Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xuất đan!





Trên đỉnh núi Đan Phủ vào lúc nửa đêm, tiếng hô của Diệp Thành lại vang lên lần nữa.





Lại có đan hồng bay thẳng lên trời, vô cùng lộng lẫy, dị tượng đan xen khiến cho các luyện đan sư của Đan Phủ đều cực kỳ kích động.





Cất viên đan bảy vân đi, Diệp Thành ngồi bệt xuống đất, dù khí huyết của Hoang Cổ Thánh Thể dồi dào nhưng sắc mặt hắn lúc này cũng đã tái nhợt.





Tuy nhiên thành quả của hắn cũng rất xứng đáng, mới không bao lâu mà hắn đã luyện được không dưới ba mươi viên đan bảy vân, hơn nữa phẩm cấp còn không thấp khiến người trong Đan Phủ đều hết sức kinh ngạc.





Diệp Thành lấy bầu rượu ra, nằm nghiêng người dưới tảng đá, nhìn lên tầng thứ tám, ngày mai là thọ thần của Khô Nhạc, cũng sẽ là ngày cải cách của U Đô, rất nhiều thế lực sẽ được cải tổ lại.





Khi Diệp Thành đang uống rượu thì thấy Hồ Tiên Nhi bay lên, liếc nhìn hắn với vẻ hơi oán giận.





Diệp Thành ho khan một tiếng, đúng là hắn đã quên mất vài chuyện, mấy ngày trước hắn đã hứa sẽ tẩy luyện huyết mạch cho Hồ Tiên Nhi.





Ngồi xếp bằng đi!





Diệp Thành vươn vai duỗi eo.





Hồ Tiên Nhi cười hì hì rồi nhanh chóng ngồi khoanh chân, đón chờ cơ hội tới.





Diệp Thành hít sâu một hơi, tế bản nguyên Thánh thể ra hoá thành từng luồng sáng tiến vào cơ thể Hồ Tiên Nhi, trong đó còn có tiên hoả và thiên lôi, giúp cô ta tôi luyện nguyên thần và thể chất.





Hự!





Vẻ mặt Hồ Tiên Nhi đột nhiên trở nên đau đớn, đôi môi bị cô ta cắn rướm máu.





Thấy vậy, Diệp Thành khẽ mỉm cười: “Nghe nói Hoàng tộc cửu vĩ của Hồ tộc các cô đã từng tới Chu Tước Tinh”.





Nhắc đến Hoàng tộc cửu vĩ, trong đôi mắt đẹp của Hồ Tiên Nhi hiện lên vẻ tôn kính: “Hồ tộc mười nghìn năm cũng hiếm thấy cửu vĩ, tuy công chúa chỉ mới trăm tuổi nhưng rất có thiên phú, huyết mạch thuần khiết có thể so sánh với thần thú”.





“Hoàng tộc cửu vĩ có thể sánh với thần thú, ta tin điều này”, Diệp Thành cảm thán.





“So với ngươi thì vẫn kém một chút”, Hồ Tiên Nhi mỉm cười liếc nhìn Diệp Thành: “Huyết mạch Hoang Cổ Thánh Thể mới là nghịch thiên thật sự, không biết Thánh thể kết hợp với Hoàng tộc cửu vĩ sẽ sinh ra huyết mạch thế nào?”





“Ghép đôi vớ vẩn”.





“Ngươi đã từng nghe đến lời chúc phúc của hồ ly chưa?”, Hồ Tiên Nhi cười nói với Diệp Thành.





“Lời chúc phúc của hồ ly?”, Diệp Thành đảo mắt, khẽ lắc đầu: “Chưa nghe bao giờ”.





“Thế đã nghe đến lời nguyền chưa?”





“Lời nguyền thì nghe rồi”.





“Lời nguyền là hại người, lời chúc là cứu người, một là phá hoại, một là bảo vệ”, Hồ Tiên Nhi vén tóc: “Mà lời chúc phúc của hồ ly là một loại thuật bảo vệ tối thượng của Hồ tộc ta”.





“Thấy cô tỏ vẻ ùng bái như vậy chắc lời chúc phúc của hồ ly rất bá đạo”, Diệp Thành trầm ngâm.





“Đương nhiên bá đạo rồi”, Hồ Tiên Nhi cười bảo: “Người Hồ tộc đều tin cửu thế luân hồi, mà lời chúc phúc của hồ ly là cái giá phải trả cho cửu thế luân hồi, một khi tế ra lời chúc phúc ấy thì trên thế gian sẽ không còn người đó nữa”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK