Mục lục
Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạo thuật Thánh Nhân, lồng giam thiên địa.





Phía Diệp Thành bị bí thuật phong cấm này giữ lại.





Thấy vậy, mọi người từ tứ phương đều nhìn về phía thành trì Thiên Phủ Thần Triều, không ai dám phát ra tiếng thở mạnh.





Tình hình hiện tại đến kẻ ngốc cũng nhìn ra được lão tổ của Thiên Phủ Thần Triều đã nổi giận, vãn bối bị đánh thảm hại, tiền bối đang định ra ngoài giải quyết đây mà, nếu cứ để Diệp Thành rời đi như thế thì uy nghiêm của Thiên Phủ Thần Triều phải để ở đâu?





Chỉ là một tiểu bối cảnh giới Thiên nhưng lại khiến Thánh Nhân phải xuất hiện, điều này thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người.





Khả năng cao Diệp Thành sẽ phải chết!





Hầu hết mọi người vẫn nhìn Diệp Thành với vẻ thương hại.





Cho dù Hoang Cổ Thánh Thể mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là cảnh giới Thiên, Thiên Phủ Thần Triều có Thánh Nhân, hơn nữa còn không phải một mà là ba.





“Tiền bối Thần Triều có ý gì vậy?”, Diệp Thành mỉm cười nhàn nhã nhìn về thành trì Thần Triều.





“Ý gì?”, tiếng hừ lạnh bật ra: “Đánh thần tử Thần Triều bán sống bán chết, ngươi không định cho Thần Triều ta một lời giải thích à? Bây giờ để ngươi về, uy nghiêm của Thiên Phủ Thần Triều ta phải để ở đâu?”





“Thi đấu cọ sát mà! Bị thương là điều không thể tránh khỏi.” Diệp Thành cười nhẹ.





“Còn dám nguỵ biện à?”





“Tiền bối nói vậy sao được”, Diệp Thành không nhịn được cười: “Vừa rồi mọi người có mặt đều nhìn thấy, là hắn ép ta đánh, ta cũng do cha mẹ sinh ra, không thể cứ đứng đó cho hắn đánh chứ!”





“Ngươi…”





“Tiền bối, lần này người của ta ra tay hơi nặng, mong nể mặt Lăng Tiêu Cung ta một chút”, Bích Du lên tiếng, là thần nữ của Lăng Tiêu Cung, thân phận của cô vẫn rất có quyền lên tiếng.





“Thể diện của Lăng Tiêu Cung chẳng là gì”, trong thành Thần Triều vang lên tiếng quát lạnh lùng.





“Thể diện của Lăng Tiêu Cung chẳng là gì, không biết thể diện của nó có là gì không?”, Diệp Thành chậm rãi nói, phất tay lấy ra một chiếc chuông lớn cho nó lơ lửng trên hư thiên, tản ra thần mang chói mắt.





“Chuông Đông Hoàng”, ba bóng người lần lượt bay ra khỏi thành như những bóng ma, một thanh niên tóc trắng, một nữ tử áo xanh, một ông lão áo đen, thân phận của ba người đều không đơn giản, đó là ba Thánh Nhân của Thiên Phủ Thần Triều: Đông Dương Chân Nhân, Thanh Nguyệt Tiên Tử và Trấn Huyền Đạo Nhân.





“Là đạo tắc của Đông Hoàng”, Đông Dương Chân Nhân nheo mắt nhìn chằm chằm chuông Đông Hoàng.





“Không sai được”, Thanh Nguyệt Tiên Tử là Thánh Nhân nhưng giọng điệu cũng hơi gấp gáp.





“Ngươi lấy chuông này ở đâu?”, Trấn Huyền Đạo Nhân khịt mũi lạnh lùng, nhìn chằm chằm Diệp Thành, trong lời nói mang theo uy áp của Thánh Nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK