Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không sợ”, Tịch Nhan vẫn mỉm cười, cơ thể cô thiêu đốt hoả diệm, đó là sức mạnh tu vi và huyết mạch được cô thiêu đốt bằng chút sức lực cuối cùng, từng lọn tóc dần hoá thành bạc trắng.





“Ta cũng không sợ”, Hổ Oa mỉm cười huyết tế ra linh hồn, mái thóc suôn dài cũng hoá thành bạc trắng.





“Không biết tự lượng sức”, tên ma tướng kia nhếch miệng cười giễu cợt, hắn ta vung tay, “giết cho ta”.





Nghe vậy, Thiên Ma binh rợp trời lần lượt sát phạt tới từ tứ phương như muốn thôn tính Tịch Nhan và Hổ Oa.





Chiến!





Hổ Oa gằn lên sát phạt lên phía trước, cậu vung thiết côn dẹp bằng cả một đám, toàn thân kim mang chói lọi choán mắt người nhìn, mặc dù vào giây phút cuối cùng của cuộc đời nhưng chiến ý vẫn ngút trời, Hổ Oa không hề tỏ ra sợ hãi.





Tịch Nhan cũng vậy, kiếm lăng tiêu trong tay rung lên, cô vung kiếm chém ra một mảng sáng tịch diệt, từng tên Thiên Ma ngã xuống.





Nhìn vào hư thiên, một bóng người màu trắng và một bóng người màu vàng kim trông nổi bật giữa đám ma binh đen kịt, sức chiến đấu của cả hai người bùng nổ trước lúc chết, cho dù là ma tướng cũng phải cau mày.





Không biết từ bao giờ kiếm lăng tiêu trong tay Tịch Nhan gãy rời, thần quang toàn thân tắt lịm.





Ở một hướng khác, Hổ Oa cũng đi tới giây phút cuối cùng của cuộc đời, Ô Thiết Côn gãy đôi, kim quang toàn thân tối tới cực điểm.





Ma tướng bật cười lạnh lùng, ông ta vung tay, lòng bàn tay có vòng xoáy xuất hiện muốn nuốt chửng cả hai người.





Thế nhưng đúng lúc này, một đạo kiếm mang huỷ thiên diệt địa bay từ phía xa tới khiến thiên địa nứt lìa.





Ma tướng tái mặt, ông ta thu người lùi về sau.





Phong Thần Quyết!





Giọng nói lạnh băng mang theo sát khí ngút trời, một nhát kiếm màu đỏ gạch vung ra, một kiếm đâm xuyên đầu tên ma tướng. Đường đường là ma tướng nhưng lại bị tuyệt sát, và đáng hổ thẹn là cho tới chết ông ta cũng không biết kẻ giết mình là ai.





Sư tôn!





Thấy Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng, Hổ Oa và Tịch Nhan lần lượt nở nụ cười mỏi mệt, trong cơn gió mang theo mùi máu, cả hai ngã xuống khỏi hư thiên.





Cơ Tuyết Băng bay lên đỡ lấy Tịch Nhan.





Diệp Thành bước tới ôm lấy Hổ Oa.





Nhìn ngọn lửa linh hồn đang nhanh chóng tắt dần của hai người, Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng run rẩy, cho dù là Đại La Kim Tiên tại thế cũng khó có thể cứu vãn được bọn họ.





Giết! Giết cho ta!





Lại là một ma tướng sát phạt tới từ tứ phương, tiếng gằn vang vọng khắp đất trời. bọn chúng đuổi theo Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng suốt cả chặng đường, vả lại phía sau chúng còn có ma binh rợp trời đi cùng, chúng muốn trảm diệt Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng ngay tại nơi này.





Sư phụ đưa con về nhà!





Sư phụ đưa con về nhà!





Cả hai người cùng đồng thanh, Diệp Thành cõng Hổ Oa, Cơ Tuyết Băng cõng Tịch Nhan.



Vù! Vù!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK