Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các ngươi còn có mặt mũi mà nói ta à? Dù sao lão tử cũng là cảnh giới Hoàng đấy”.





“Ôi chao, trùng hợp thật!”, tiếng cười ung dung mang theo vẻ quyến rũ vang lên, Hồ Tiên Nhi cũng đã tới.





“Tiên Nhi, cô cũng tới à?”, Phạm Thống xoa xoa tay, cười bỉ ổi tiến lại gần, hít hà thật sâu: “Oa, vẫn quyến rũ như thế”.





“Cút”.





“Đấu đan cược mạng đó!”, khi mấy người đang nói chuyện thì mọi người tứ phía đều thở dài cảm thán.





“Khô Nhạc là luyện đan sư cấp bảy, Diệp Thành điên rồi sao?”





“Ta không cho là vậy”, một lão bối tu sĩ vuốt râu: “Ngươi nghĩ Diệp Thành là kẻ ngốc sao? Dám đấu đan cược mạng với Khô Nhạc, đương nhiên hắn phải có chỗ để dựa vào, ai thắng ai thua còn chưa biết đâu”.





“Tướng công, nếu không cẩn thận là hắn sẽ không thể trở mình mất!”, ở một góc khác, Bạch Tố Tố bế Tiểu Sĩ Lâm, nhẹ giọng nói.





“Thánh chủ Thiên Đình uy chấn thiên hạ, mỗi truyền thuyết của ngài ấy đều là thần thoại”, Lý Tiêu cười thản nhiên, trong mắt tràn đầy tự tin đối với Diệp Thành, đây là lòng tin xuất phát từ tận đáy lòng.





“Chàng tin hắn thì ta cũng tin hắn”, Bạch Tố Tố khẽ cười.





Trên đài đấu đan, Diệp Thành và Khô Nhạc vẫn đứng đó, mỗi người đều đang điều khiển ngọn lửa để tôi luyện tinh hoa dược thảo.





Diệp Thành thong thả cho từng bụi linh thảo vào lư luyện đan, thi thoảng cũng liếc nhìn Khô Nhạc ở phía đối diện.





Phải nói rằng tuy Khô Nhạc làm đủ loại chuyện xấu, nhưng thuật luyện đan đúng là không phải hư danh, ông ta là luyện đan sư có cấp bậc cao nhất mà hắn từng thấy cho đến giờ, cũng là luyện đan sư có trình độ luyện đan cao nhất.





Ngươi sẽ rất thảm!





Khi Diệp Thành nhìn Khô Nhạc thì ông ta cũng ngước mắt lên, trong mắt có tia máu và ánh sáng của sự tham lam.





Diệp Thành chẳng thèm để ý, ông luyện của ông, ta luyện của ta, ông là luyện đan sư cấp bảy, ta cũng là luyện đan sư cấp bảy, trong thần hải của lão tử còn có Đan Tổ Long Hồn, chẳng nhẽ lại không hơn luyện đan sư cấp bảy là ông?





Thời gian trôi qua rất nhanh, màn đêm bắt đầu buông xuống, những người theo dõi không một ai bỏ về giữa chừng.





Nhìn lên ghế cao, Nhược Thiên Chu Tước và Mục Huyền Công đều đang nhắm mắt dưỡng thần, chuẩn bị bắt Khô Nhạc bất cứ lúc nào.





Sắp xuất đan rồi!





Không biết qua bao lâu mới nghe Nhược Thiên Chu Tước khẽ nói.





Đùng!





Nhược Thiên Chu Tước vừa dứt lời thì nghe thấy một tiếng nổ trên hư thiên, không ngờ lại có sấm sét xuất hiện.





Đan lôi?





Các luyện đan sư đều giật mình, dường như biết đan lôi mang ý nghĩa gì, tu sĩ có thể dẫn ra thiên kiếp là do trời cao ghen tị, đan cũng có linh hồn, cũng như vậy, đan lôi là kiếp của đan.



Xuất đan!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK