Chương 1201: Chiến linh.
Trên thuyền cổ màu máu xuất hiện rất nhiều bóng người, tất cả đều bị khói xám bao phủ cùng với đầy rẫy sát cơ giết thẳng về phía chiến hạm màu bạc!
Trong khu cổ địa này, đâu đâu cũng có những ngôi sao khiếm khuyết, những đại lục phá nát, hiện giờ lại có một chiếc thuyền cổ kỳ lạ đang hờ hững trôi tới, đồng thời còn mang theo nhiều sinh linh đáng sợ như vậy khiến người khác kinh ngạc.
"Đó là chiến linh ư? Cũng không thể nhìn rõ cho lắm, đều bị sương mù bao kín, tốc độ nhanh thật!" Có người lên tiếng.
Bởi vì, sau khi những sinh linh lao ra khỏi thuyền cổ màu máu ấy thì tốc độ chợt tăng tới cực hạn, chớp mắt đã tới gần chiến hạm màu bạc rồi.
"Chuyện gì đang xảy ra thế, chúng nó... nuốt cả thần lực!" Lúc này, ngay như Vương Hi - người tu ra ba luồng tiên khí cũng sợ hãi hét lên, hoàn toàn khác với khí chất đoan trang và bình tĩnh như ngày thường.
Những người khác liền chú ý tới cảnh này, lập tức mọi người cảm thấy sợ hãi, những sinh linh kia vọt tới nhanh như điện xẹt, những phù văn mà chiến thuyền màu bạc ngưng tụ thành không cách nào có thể ngăn cản được chúng nó, bởi vì, chúng không ngừng nuốt lấy thần lực và luyện hoá một cách nhanh chóng!
Chuyện này vô cùng gay go, những sinh vật này quá kỳ dị.
"Đó chính là Chiến linh, sau khi nuốt thần lực thì sẽ chuyển hoá thành sức mạnh kỳ dị cho bản thân, tất cả mọi người cần phải cẩn thận!" Một vị trưởng lão nhắc nhở.
Mấy vị trưởng lão cũng không có ra tay ngăn cản mà cứ mặc cho những học sinh này đi chống trả, bởi vì bọn họ có nhiệm vụ càng quan trọng hơn, đó chính là giám sát thuyền cổ màu máu.
"Gào!"
Quả nhiên, từ bên trong thuyền cổ màu máu ấy truyền ra tiếng gầm gừ chấn cho cả Giới phần rung lên bần bật, âm thanh ấy đủ để chấn nát hàng loạt cao thủ.
May mắn có những vị trưởng lão bảo vệ, nếu không những người trên chiến hạm màu bạc sẽ gặp phải phiền toái vô cùng lớn.
"Có Chiến linh cổ tổ tọa trấn ở nơi đó, phiền phức rồi!" Tam trưởng lão lên tiếng đầy nghiêm túc, sở dĩ bọn họ không có hành động mà chỉ quan sát kỹ thuyền cổ màu máu cũng là vì chờ tên đó xuất trận.
Bên trong chiến thuyền xuất hiện mấy sinh vật rất đáng sợ, từng cặp mắt toả ra ánh sáng kỳ dị xuyên thấu qua lớp sương mù và lạnh lẽo nhìn về nơi này.
Đó chính là những Chiến linh vô cùng khủng khiếp, đủ khả năng để quyết chiến cùng với mấy vị trưởng lão này, hiện tại song phương đang đối đầu như thế.
"Gào!"
Tiếng gầm gừ to lớn truyền tới, trên thuyền cổ màu đen có một con quái vật khổng lồ xuất động, đó cũng là một trong những Chiến linh mạnh mẽ nhất, nó hoá thành một tia chớp lao nhanh tới.
"Ầm!"
Cũng trong lúc đó, Tứ trưởng lão của Thư viện Thiên Thần lao ra khỏi chiến hạm màu bạc, ông tiến thẳng nghênh chiến sinh vật đó, lúc hai bên va chạm lập tức có ánh sáng chói mắt lan toả, từng tiếng rít gào vang dội.
Xoẹt, bên trên thuyền cổ màu máu lại có một Chiến linh với địa vị tôn sùng bay lên rồi đánh về nơi này, nó tuyệt đối không hề yếu hơn con vừa nãy chút nào.
Trong Thư viện Thiên Thần, Ngũ trưởng lão tiến vào trong hư không và đón đánh con vật này.
Đây là cuộc đại chiến đỉnh cấp, là cuộc tranh đấu của các nhân vật tuyệt đỉnh!
Trưởng lão của Thư viện Thiên Thần ai chẳng phải là những cao thủ lánh đời? Đều có lai lịch cực lớn ở trong cửu Thiên này, chỉ cần khẽ giậm chân là bốn phương đều run rẩy.
Nhưng ở đây lại bị Chiến linh quấn chặt, không cách nào giết chết ngay lập tức được.
Sau đó, mấy kẻ cầm đầu trong thuyền cổ màu máu đều chuyển động, tự mình giết thẳng về một nơi.
Tới lúc này, mấy vị trưởng lão cũng đồng loạt nghênh địch, tham gia vào cuộc chiến ấy!
Cũng trong lúc đó, những học sinh trên chiến thuyền bạc rốt cuộc cũng thấy rõ được những sinh vật ấy có hình dáng ra sao.
"A..." Có người hét thảm.
Bởi vì, Chiến linh đã áp sát và lộ ra vẻ vô cùng ghê rợn của bản thân, những khói xám nồng nặc trên người của chúng đều tản đi hết và chân thân lộ ra ngoài.
Những sinh vật này vô cùng kỳ quặc, tựa như là những cường giả của các chủng tộc khác nhau kết hợp lại, hình thể quá kỳ dị.
Ví như, một Chiến linh có hình dáng là con khỉ với ba đầu sáu tay, mà một chiến linh khác thì lại có hình dáng của một con trai biển, thân thể hình người nhưng lại có hai cái vỏ trai lớn bên thân thể. Còn có thứ kỳ lạ hơn nữa, thân thể là nhân loại, đầu lâu là ác quỷ, quỷ hoả hừng hực, răng nanh dài thược, vô cùng dữ tợn.
"Bọn chúng đều là tử thi!" Có người hét lớn, sau khi quan sát kỹ thì rốt cuộc cũng biết được ý nghĩa của Chiến linh, và vì sao bọn chúng lại tới.
Những người khác cũng liền nhìn thấy được, ai nấy đều trợn tròn mắt, quá kỳ lạ mà!
Trên thực tế, tất cả mọi người đều vô cùng giật mình, những thứ này đều là anh linh từng chết trận khi xưa, lúc đó bọn họ chết trong sự không cam tâm nên đã lưu lại các tàn niệm và về sau hoá thành những Chiến linh như thế này.
Rất nhanh, mọi người ý thức được mức độ đáng sợ của những sinh vật này ra sao, từng con đều vô cùng tàn nhẫn, chúng công kích thẳng về nguyên thần của mọi người!
Bởi vì, đây đều là những anh linh sau khi chết trận chuyển hoá thành, là những tàn niệm của những cường giả mạnh mẽ từ xa xa lưu lại và có chút cơ duyên đặc thù cùng với sự tẩm bổ trong năm tháng dài đằng đẵng nên từ từ sinh ra ý thức mới.
Hiện giờ, chính là Chiến linh!
Chiến hạm màu bạc đã bị công phá, chúng nó không ngừng cắn nuốt thần lực và chuyển hoá nhanh chóng thành tinh khí của bản thân, dù cho chiến hạm này là chiến thuyền đẳng cấp đi nữa thì phòng ngự vào lúc này cũng không thể trụ nổi.
Dù sao, những sinh vật này tựa như là sâu mọt, chúng nhanh chóng xuyên thấu qua màn ánh sáng mà chiến thuyền tạo nên, từng con lần lượt tiến vào trong.
"A..."
Có sinh vật đã lên thuyền và đứng sát bên cạnh học sinh của thư viện, lập tức một cô gái trong số đó bị Chiến linh tập kích và kéo lìa một cánh tay.
Hung tàn kinh người, con Chiến linh này vô cùng điên dại và thô bạo, nó kéo đứt một cánh tay của cô gái ấy đã chấn kinh tất cả mọi người nơi này.
Bởi vì, thực lực của cô gái đó cũng không hề yếu, thế nhưng chỉ vừa mới tiếp xúc trong giây lát mà đã bị thương như vậy rồi.
"Cẩn thận, bảo vệ lấy nguyên thần!" Có người truyền âm nhắc nhở mọi người, sở dĩ cô gái vừa nãy ăn phải thiệt thòi như vậy là do nguyên thần đã bị công kích và trở nên u mê, thần thức bị hao tổn, chính vì lẽ đó mới phản ứng chậm một nhịp, bị Chiến linh kia nắm chặt lấy một tay và kéo lìa.
"Gào..."
Tiếng hét chói tai tựa như ác quỷ đang gào khóc, vào lúc này mấy chục, gần trăm con Chiến linh nhào thẳng lên trên chiến hạm màu bạc, đồng thời đột phá thành công màn sáng ấy.
Nguy cơ thật sự đã tới, đây là một thử thách sinh tử.
"Xoẹt!"
Một con thanh loan giương manh mang theo ánh lửa bao trùm tới, mọi người thấy Thạch Hạo đang bị truy sát.
"A..." Tiếng hét thảm vang lên làm cho nhiều người không cách nào trảnh khỏi đợt tập kích thần thức này, tiếp đó thân thể của vài người dính phải công kích mang tính chất huỷ diệt.
Chỉ trong nháy mắt, trên chiến thuyền đã có ba người mất mạng, căn bản không cách nào cứu vãn được.
"Những thứ quỷ quái này đều đã thành tinh, đều là những bộ xác ướp đã thông linh rồi ư? Muốn đối phó cũng rất khó đó!" Thạch Hạo lên tiếng, suy nghĩ hoàn toàn khác với mọi người.
"Giết!" Lục Đà cũng hét lớn, hắn cũng giống như Thạch Hạo bắt đầu xuất thủ, chiến đấu đầy mãnh liệt với kẻ xâm lấn này!
"Bọn chúng cũng không phải là những thi thể thông linh, mà là do thần thức đã lột xác, dùng thần thức để tạo thành thể phách và hi vọng sẽ có một ngày sẽ như thế này!" Cách đó không xa, Nhị trưởng lão đang quyết chiến với đại thống lính của Chiến linh dùng ngữ khí chắc chắn nói.
"Á..."
Cách Thạch Hạo không xa có một thiếu nữ mặc áo lam gặp nạn, cơ bản không cách nào phản ứng kịp được, nơi mi tâm của nàng nứt ra và máu đỏ sẫm chảy xuống, cả người uể oải xụi lơ.
Cũng chính vì rơi vào tình cảnh ấy nên những Chiến linh kia càng điên cuồng hơn, bụp, thuận theo một đòn cô gái kia bị xé làm hai nửa, máu tươi tuôn rơi.
Cảnh tượng này vô cùng đẫm máu, khiến những người gần đó sởn cả tóc gáy.
Tại sao, tại sao bọn họ lại không có biện pháp nào tốt hơn, bởi vì những Chiến linh này quá kỳ dị, sức mạnh tinh thần mạnh tới đáng sợ, đầu tiên sẽ chém thẳng một đao vào nguyên thần của đối phương.
Mà ở trong nhóm người bọn hắn, nguyên thần của một vài người không quá mạnh nên vừa giao thủ đã gặp phải tổn thất nặng nề.
"Gào..."
Bên trên chiến hạm màu bạc, một đám sinh vật kỳ dị rít gào, tấn công loạn xạ.
Trong giây lát đã có rất nhiều người bị thương, cũng có một vài người bị xé thành mảnh vụn, vô cùng thê thảm, tiên huyết nhuộm đỏ cả chiến thuyền màu bạc.
"Giết!" Đây chính là tiếng hét của Thạch Hạo, hắn đã động sát ý, không ngừng xung kích nơi đó, muốn đại khai sát giới.
"Phụt!"
Thạch Hạo vung cánh tay đấm ra một quyền xuyên thủng lồng ngực của một con Chiến linh, thế nhưng nó vẫn không có chết mà chỉ kêu la đầy thảm thiết.
"Bốp!"
Cánh tay còn lại của Thạch Hạo đấm thẳng vào đầu lâu khiến nó nổ tung, lập tức nơi đây trở nên yên tĩnh trong ngắn ngủi.
"Cũng không phải là máu thịt của cơ thể!" Sau khi Thạch Hạo giết chết một con Chiến linh thì cũng không hề có thi thể nào lưu lại cả, nó sẽ hoá thành sức mạnh tinh thần rồi từ từ tiêu tán.
Trông thì rất giống y như thân thể thật sự, nhưng thật ra lại chính là, sau khi tinh thần trở nên cực kỳ mạnh mẽ thì sẽ từ từ hình thành, dùng tinh thần làm chủ.
"Hay!" Có mấy người hí hửng hô lớn, bởi vì Thạch Hạo chính là người đầu tiên giết chết Chiến linh, vô cùng quyết đoán, gọn gành nhanh lẹ.
"Gào..." Nhưng mà, việc này tựa như chọc vào tổ ong vò vẽ vậy, những Chiến linh khác sau khi thấy cảnh ấy thì hét lớn, đồng thời vây giết tới hòng đoạt lấy tính mạng của Thạch Hạo.
Trong đám Chiến linh này, có chim thần chín đầu, có bò cạp hình người... Mỗi một con đều mạnh mẽ vô cùng.
"Phụt!"
Thạch Hạo nắm quyền ấn lần nữa nện nổ một con Chiến linh khác, lập tức khiến những sinh vật kia điên cuồng hơn và giết nhanh tới.
"Hả?" Trong giây lát, hắn chợt cảm thấy nơi mi tâm nhói đau, sức mạnh tinh thần của những sinh vật này quá mạnh mẽ, chúng từ bốn phương tám hướng xông thẳng chém giết về nguyên thần của hắn, tựa như là những thanh tiên kiếm lao tới và đâm thẳng vào trong linh hồn của hắn.
Ầm!
Bên ngoài cơ thể hắn hình thành nên một màn ánh sáng, đó chính là Động thiên duy nhất, ngay cả sức mạnh tinh thần mà thứ này cũng có thể ngăn cản lại được!
Mi tâm của Thạch Hạo nhỏ xuống một giọt máu đỏ, cũng không tính là đại thương gì cả, lập tức hắn toàn lực ứng phó, bắt đầu đại khai sát giới.
"Bụp!"
Hắn vung hai tay đấm nát chín chiếc đầu lâu, hạ gục con chim chín đầu, mà đúng lúc này, sau khi giết chết con Chiến linh đặc biệt mạnh mẽ này thì hắn cảm giác được một làn mát rượi, như có một luồng tinh khí tẩm bổ nguyên thần của hắn.
"Chiến linh, tinh thần của nó có thể dưỡng hồn?!" Thạch Hạo giật mình và rồi lộ vẻ khác thường, hắn nhanh chóng giết về một Chiến linh khác.
Mọi người ngây dại, bởi vì có rất nhiều người đã ăn phải thiệt thòi rất lớn, nguyên thần bị thương thế nhưng Hoang lại cứ xông pha thẳng vào đám Chiến linh ấy, một mình chinh chiến toàn bộ, quá đáng sợ.