắng, trong đầu hắn tưởng tượng tới cảnh mình và Hạo Thiên Huyền Chấn gặp mặt, người đàn ông cho tới chết vẫn đợi hắn gọi một tiếng phụ thân liệu có đạp cho hắn một đạp đến chết không.





“Tiện nhân, tiện nhân”, khi hai người đang trò chuyện thì thần tử Thị Huyết đã tỉnh lại, hắn gầm gào với khuôn mặt hung tợn.





“Hắn mắng tỷ”.





“Ta nghe thấy rồi”, Hạo Thiên Thi Nguyệt buông Diệp Thành ra, cô lau đi nước mắt còn lăn dài trên khuôn mặt, xắn tay áo lên, di chuyển hai ba bước sát phạt đi, cứ thế tiến tới phía trước thần tử Thị Huyết, không nói lời nào và ra tay thật lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK