Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cách gì?”, Mục Huyền Công vội hỏi.





“H đen không gian”, Diệp Thành lập tức đáp lời.





“Ngươi chắc chắn có thể chứ?”, mắt Mục Huyền Công sáng lên nhìn Diệp Thành.





“Vãn bối đã từng thử”, Diệp Thành trầm giọng, “với hiểu biết của vãn bối về hố đen không gian thì nó có thể che đi dị tượng độ kiếp, như vậy thì người ta sẽ không biết lão tổ đang độ kiếp”.





“Đáng tin đấy”, Mục Huyền Công vuốt râu.





“Không còn đường lui nữa, buộc phải đánh cược một phen thôi”, Diệp Thành thi triển Tiên Luân Thiên Đạo đưa Nhược Thiên Chu Tước vào trong hố đen không gian.





“Chỉ mong bà ấy có thể độ qua được kiếp số này”, Mục Huyền Công nhìn vào tinh không như đang cầu khẩn trời cao.





Trong hố đen không gian, Diệp Thành và Nhược Thiên Chu Tước đã hiện thân.





Vừa đáp xuống Diệp Thành đã bước ra cả mười mấy trượng, tiếp đó khí huyết sục sôi, hắn ngưng tụ ra lớp Tiên Thiên Canh Khí khải giáp.





Vẻ mặt của Diệp Thành có phần tái nhợt, quan trọng là vì đây là lần đầu tiên hắn đưa Nhược Thiên Chu Tước một tu sĩ Chuẩn Thánh vào đây, uy lực của tu sĩ Chuẩn Thánh vô cùng mạnh mẽ, Tiên Luân Thiên Đạo có phần khó chống đỡ nổi.





Tiếp đó chính là tử khí từ cơ thể của Nhược Thiên Chu Tước toả ra, đứng gần với bà ta sẽ bị liên luỵ, nếu như quanh năm đứng cùng với một người như vậy thì sinh khí sẽ bị ăn mòn.





Ba nghìn năm rồi!





Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, đây chính là diện mạo mà Nhược Thiên Chu Tước vốn dĩ cần đối mặt.





Bà ta hiện giờ quá già nua, cơ thể gầy khô, nhìn không ra bất cứ sinh khí nào, toàn thân mang theo dấu tích của thời gian.





Chỉ thấy cơ thể Nhược Thiên Chu Tước run rẩy, bà ta mở mắt, đôi mắt vẩn đục.





“Đây là đâu?”, Nhược Thiên Chu Tước run run, giọng nói khản đặc, đôi mắt nheo lại.





“Hố đen không gian”, ở cách đó mười mấy trượng, Diệp Thành truyền âm đến.





“Bóng tối vô tận, thật khiến người ta phải sợ hãi”, Nhược Thiên Chu Tước nói với giọng khản đặc.





“Mọi thứ đến quá đột ngột, vãn bối chỉ có thể nghĩ tới nơi này, nơi này có lẽ có thể che đi dị tượng độ kiếp của người”.





“Đa tạ”.





“Người cứ yên tâm độ thiên nhân ngũ suy ở đây”, Diệp Thành nói rồi liên tục tế ra linh châu chiếu sáng khiến không gian hàng chục nghìn trượng quanh đó đều rực sáng, có ánh sáng mới có hi vọng.





“Ngươi và ta sao lại tương ngộ trong mơ?”, Nhược Thiên Chu Tước khó nhọc ngẩng đầu, tĩnh lặng quan sát Diệp Thành.





“Việc trái với quy luật thông thường đương nhiên sẽ nghĩ không thông”, Diệp Thành mỉm cười.





“Nói thực thì ta đã nhiều lần nằm mơ về nơi đó, những ngày gần đây lại càng mơ nhiều hơn”, Nhược Thiên Chu Tước nói ra bí mật, “bóng hình mà ta vẽ chính là đến từ trong mộng cảnh”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK