Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Hư Thần Giới, sâu bên trong khu đầm lầy thỉnh thoảng phát ra một tiếng gầm khẽ cùng với âm thanh huyết dịch văng tung toé, vô cùng khủng bố.

Răng rắc!

Đó là âm thanh xương trán bị nứt vỡ, kiếm khí ngút trời đang chấn động.

Hết thảy nơi này, không hề khác biệt chút nào với thế giới chân thật. Mọi thứ tựa như trong giấc mộng. Xích Long nhìn tới ngẩn người, vị sư phụ tiện nghi này cũng quá liều mạng đi, liên tục giết ra giết vào, chưa hề chùn bước.

Cho dù đó là những Chí Tôn không trọn vẹn, không hoàn chỉnh, chỉ là tinh thần hài cốt, nhưng vẫn rất kinh khủng, chém ngã Thạch Hạo xuống huyết bùn vô số lần.

Nhưng hắn cũng không hề khuất phục, không ngừng kịch chiến ở nơi này.

Đây là một nơi đặc thù, bên trong khu vực huyết sắc đầm lầy, lại không hề áp chế cấp bậc, cảnh giới gì chính là cảnh giới đó, ở nơi này bạo phát ra quang mang kinh khủng nhất.

Có thể tưởng tượng, Thạch Hạo đang trải qua cái gì, muốn chống đỡ xuống rất là không dễ dàng.

Cũng còn may chính là vì nơi này cực kỳ nguy hiểm, nên mới có trận đài, pháp trận bảo hộ sinh mệnh của người khiêu chiến, cho dù thể phách vỡ vụn, cũng vẫn có thể gầy dựng lại.

Nếu như ở bên ngoài đầm lầy, cho dù Thạch Hạo có mạnh hơn nữa cũng phải chết.

Một ngày này, thượng giới lại có động tĩnh, Tiên Vực lần nữa có người tới.

Ngoại trừ sứ giả, còn có mấy tên kỵ sĩ, đều thân mang trọng giáp, Tiên khí lượn lờ, là chân chính siêu cấp đại cao thủ, bọn chúng mang theo sứ mệnh trọng yếu đi đến.

Ầm ầm!

Chính vào hôm ấy, mấy tên kỵ sĩ xông lên Cửu Thiên, đi vào Thập Địa, phân biệt xuất thủ, tế ra một cây lại một cây cờ lớn!

Tổng cộng là mười chín cây đại kỳ, lá cờ bay phất phới, bị cắm ở trong Cửu Thiên Thập Địa. Mỗi một cây đại kỳ trấn áp một khu cổ địa, khiến cho cổ địa các nơi kịch liệt run rẩy.

Mọi người giật mình, đây là đang làm cái gì?

"Tiên Vực chư vương lo lắng cho an nguy của giới này, đặc biệt phái ra chiến tướng lấy mười chín cây đại kỳ trấn áp các nơi!"

Đây là tin tức truyền ra từ miệng sứ giả, mấy tên kỵ sĩ đó vì trấn áp cổ địa các nơi mà đến đây, khiến cho những khu vực chưa vững chắc đó trở nên kiên cố bất hoại.

Chỉ là, mọi người vẫn sầu lo như cũ, mười chín cán đại kỳ mà thôi, có thể phong bế hết thảy sao?

Không có khả năng!

Rất nhiều người đều biết, nên tới rồi cũng sẽ tới, chỉ bất quá đang trì hoãn thời gian mà thôi, thật không biết ngày sau sẽ xuất hiện tình cảnh đáng sợ như thế nào.

"Còn chưa đủ, cần sinh linh các tộc ở giới này xây dựng tế đàn vây lấy mười chín cây đại kỳ, dùng máu huyết nhuộm đỏ đại kỳ."

Đây là pháp chỉ do Tiên Vực sứ giả truyền xuống, đại biểu cho ý chí của một vị Tiên Vương nào đó, yêu cầu bọn họ làm như vậy.

Không ai dám kháng chỉ, các nơi cũng bắt đầu khởi công, phân biệt xây dựng tế đàn vây quanh đại kỳ.

Duy nhất may mắn chính là chỉ cần máu huyết của sinh linh các tộc, cũng không cần phải sát sinh, chỉ cần hiến tế một chút máu huyết thích hợp là được rồi.

Nhưng cho dù là như vậy, vẫn như cũ khiến cho người ta nhíu mày, suy tư hồi lâu.

Vô luận là khi Tàn Tiên muốn trở về Tiên Vực, hay là hiện tại những người này đang bày ra trận kỳ, đều như là đang tế tự, nhưng vì ai mà tế?

Trong cõi u minh có một tồn tại vô cùng cường đại sao?

Sau đó, có một người trong đám kỵ sĩ theo sứ giả đi vào giới này, nhưng lại một mình tiến vào Linh giới, cuối cùng lặng yên không tiếng động tiến về phía Hư Thần Giới, ôm mục đích mà đến!

Hạ giới. Thạch Hạo đi ra khỏi khu đầm lầy, những ngày sinh tử ma luyện tạm thời kết thúc, tu vi của hắn có tăng trưởng, đạo hạnh đang tinh tiến!

Tuy nhiên, hắn phải rời đi, qua một đoạn thời gian nữa lại đến.

Bởi vì, cả người hắn đều lâm vào trong tràng cảnh chém giết không ngừng, không giờ khắc nào là không đại chiến, dễ dàng khiến cho người ta điên dại, rơi vào trong trạng thái cuồng loạn.

Có co có giãn mới được, hắn không có khả năng trong mấy ngày liền trở thành Chí Tôn.

Sau khi trở lại Thạch thôn, Chu Yếm hiện đang vò đầu bứt tai, vội vã không nhịn được, hiện tại đã đại khái điều tra rõ Thiên Nga Thánh Giả đang ở nơi đó, các loại dấu hiệu đều chỉ tới một nơi nào đó ở Hồng vực.

Hồ nước liên miên, sóng biếc mênh mang.

Đây là một vùng ao hồ, các loại thủy cầm giương cánh.

Trong đó một cái hồ lớn, núi đá đứng sừng sững, có linh khí lượn lờ, nó tọa lạc ở trung ương hồ nước.

Một lão đạo nhân tóc trắng xoá, khô gầy như củi, ngồi xếp bằng trên một cái bồ đoàn, đang ngồi tụng kinh, huyết khí của lão không phải rất tràn đầy, đã gần đất xa trời rồi.

Bất quá, tròng mắt của lão đang khẽ mở, có phù văn lấp lánh, đó là biểu hiện của một vị cường giả.

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, đây là một vị cường giả đã đến lĩnh vực Chân Thần, thần hỏa bành trướng, nếu không phải thọ nguyên không nhiều, lão sớm đã xông vào Chân Thần cảnh.

Lão chính là Thiên Nga Thánh Giả, một cao thủ Cầm tộc đã sống qua năm tháng dài đằng đẵng, là sư phụ của Thôn Thiên Tước.

Ngoại giới đều đồn rằng, lão đã sớm chết, mà lại chết trong tay đồ nhi của mình. Vào lúc tuổi già, bị Thôn Thiên Tước một ngụm nuốt, kết cục thê thảm.

Không ai từng nghĩ tới, lão vẫn còn sống, mà lại đang lĩnh hội một loại vô thượng chân kinh nào đó, đáng tiếc tiến triển chậm chạp, lão không thu hoạch được chút thành tựu nào.

"Thời gian không chờ ta, sinh mệnh không nhiều, cứ như vậy theo gió mà đi đi." Thiên Nga Thánh Giả thở dài.

"Có ý tứ, một cao thủ Cầm tộc đã chết rất nhiều năm, nhưng vẫn còn ở nhân gian, ngươi rất điệu thấp, nhưng vẫn bị lộ." Thạch Hạo xuất hiện nói.

Hắn đứng trên ngọn núi, nhìn về cổ động ở phía trước, mục quang ẩn hiện, có thể nhìn ra hết thảy những huyền bí bên trong thân thể Thiên Nga Thánh Giả.

Thiên Nga Thánh Giả đang là Thần Hỏa cảnh đỉnh phong, một chân đã bước vào Chân Thần lĩnh vực, đáng tiếc huyết khí không đủ, không có cách nào tiến thêm một bước đột phá.

Bên trong hạ giới này, hiện tại có loại sinh linh mạnh mẽ như này cũng coi như là hiếm thấy, dù sao năm đó Bát vực trải qua đại kiếp, không còn lại bao nhiêu cường giả.

"Tiểu Thạch?" Thiên Nga Thánh Giả cũng không phải rất giật mình, hơn nữa vừa nhìn đã nhận ra hắn.

"A, ngươi biết ta, biết ta sẽ đến?" Thạch Hạo hỏi.

Chu Yếm đã nhảy lên trên vách đá, nhìn chằm chằm lão giả ở bên trong cổ động, nhe răng nhếch miệng, năm đó nó đạt được Sơn bảo, kết quả lại bị mất đi.

Hiện tại, nó nhìn thấy rõ ràng, ngay bên trong cái cổ động đó, trên một chiếc bàn đá có một mảnh xương hình lập phương, tuyết trắng như ngọc, hiện ra vẻ sáng bóng trong suốt.

Chính là Sơn bảo năm đó!

"Lão gia hỏa, ngươi thật là trơn trượt, người đời đều nói ngươi bị đồ đệ ngươi nuốt trọn, kết quả đồ nhi ngươi thì đã chết, nhưng ngươi vẫn còn nhảy nhót tưng bừng a, mà lại còn đạt Sơn bảo." Chu Yếm kêu lên.

Thiên Nga Thánh Giả cười khổ, tên Chu Yếm này thật đúng là không khách khí, cái gì mà gọi lão còn nhảy nhót tưng bừng, rõ ràng huyết khí khô cạn, như là trời chiều ánh tà dương rồi.

"Chu Yếm, ngươi nói đùa rồi, ta cũng đã dần dần già đi, hủ bại không chịu nổi nữa, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết đi, nơi nào còn có sức sống mà nhảy tưng bừng."

Chu Yếm không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Sơn Bảo trên bàn đá kia.

Thiên Nga Thánh Giả thở dài, nói: "Năm đó, ta đích xác suýt nữa chết mất, lúc dầu hết đèn tắt, một đạo linh thân đang ngồi đả toạ, đồ nhi kia của ta lại tưởng lầm đó là ta, liền một ngụm liền nuốt mất."

Năm đó, Thiên Nga Thánh Giả liền cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, đây chính là đồ nhi của lão, lại thừa dịp lão lúc tuổi già mà mưu hại, cũng may mắn lão đã sớm có cảnh giác, để linh thân chết thay/

Nhắc đến những chuyện xưa kia, lão thở dài một tiếng, rất là bi thương.

"Cũng chính bởi vì vậy mà kích thích ta, vốn ta sớm đã nên chết đi, kết quả trong lòng lại có chấp niệm, dựa vào một hơi thở cuối cùng không ngờ lại có thể ngang ngạnh sống tiếp thêm tới giờ."

Lão không những không chết, tu vi trong những năm tháng dài sau này còn đột phá, thoát khỏi cục diện dầu hết đèn tắt.

"Kỳ thật, lúc Bát vực gặp đại kiếp, đồ nhi của ta cũng không hề chết trong kiếp nạn, là do ta kết liễu tính mạng của nó." Thiên Nga Thánh Giả thản nhiên nói.

Bởi vì, lão biết, Thôn Thiên Tước đã nuốt vô số sinh linh, tạo ra rất nhiều sát kiếp, vô cùng huyết tinh, cùng hung cực ác.

Lúc trước kia, Thiên Nga Thánh Giả sinh mệnh chi hỏa sắp tắt, bất lực thanh lý môn hộ. Sau khi lão khoẻ lại, dựa vào tu vi Thần Hoả cảnh đỉnh cao, giết chết Thôn Thiên Tước tự nhiên rất dễ dàng.

"Đồ nhi của ta rất xảo trá, lúc Bát vực đại loạn, nó mảy may không hề có chút tổn hại, tránh thoát các loại hung hiểm, là do ta đột nhiên xuất hiện, kết liễu tính mệnh của nó."

Bằng không, Thôn Thiên Tước có thể vẫn sẽ sống xót tới hiện tại.

"Đáng tiếc, bỏ lỡ thịt Thôn Thiên Tước rồi." Thạch Hạo thở dài, không thể đưa con hung cầm kia vào nồi, hắn cảm thấy có chút tiếc nuối.

Người gì vậy trời? Thiên Nga Thánh Giả gượng cười.

"Ngươi biết ta tại sao đến đây chứ?" Thạch Hạo hỏi.

"Biết, ta sớm đã phát giác, mấy ngày gần đây, khu vực phụ cận hồ nước có một số người không ngừng cẩn thận ẩn hiện, dò xét, ta liền biết là ngươi muốn tới rồi." Thiên Nga Thánh Giả nói.

Sau đó, lão chỉ về phía bàn đá, nói: "Đây chính là Sơn bảo xưa kia, vốn nên thuộc về Chu Yếm, hiện tại trả về lại cho chủ."

Chu Yếm nhịn không được nữa, không có gì phải sợ cả, trực tiếp chạy tới, nhảy lên trên bàn đá, một hơi chộp vào trong tay, lật qua lật lại xem xét

"Ta sinh mệnh không nhiều, thứ này bác đại tinh thâm, ta chỉ tìm hiểu được một chút da lông mà thôi. Nhưng lão lại rất hổ thẹn a, suýt nữa luyện bản thân đến chết tươi." Thiên Nga Thánh Giả thở dài.

Lão có chút không cam lòng, có cảm giác lạc lõng, còn có rất nhiều bất đắc dĩ cùng tiếc nuối.

Thạch Hạo không nghĩ tới mọi việc lại thuận lợi như vậy, trực tiếp liền đến tay, làm hắn có chút cảm khái.

Nhớ năm đó, khi hắn còn bé, Sơn bảo đã xuất thế, trong nháy mắt hai mười mấy năm trôi qua, một mực nghe kỳ danh này, cho đến hôm nay mới chính thức nhìn thấy.

"Có gì đó quái lạ a !" Chu Yếm ước lượng, cẩn thận cảm ứng, có kích động nhưng cũng rất kiêng kị nói!

Thạch Hạo tiếp tới tay, vuốt ve mảnh xương rắng noãn, hắn còn chưa chân chính lĩnh hội, nhưng vừa nhìn đã biết, đây là một kiện chí bảo khó lường!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK