Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nhóm lão bối người nào người nấy cầm gậy bao quanh hắn vòng trong vòng ngoài nhìn hắn từ đầu tới chân rồi lai nhìn từ chân lên đầu như đang nhìn một con khỉ biết làm trò vậy.





Diệp Thành ho hắng, hắn thấy gượng gạo, người biết thì không sao nhưng ai không biết lại tưởng bọn họ định đánh hắn cũng nên.





Bích Du thấy vậy thì cười trừ, cô vội kéo Diệp Thành vào đại điện.





Bên trong đại điện có một nữ tử đứng đó, mặc dù không xinh đẹp như Nhược Thiên Chu Tước nhưng cũng là bậc phong hoa tuyệt đại, toàn thân tiên hà bao quanh, không vướng chút bụi trần, đó chính là cung chủ hiện tại của Lăng Tiêu Cung.





“Bái kiến sư tôn”, Bích Du tiến lên cung kính hành lễ.





“Đã tháo bỏ mạng che mặt rồi?”, vị cung chủ kia mỉm cười, ánh mắt chuyển sang Diệp Thành.





“Vãn bối Diệp Thành bái kiến tiền bối”, Diệp Thành tiến lên trước, hắn cũng hành lễ.





“Hoang Cổ Thánh Thể, quả nhiên khác thường”, cung chủ Lăng Tiêu bất giác nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân, càng nhìn càng tỏ ra thích thú: “Không biết tiểu hữu và Bích Ba đã hành lễ phá giới chưa?”





“Lễ phá giới?”, Diệp Thành sững người, hắn nhìn sang Bích Du, “cái gì là lễ phá giới?”





“Lễ phá giới chính…chính là lễ phá giới”, Bích Du rủ mắt, khuôn mặt ửng hồng.





“Đây…đây là đáp án gì vậy?”





“Có nghĩa là ngươi và đồ nhi của ta đã lên giường chưa?”, cung chủ Lăng Tiêu hào hứng nhìn Diệp Thành.











Vẻ mặt của Diệp Thành tỏ ra vô cùng thú vị, hắn không hề biết cái gọi là lên giường lại có một cái tên tao nhã như vậy.





Bầu không khí bên trong đại điện vô cùng gượng gạo, Bích Du vẫn rủ đôi mắt, có thể thấy khuôn mặt cô còn ửng hồng, cứ nói tới chuyện này cô lại tỏ ra dè dặt.





Thấy vậy, cung chủ Lăng Tiêu mỉm cười nhìn Diệp Thành, “Tóm lại là đã lên giường hay chưa, tiểu hữu cũng nên nói một câu chứ nhỉ?”





“Cũng suýt thì lên ạ”.





“Chưa lên giường thì tốt”, cung chủ mỉm cười, “đạo tắc của Bích Ba có vấn đề, đợi dung hoà được cửu tiêu thần lộ, đạo tắc viên mãn trở lại thì lên giường cũng chưa muộn, việc này không thể vội được”.





“Không vội ạ”, Diệp Thành ho hắng mỉm cười, hắn nói rõ ràng từng từ một, cung chủ Lăng Tiêu này quả là người có học vấn.





“Đi thôi”.





“Đồ nhi xin cáo lui”, Bích Du vội kéo Diệp Thành bước ra khỏi đại điện.





“Đúng là không tồi”, nhìn bóng hai người rời đi, cung chủ Lăng Tiêu mỉm cười hân hoan.





“Diệp Thành thật sự có thể giúp đỡ Bích Ba thượng vị sao?”, bên trong đại điện vang lên tiếng hỏi: “Thần tử Quỷ Hoàng kia có được tinh cốt cùng kì, nếu như dung hợp được thì thực lực sẽ tăng lên gấp bội, Diệp Thành có thể đánh bại Hoa Thiên nhưng chưa chắc đã có thể đánh bại được thần tử Quỷ Hoàng, dưới sự áp chế tuyệt đối về tu vi thì thực sự khó có thể xoay chuyển khác đi được”.





“Đó không phải là điểm quan trọng”, cung chủ Lăng Tiêu khẽ mỉm cười: “So với vị trí cung chủ thì nó vẫn để tâm tới chuyện tình duyên hơn”.





Phía này, Bích Du đã dẫn Diệp Thành tới một đỉnh núi với phong cảnh tuyệt đẹp, đó chính là đỉnh núi riêng thuộc về thần nữ Lăng Tiêu.





Cả hai vừa đi vừa cười nói vui vẻ, cứ đi qua nơi nào thì Bích Du lại giới thiệu với Diệp Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK