Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Triều phồn hoa, bên ngoài thành Thần Triều lại càng người qua người lại nhộn nhịp.





Nhìn từ xa thấy số người rất đông, đa phần là những người tới tham gia đấu giá.





Sở dĩ những người này vẫn chưa đi là muốn xem Hoang Cổ Thánh Thể có thể bình an vô sự ra khỏi Thần Triều hay không, rất nhiều ông thầy bói già đã bấm đốt tay nhẩm tính, làm ra dáng vẻ tiền bối để lừa gạt hậu bối.





Trên hư thiên, phía Bích Du vẫn đang chờ đợi.





Bích Du vẫn thế, duyên dáng đứng đó, từ đầu đến cuối không có chút lo lắng nào.





Nhưng hai bà lão Chuẩn Thánh thì lại có vẻ không bình tĩnh lắm, chủ yếu là vì sợ Diệp Thành có chuyện gì, khó khăn lắm mới bắt được một người có thể giúp Bích Du thượng vị, không thể để hắn có mệnh hệ gì.





Ra rồi!





Không biết đến khi nào, cũng không biết là ai nói, ánh mắt của mọi người đều hướng về cổng thành Thần Triều.





Dưới sự chú ý của mọi người, Diệp Thành bước ra, chẳng những không sao mà còn quang minh chính đại bước ra, sau lưng còn có rất nhiều trưởng lão của Thần Triều tiễn đưa, ai nấy đều là Chuẩn Thánh.





Cảnh tượng này khiến mọi người đều hơi kinh ngạc.





Thế này là thế nào?





Còn có người tiễn nữa, Thần Triều làm gì vậy?





Giữa những âm thanh kinh ngạc, rất nhiều người còn lộ ra vẻ ẩn ý sâu xa, Thần Triều đối xử với Diệp Thành như vậy không phải vì Lăng Tiêu Cung, phần lớn là vì chiếc chuông đó, tuy chỉ là cảnh giới Thiên nhưng lai lịch của hắn rất lớn.





Người này không dễ động đến!





Rất nhiều lão bối tu sĩ đều trầm ngâm vuốt râu nghiêm nghị, thái độ của Thần Triều đã chứng minh tất cả.





Đi thôi!





Diệp Thành bước lên bầu trời.





Bích Du cười ngọt ngào, khoác tay Diệp Thành, khăn che mặt rơi xuống theo làn gió.





Woa!





Dung nhan tuyệt thế của Bích Du chấn động tứ phương, nhất là tu sĩ trẻ, tất cả đều ngây người, quả đúng như họ nghĩ, đằng sau tấm khăn che mặt kia là khuôn mặt đẹp đến mức khiến họ nghẹt thở.





Diệp Thành bay đi cùng Bích Du, phía dưới nhìn theo đầy hâm mộ, họ mới là thần tiên quyến lữ thật sự.





Diệp Thành đi, đoàn người cũng giải tán, nhưng ai nấy đều xuýt xoa cảm thán.





Tới buổi đấu giá này của Vọng Cổ Tinh đúng là không uổng công vô ích, được thấy thế nào là chơi xỏ người khác, cũng được thấy sự bá đạo của Hoang Cổ Thánh Thể, từ hôm nay tên tuổi của Diệp Thành chắc chắn cũng sẽ lan rộng khắp tinh vực này.





Tinh không vẫn bao la, mang lại cho người ta những suy nghĩ vô hạn.





Trên phi kiếm khổng lồ, Diệp Thành và Bích Du lặng lẽ đứng thẳng, cũng lặng lẽ thưởng thức bầu trời sao tuyệt đẹp.





Phía sau là hai bà lão hắc bạch, vẻ mặt hai bà gượng gạo, hai khuôn mặt già nua càng nóng hơn, đường đường là Chuẩn Thánh mà lần này lại nhìn nhầm, sai lầm nghiêm trọng.





Dừng!



Đang đi, đột nhiên Diệp Thành ở phía trước hô lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK