Cù Xung cuối cùng đã xuất thủ, là một cự đầu tới từ Giới Hải, từ đánh sụp Táng Địa, không đâu địch nổi, cứ trực tiếp tế ra Hồ Lô vàng óng, trấn sát Thạch Hạo.
Ở phía trước, các đại Tiên Vương xuất thủ, ngăn cản hồ lô này, đây là pháp khí đại đạo, ẩn chứa lực lượng vô tận.
Ầm!
Tuy nhiên, vị Tiên Vương đầu tiên tiến lên ngăn cản bị đánh nát nửa người, bay ngược về sau, máu bắn tung tóe trong tinh vực. Hồ lô một đường xông tới thắng, ngay cả Tiên Vương cũng không chịu nổi loại lực đạo này.
"Phốc!"
Khi vị Tiên Vương thứ hai ngăn cản, trong miệng hồ lô phun ra một đạo xích hà, giống như huyết quang, ngưng tụ thành một thanh kiếm thai, trực tiếp chém rụng đầu vị Tiên Vương đó.
"A. . . "
Tiên Vương đó hét lớn, nguyên thần giãy thoát ra ngoài, cùng với tính huyết, chạy trốn về nơi xa, may mắn không bị kiếm thai bổ đôi nguyên thần.
Cù Xung phát uy, quá hung cuồng rồi. Pháp khí của y vô kiên bất toái, trên đường không ai có thể ngăn cản.
Mà lúc này, Bồ Ma Vương, Côn Đế. . . cũng đều đang tấn công tới, muốn phát động một kích mạnh nhất nhằm vào Thạch Hạo, tình huống nguy cấp đến cực điểm.
Nếu như Cù Xung cũng gia nhập vào, hậu quả càng thêm khó mà chịu nổi.
Rống!
Đệ nhị thiên hạ rống lớn, hóa ra bản thể, thân thể khổng lồ mọc đầy lân phiến, đập mạnh đôi cánh khổng lồ, nó dùng nhục thân cường hoành vô song nghênh kích hồ lô vàng.
Đông!
Ở giữa hai người, phát ra ánh sáng chói mắt, phù văn phức tạp lấp lóe, từng mảng Tiên văn đan xen, cấu thành lĩnh vực cấp Tiên Vương, phát sinh va chạm dữ đội.
Một tiếng ầm vang, thân rồng khổng lồ của đệ nhị thiên hạ bị nện cho đẫm máu, lân giáp sáng loáng liên tục tróc ra. Cả người nó đều là máu, một cái long trảo bị đánh nát, lộ ra xương trắng, cả thân hình bị đánh bay.
"Oanh!"
Nhưng vào lúc này, thân hình Thạch Hạo chấn động kịch liệt. Bởi vì, lục đại bí cảnh của hắn đồng thời phát sáng, "Thần" cách đỉnh đầu hắn ba thước bị kéo xuống, gây ra đối kháng kịch liệt.
Mi tâm Thạch Hạo đang chảy máu, tứ chi đang nứt vỡ, xương sống nứt ra vang lên tiếng răng rắc, giống như muốn đứt gãy, mấy đại bí cảnh của hắn đều đang rung lên kịch liệt, phảng phất như muốn hủy diệt.
Đây không phải là hiện tượng tốt gì, vào thời khắc này, nếu thân thể hắn gặp phải dao động kịch liệt như vậy, rất dễ dẫn đến tai họa!
“Haha, haha…” Bất Hủ Vương cười lạnh, lần lượt tiến tới gần, giết tới trước.
Tiên vực chư Vương cũng xuất thủ, ngăn cản bọn họ.
Tuy nhiên, số lượng cự đầu của Tiên vực rõ ràng không bằng bên phe Di vực. Côn Đế mời đến hai vị cự đầu trong Giới Hải, hình thành lên lực uy hiếp cường đại.
Cự đầu Tề Ngu của Tiên vực ngăn cản Đao Vương, đao khí sáng loáng mênh mông vô biên, bao phủ lão Tiên Vương, khiến lão phải chật vật ứng phó, không còn sức để viện trợ những người khác.
"Hoang, cái gì mà thiên tài, cái gì mà bá chủ trẻ tuổi, vọng tưởng thành Đế ư, ta thành toàn cho ngươi đi âm gian địa phủ mà nằm mơ đi!" Bồ Ma vương sát khí đằng đàng, oanh giết Thạch Hạo.
Đông!
Hắc ám Liễu Thần xuất kích, ngăn cản nó. Hai bên đều là thực vật thành Vương, tiến quân lên lĩnh vực vô thượng, hiện tại chạm mặt nhau, bạo phát đại chiến kịch liệt.
Cành Liễu màu đen, tựa như trật tự thần liên xuyên thấu hết thảy. Nhưng công kích của Bồ Ma vương quá quỷ dị, khắp trời đều là hạt giống Bồ Công Anh, phù văn đại đạo chiếu rọi vạn cổ chư thiên, đây là tuyệt thế đại chiến.
"Ha ha, bổn tọa muốn ngươi hôm nay phải chết, ngươi có thể sống tới sáng mai sao?!" Côn Đế lạnh giọng nói, thần sắc vô cùng lãnh khốc, bình Luyện Tiên giết về phía Thạch Hạo.
Ầm!
Thạch Hạo khẽ gầm lên, tiểu nhân trên đỉnh đầu bị quấn chặt lấy, mấy đại bí cảnh phát sáng, lôi nó vào thân thể, ông một tiếng, tiểu nhân lập tức tụt xuống hơn một thước.
Trong quá trình này, thể phách Thạch Hạo nứt vỡ, đều là vết thương, vết máu laong lổ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Đông!
Thạch Hạo phất một tay lên, đánh trúng bình Luyện Tiên, khiến nó chấn động kịch liệt, bay ngược trở về.
"Hoang, ngươi còn muốn giãy giụa sao, đưa đầu đây!" Giọng Côn Đế vang lên trầm thấp, một đầu tóc bạc dựng đứng, con ngươi trở nên vô cùng khủng bố. Hai tay lão kết pháp ấn, đánh giết về phía trước, mà bình Luyện Tiên lại bị tế ra một lần nữa, thần quang ức vạn đạo!
Đông!
Thân thể Thạch Hạo bị lay động, xương cốt trong cơ thể vang lên tiếng răng rắc, giống như bị bẻ gãy.
Mà một bên khác, đám người Thiên Giác Nghĩ nhìn muốn rách cả mí mắt, muốn đi cứu viện, nhưng căn bản vô lực xuất thủ.
Bởi vì, Cù Xung đánh đâu thắng đó, thôi động hồ lồ màu vàng, đánh cho thân thể bọn họ đều nứt vỡ, phun máu bay ngược ra sau, có Tiên Vương suýt tí nữa đã thảm tử đương trường.
Một cái cánh của đệ nhị thiên hạ chính là bị Cù Xung xé rách.
Việc tới nước này, một phương Tiên vực nguy cấp vô cùng.
Liễu Thần đối chiến Bồ Ma vương, cự đầu Tề Ngu của Tiên vực đối chiến với Đao Vương tới từ Giới Hải. Chủ nhân hồ lô vàng là Cù Xung quét ngang chúng Tiên Vương, tới gần Thạch Hạo, mà Côn Đế cũng đã bắt đầu triển khai đại tuyệt sát với Thạch Hạo.
Ngoại trừ những điều này ra, xa xa còn có cái tên Vô THương, cùng với cửu đầu sinh linh cũng đang quan sát,, thần sắc vô cùng lạnh lùng.
Lục đại cự đầu nếu như cùng xuất kích, thiên hạ ai có thể chống lại?
"Ầm!"
May mắn thay, cũng có những lão quái vật ẩn đời của Tiên vực xuất hiện. Tổng thể mà nói, lực lượng xem như cân bằng với Dị vực, có một vị cự đầu xuất hiện, đón đỡ Côn Đế, ngăn cản lão công kích Thạch Hạo.
Nhưng, chủ nhân của hồ lô vàng đã tới rồi, công sát Thạch Hạo, không ngừng trấn áp, tình huống vẫn rất là nguy kịch.
Về phần những Tiên Vương và Bất Hủ Vương khác, sớm đã chết giết thành một đoàn. Nơi này máu Tiên Vương văng tung tóe, vô cùng thảm liệt.
"Ha ha, kết thúc đi, Hoang, ta đưa ngươi đi vãng sinh!"
Chính vào lúc này, Bất Hủ Vương Vô Thương cuối cùng đã xuất thủ, cầm lấy một cây thanh đồng đại kích, bổ thẳng về phía Thạch Hạo, không ai có thể ngăn cản y.
Bởi vì, tất cả Tiên Vương đều có đối thủ quấn lấy, mà Vô Thương còn dùng năng lực thiên phú quỷ dị của mình, miễn dịch pháp lực, đây quả thật là uy hiếp chí mạng.
Các loại phù văn, bảo thuật đều nở rộ, nhưng tất cả đều tan biến trước mặt Vô Thương, không thể gây ra cho thương tổn nào cho thân thể y.
"Chỉ là một tên tiểu bối, cũng dám xưng Tôn? Chết đi!" Vô Thương hét lớn, thanh đồng chiến kích tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chém từ trên đầu Thạch Hạo chém xuống, muốn bổ đôi cả "thần" kia.
Ngẩng đầu ba thước có thần minh, hiện tại tiểu nhân kia đã rơi xuống được một thước, cách thiên linh cái Thạch Hạo còn hai thước nữa.
Rống!
Thạch Hạo ngẩng đầu rống lớn, đầu tóc tán loạn, bạo phát ra lực lượng khủng bố không gì sánh bằng. Tiểu nhân trên đầu hắn cũng ngửa mắt lên trời gào thét, hơn nữa còn tung ra một quyền.
Đang!
Đại kích của Vô Thương bị đánh văng đi, lưỡi kích sáng bóng như tuyết, văng tới đâu xé rách vũ trụ tới đó, sát khí lan tràn ra khắp nơi, khiến chư Tiên Vương cũng cảm thấy lạnh lẽo.
Lực sát thương này quá kinh người!
"Hữm?"
Vô Thương rất ngạcn hiên, y thấy rõ ràng thứ tiểu nhân kia đánh ra là đại đạo phù văn, không ngờ lại có tác dụng với y, còn đánh văng ca thanh đồng đại kích.
"Hoang, ngươi chết chắc rồi!"
Chính vào lúc này, từ đằng xa lần nữa truyền đến tiếng rống giận. Trong Giới Hải, có một đội nhân mã đang chạy đến, người dẫn đầu tuy rằng không phải cự đầu, nhưng cũng không kém quá xa.
Điều quan trọng nhất chính là, y dẫn theo một số Tiên Vương sa đọa trong Giới Hải tiến tới nơi này. Đây là một cỗ lực lượng khủng bố, công phạt Tiên vực, lập tức phá vỡ sự cân bằng vốn đã rất là tồi tệ và miễn cưỡng này.
Nếu như ngày khác thì cũng thôi đi, Giới Hải khong chỉ đang một lần xung kích vào Tiên vực. Ngày xưa Tiên vực còn có thể ứng phó, nhưng hiện tại tình hình đã quá tồi tệ rồi, nguy cấp vô cùng.
Cỗ lực lượng này vừa gia nhập vào, tình thế thất bại hoàn toàn nghiêng về phía Tiên vực, máu tươi không ngừng đổ, có người bị đánh nổ cả thân thể tại đây, chỉ còn có nguyên thần là chạy thoát.
Điều này rất là bi thảm, cho dù Tiên Vương rất khó bị giết chết, có thể trọng tổ lại nhục thân. Nhưng tràng đại chiến nghiêng về một phía này vẫn khiến mọi người run rẩy, mọi người đều cảm thấy đại sự bất ổn.
"Cự đầu của Tiên vực ta đâu, không phải vẫn còn sao, vì sao lại không đến!" Có người quát lớn.
"Đã tiến vào Giới Hải rồi, đi liên lạc với những cự đầu năm xưa trốn khỏi vực ta, hy vọng triệu hồi bọn họ quay về!"
Thời gian rất là trùng hợp, thời gian mấy ngàn năm, có cự đầu tiến vào Giới Hải, đi tìm kiếm tung tích của vô thượng cường giả thời cổ đại, hy vọng triệu hồi bọn họ quay về.
Bởi vì, đại chiến càng ngày càng đáng sợ, bọn họ lo lắng không giữ nổi Tiên vực.
"Ha ha, bản tọa cũng tới đây!" Cửu đầu sinh linh ẩn núp trong bóng tối cuối cùng đã xuất động. Nó cưỡi Bạch Hổ, lãnh khốc xuất tràng, dẫn theo mấy vị hắc ám Vương giả, giá lâm nơi này.
Ầm!
Nó trực tiếp xuất thủ với Hoang, và cả những cường giả đang bảo hộ Thạch Hạo đều nằm trong phạm vi công kích của nó.
Tiên Kim đạo nhân phun máu, cho dù thân thể của lão kiên cố bất hủ, lúc này cũng xuất hiện vết nứt, suýt tí nữa bị cửu đầu sinh linh đánh cho sụp đổ.
Có thể thấy, vị cường giả này khủng bố như thế nào. Năm xưa nó có thể liều mạng với Thạch Hạo đến lưỡng bại cầu thương, không phải không có đạo lý, nó còn mạnh hơn cả Côn Đế.
Nó đang theo dõi trận chiến này lâu rồi, nhìn thấy đại thế đã định nên mới hiện thân, tránh cho phát sinh chuyện ngoài ý muốn, định sớm kết thúc tính mạng của Thạch Hạo.
Với một luồng lực lượng mới như vậy gia nhập, chúng Vương giả Tiên vực lập tức bị đánh cho tan tác, thậm chí có nguyên thần của Tiên Vương còn bị người khác trấn áp.
Thảm bại!
"Cửu đầu sinh linh, năm xưa ngươi bị Hoang đánh bại, cúi đầu nhận thua, tiến hành giao hảo, hiện tại lại thay đổi phản phúc, thật vô sỉ!" Thiên Giác Nghĩ quát lớn.
Cửu đầu sinh linh hừ lạnh, mặt hiện rõ vẻ miệt thị. Nó quay đầu nhìn về phía Thạch Hạo nói: "Thành Đế? Thật nực cười, ngươi tưởng rằng ai cũng có thể làm được sao, đi vẫn lạc đi!"
Phốc!
Lúc này, cho dù là cự đầu Tề Ngu của Tiên vực cũng bị trọng thương, bị Đao Vương bổ trúng một đao, chém đứt một cánh tay, máu tươi chảy đầm đìa, bay ngược về sau.
Không phải y không đủ mạnh, mà là bị địch nhân vây công, trước sau đều có Vương giả xuất thủ với y, lại cộng thêm tuyệt thế đao quang của vị cự đầu Đao Vương này quá sắc bén, cho nên mới trúng đòn.
Răng rắc!
Hắc ám Liễu Thần cũng bị trọng thương.
Lúc này hạt giống Bồ Công Anh đầy trời, hồ lô vàng, trường đao sáng như tuyết đồng thời trấn áp, khiến Liễu Thần đứt gãy rất nhiều cành Liễu, cả gốc cây cũng trở nên tối mờ đi nhiều.
Ầm!
Một vị cự đầu khác của Tiên vực cũng bị đả thương, bay ngược về sau.
Địch thủ quá nhiều, bao vây lấy Thạch Hạo, điên cuồng xuất thủ với hắn, phong tỏa nơi này. Đây là tuyệt sát, rất nhiều người đều thở dài, nhắm mắt không dám nhìn.
Không phải bọn họ không muốn cứu, mà là tình cảnh hiện tại khiến mọi người tuyệt vọng, rất nhiều vị cự đầu giá lâm, ai có thể ngăn cản?
"Hoang, ngươi còn vọng tưởng thành Đế sao, chết tới nơi rồi!" Côn Đế quát lên.
"Ha ha, nực cười, kẻ thành Đế, đây là kết cục của ngươi!" Bồ Ma Vương nói giọng lạnh lẽo.
"Trấn sát!"
Cù Xung xuất thủ, hồ lô vàng óng ánh, trực tiếp rơi xuống, đánh xuống đầu Thạch Hạo.
Ông!
Lúc này hư không run rẩy, nơi Thạch Hạo ngồi xếp bằng, từng đạo từng đạo phù văn sáng lên, vô cùng rực rỡ, bao phủ lấy hắn.
"Hả?" Chư Vương kinh ngạc, nhanh chóng rút lui, lo lắng bản thân bị hãm vào trong sát trận.
Kết quả lại phát hiện, pháp trận đó không phải nhắm vào bọn họ, mà chỉ bao phủ Thạch Hạo mà thôi.
"Chỉ là một tòa phòng ngự pháp trận, cũng muốn ngăn cản chúng ta sao? Chết đi!" Vô Thương hét lên, đồng thời vung thanh đồng đại kích lên bổ về phía trước, vận dụng vô thượng pháp lực.
Lúc này, chư Vương xuất thủ, muốn trấn giết Thạch Hạo, ma diệt hắn thành tro tàn, vĩnh tuyệt hậu hoạn.
Ông!
Pháp trận kỳ dị, không ngừng kêu vang, hòa tan sức mạnh của mọi người, hội tụ về phía Thạch Hạo, quấn quanh xung quanh hắn trong đó.
Tất cả lực lượng đều tập trung về tên tiểu nhân trên đỉnh đầu.
"Do, còn chưa hề nổ tung, hắn vẫn còn sống. Chư vị đạo hữu hãy xuất thủ cùng lúc, phá vỡ trận này, là có thể giết chết hắn!" Côn Đế quát lên.
Lão lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Ầm ầm!
Bốn phương tám hướng, vô số thần quang phù văn sáng lên, hội tụ về phía trung ương, trấn sát Thạch Hạo.
"Thủ bút thật là lớn, trong cái pháp trận này ẩn chứa Ngũ Hành Tiên Kim, Hắc Ám Tiên Kim, Quang Minh Tiên Kim, Thất Thải Tiên Kim, Hư Không Tiên Kim. . . Tất cả đều đầy đủ hết, Tiên Vương bình thường không thể nào phá nổi." Côn Đế thở dài nói.
Ầm ầm!
Bốn phương tám hướng, tất cả lực lượng trấn áp xuống cùng một chỗ, dung nhập vào trong trận, khiến cả người Thạch Hạo bộc phát ra quang mang kinh thiên.
"Dung hợp, chính vào một khắc này!"
Thạch Hạo rống lớn, toàn bộ mái tóc dựng đứng, toàn thân chảy máu, hắn đang dẫn dắt lực lượng của chư Vương vào trong trận, để luyện hóa bản thân.
Hắn từng thôi diễn đủ mọi cách, nếu như từng bước dung hợp tiểu nhân trên đỉnh đầu, còn không biết phải cần bao nhiêu tuế nguyệt, hơn nữa chưa chắc có thể thành công.
Cuối cùng, hắn quyết định lựa chọn dẫn dắt lực lượng mạnh mẽ nhất ở ngoại giới, thông qua pháp trận dung nhập vào, mấy lần mượn ngoại lực, dùng để dung hợp, rèn luyện thần và thân của hắn.
Đương nhiên, điều này cũng mạo hiểm cực độ, bởi vì loại biến hóa này quá kịch liệt, hắn động một tí là muốn sụp đổ, hóa thành máu và mảnh vụn.
Điều này giống với Nhộng Tằm thuế biến, hóa bướm cần một cái quá trình tiến hành chậm rãi.
Còn hắn lại tiến hành vô cùng kịch liệt, giống như bóc kén trước thời hạn, sơ sót một cái, hóa bướm không thành, mà kén lại tiêu vong trước.
Quả nhiên, vô tận lực lượng được đưa tới, trong quá trình cưỡng ép dung hợp, thân thể Thạch Hạo chia năm xẻ bảy, ngay cả tên tiểu nhân kia trên đầu cũng bị rạn nứt.
Thạch Hạo không nói hai lời, trực tiếp nuốt chửng một gốc Trường Sinh Tiên dược, tu bổ thương thế.
Phốc!
Nhưng mà, biến hóa đáng sợ này vẫn còn tiếp tục, thân thể của hắn vừa phục hồi như cũ, nhận phải xung kích lại đứt thành từng khúc, xương cốt đều nổ tung.
Hắn nghiến răng nghiến lợi, nuốt chửng một viên vô thượng bảo dược dùng Tam Sinh dược luyện chế, để củng cố lại nguyên thần, tu bổ nhục thân, đây chính là kỳ dược có thể cứu sống lại cả Tiên Vương đã, tác dụng quá lớn.
Oanh!
Tiểu nhân trên đỉnh đầu Thạch Hạo bị loại lực lượng vô song này áp chế, bị cưỡng ép dung hợp với nhục thân hắn. Từ cao đến hai ba trượng dần dần chìm vào trong xương sọ Thạch Hạo.
"A. . ."
Thạch Hạo rống lớn, tóc tai bù xù, người đầy vết máu, thân thể của hắn gặp phải trọng thương không thể tưởng tượng, cho dù là có Tiên dược, kỳ dược như Tam Sinh dược. . ., hắn vẫn bị thương tổn nặng nề.
Tuy nhiên vào giờ khắc này, hắn đã thành công, tối thiểu nhất đã hoàn toàn dung hợp tiểu nhân kia vào trong cơ thể.
Cái này giống hệt như những gì hắn thôi diễn. Loại biến hóa này quá kịch liệt, hắn không thể chịu đựng nổi, nhục thân và nguyên thần đều đang tan rã, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Ngoài ra, trong cơ thể hắn có luồng lực lượng vô thượng và mênh mông, đang lan tràn, thẩm thấu cả ra ngoài.
Trong cơ thể Thạch Hạo, dâng lên vô thượng Tiên hỏa. Hắn vận dụng Chân Hoàng Bất Tử thuật, đang niết bàn ở đó, lực lượng sáng chói vô cùng, chiếu sáng cả bầu trời.
Thạch Hạo suýt nữa đã nổ tung, hình thần câu diệt, nhưng hắn đã cố gắng áp chế, ngăn cản thương thế đang ác hóa, tạm thời ổn định lại tình hình.
Răng rắc!
Tiên Kim pháp trận nổ tung.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, lực lượng khủng bố như vậy mà không thể giết chết Hoang. Dựa theo suy đoán của bọn họ, hẳn là Thạch Hạo phải nổ tung tại chỗ, hình và thần đều bị ma diệt mới đúng.
"Kích thứ nhất chưa chết thì đã sao, hiện tại giết hắn, pháp trận đã bị hủy, hắn còn có thể tự vệ được sao!" Bồ Ma Vương quát lên.
Hiện tại, ai cũng nhìn ra tình huống có chút không ổn. Lực lượng mà Hoang tỏa ra quá khủng bố. Sau khi tiểu nhân trên đỉnh đầu tiến vào cơ thể, cả người hắn đều phát sáng, uy nghiêm khiến không ai dám nhìn thẳng.
"Ngươi muốn giết ta?" Toàn thân Thạch Hạo đều là máu, hơn nữa cơ thể lại có nhiều vết nứt, trông vô cùng đáng sợ. Nhưng khi hắn đứng dậy, cảm giác áp bách vẫn khiến mọi người ngạt thở.
Ầm!
Thạch Hạo xuất kích, một quyền đánh về phía trước, thanh âm đại đạo đinh tay nhức óc, vũ trụ đều trở nên run rẩy, gào thết.
Phốc!
Bồ Ma Vương cũng tung ra một quyền, nhưng lại bị quyền ấn của Thạch Hạo đánh cho nổ tung, máu tươi đầm đìa, thấy rõ cả xương.
Sao đó, quyền ấn của Thạch Hạo tiếp tục chấn động. Bồ Ma Vương hét lớn, cả cánh tay đều bị quyền ấn của Thạch Hạo đánh nát, cảnh tượng cực kỳ khủng bố.
"Xoẹt!"
Một đạo đao quang quét tới. Đao Vương đột nhiên xuất thủ, bổ thẳng về đầu Thạch Hạo, muốn chém hắn ra làm đôi.
Đang!
Thạch Hạo lại thi triển quyền ấn, trực tiếp nghênh đón, vô kiên bất toái, ngăn cản pháp khí Tiên Vương kia. Đồng thời quyền đầu hắn khẽ run, răng rắc một tiếng, thanh vô thượng pháp đao cứ như vậy bị đứt gãy, bị Thạch Hạo mạnh mẽ đánh gãy thành ba khúc!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều chấn động.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Thạch Hạo đột nhiên lao tới trước. Một hơi bắt lấy Đao Vương, một chưởng như đao bổ xuống, đánh tan vô thượng đao ý tỏa ra trên thân thể đối phương, sau đó trực tiếp cắt đầu y xuống, huyết quang trùng thiên.
"Gào!"
Thạch Hạo gầm lên một tiếng, như tiếng gầm của cái thế ma vương, tóc tai hắn bù xù, sát khí thao thiên, thân thể hắn giống như một bóng ma, lại tới trước mặt Côn Đế, mới vừa va chạm liền trực tiếp xé đứt một cánh tay của Côn Đế.
Một màn này chấn nhiếp tất cả mọi người, Hoang cuối cùng đã phát sinh thuế biến như thế nào vậy? Không ngờ lại có thể dễ dàng xé nát cả cự đầu.