“Trứng Giao Long sao?” Nhi tử của Nhị Mãnh xoa xoa bàn tay, bò tới cái tổ muốn sờ thử, nhưng bị Thạch Hạo nhấc bổng lên.
“Ta nói Tiểu Hạo, vật này mang từ đâu về thế, hẳn là trứng của Thần Giao?” Bé chảy nước mũi năm xưa, hôm nay đã là thanh niên nam tử, cười nhếch mép nói, còn vỗ vỗ quả trứng đó nữa.
Đây không phải là thành viên trong đám trẻ con hiện tại, mà là bằng hữu năm xưa của Thạch Hạo, tuổi xấp xỉ hắn, nhỏ hơn đám Đại Tráng vài tuổi.
“Đừng sợ, đây là trứng Chân Long!” Việc tới nước này, Thạch Hạo cũng không có che giấu, nói ra mọi việc đã trải qua.
Cả đám người hít ngụm khí lạnh, sau đó hướng mắt nhìn qua, đám người trưởng thành này cũng giống đám hài tử lúc nãy, hận không được muốn nhảy vào trong tổ, bưng cái trứng lên để xem.
May mắn thay, lão tộc trưởng Thạch Vân Phong đã tới, tằng hắng một tiếng, tất cả mọi người đều ngượng ngùng đứng yên, không dám làm loạn nữa.
Chủ yếu là bọn họ quá hưng phấn, đây không phải là trứng Giao Long mà là trứng Chân Long!
Trong mắt người trong thiên hạ, đây tương đương với Chân Tiên, thậm chí còn mạnh mẽ hơn, sinh vật trong truyền thuyết không ngờ lại xuất hiện trong thôn, khiến cho mọi người chấn động không thôi.
Vân Hi cũng ngây người, đứng ở gần phía trước nhìn Thạch Hạo, thực chất vô pháp lý giải, hắn không ngờ cả trứng Chân Long cũng mang về đây? Quá nghịch thiên rồi.
Đây là một cái tổ Chân Long, toàn bộ bị hắn dọn hết về thôn.
“Ta hiện tại đã tin tưởng tiểu thúc thúc là thiên hạ vô địch rồi, nghe nói lúc thúc còn nhỏ rất thích đào tổ hung cầm, hang hung thú. Hôm nay nhìn thấy quả nhiên danh bất hư truyền a, ngay cả tổ Chân Long cũng đào về đây!” Một tiểu gia hoả vẫn còn chảy nước mũi mặt đầy vẻ sùng bái nói.
Một đám thanh niên đều cười hi hi ha ha, bao gồm Nhị Mãnh, Hổ Tử bọn họ. Bởi vì đây đều là việc bọn họ đã làm qua, cùng Thạch Hạo nghịch ngợm đi đào trứng hung thú.
Thạch Tử Lăng phu phụ tự nhiên cũng bị kinh động, sớm đã tới hiện trường, sau đó gần như hoá đá.
Toàn bộ thôn nhân đều choáng váng. Đây là việc vô cùng lớn, trong thôn nếu như nuôi một con Chân Long, đó là cảnh tượng như thế nào? Bọn họ từng người đều cười không ngớt.
“Ha ha, quá tốt rồi, thôn chúng ta muốn nghịch thiên mà, còn nuôi cả Chân Long nữa!” Đại Tráng vò đầu cười không ngừng nói.
Rất lâu sau, nơi đây mới yên tĩnh lại, Thạch Hạo bắt đầu nghiên cứu, làm sao để cho Chân Long xuất thế.
Hắn đã xác định, hai quả trứng kia đã chết rồi, chỉ còn lại Cát Cô là không có vấn đề gì.
“Thanh Phong, đệ về Thạch Đô đi, mấy ngày tới tìm ra cho ra hết những gia tộc đối chống đệ, đặc biệt là tra rõ ra người nào của Vũ tộc đang gây chuyện, sau đó ta sẽ đi một chuyến.” Hắn không hề lo lắng, sau khi quay về sớm đã cho Thanh Phong bí bảo phòng thân rồi.
Ngoài ra, hắn còn để Hoàng Kim sư tử đi theo, nghe theo sai bảo của Thanh Phong.
Còn về bản thân hắn, dốc hết sức đi tìm hiểu, nghiền ngẫm về quả trứng Chân Long này, và bắt đầu ra tay giúp nó xuất thế.
Sau khi cảm giác mới lạ qua đi, Thạch thôn cũng trở nên bình yên lại.
“Ngươi không lo cho bản thân, còn có tâm tư đi ấp nở trứng Chân Long?” Vân Hi khẽ than, dưới cái nhìn của nàng, ngày đạo hạnh Thạch Hạo mất hết không còn xa nữa.
“Ăn một quả trứng Chân Long, liệu có thể hoá giải Diệt Tiên Chú không?” Nàng rất quan tâm đến vấn đề thân thể Thạch Hạo nên hỏi hắn.
“Vô dụng, đó là trớ chú, không liên quan tới thứ này. Nàng muốn quan tâm ta, thì sớm vì ta sinh mấy đứa con mập mạp đi, tương lai ta sẽ bồi dưỡng bọn nó vì ta mà báo thù.” Thạch Hạo vừa nghiên cứu trứng Chân Long vừa nói.
Vân Hi đỏ hết cả mặt, trực tiếp bắt lấy một đứa trẻ ngang qua, thả lên trên cổ Thạch Hạo sau đó quay người rời đi.
“Oa oa oa, thúc thúc đừng trách con!” Tiểu gia hoả bị doạ cho nhảy dựng lên.
“Không sao.” Thạch Hạo cười cười rồi cúi đầu tiếp tục nghiên cứu.
Hai ngày sau, Thạch Hạo bắt đầu mài Long giác, hắn lúc đầu còn phát sầu, Long giác là đồ vật như thế nào? Thứ này quá nghịch thiên, có thể cắt lìa vũ trụ.
Nhưng mà hắn phát hiện, cái Long giác nứt gãy này không phải không có biện pháp mài thành bột, khi ma sát với quả trứng đó, trực tiếp bị hấp thu đi một ít.
Cát Cô không hề nói gì cả, rất trầm mặc, nhưng cũng rất phối hợp theo.
Đặc biệt là, khối đạo cốt đó, là do Chân Long lưu lại, hầu như giống như xá lợi tử của Cổ Tăng nhất mạch, cũng được hoà tan vào bên trong quả trứng, hoá thành phù văn và quang hoa, bị nó hấp thu.
Thạch Hạo hít ngụm khí lạnh, quả trứng này quá nghịch thiên rồi?
Rất nhanh, hắn liền hiểu rõ, quả trứng đã gặp tổn hại nghiêm trọng, cần có tinh hoa của Chân Long bổ sung, mới có thể tu bổ lại những khiếm khuyết đó.
Phải biết rằng, quả trứng này ngày sau liền có thể hoá thành Chân Long chân chính! Điều này nói rõ, nó ẩn chứa tiềm năng không thể tưởng tượng nổi.
Hiện tại, nó hấp thú bột phấn của Long giác và tinh hoá của khối đạo cốt đó, hoàn toàn là điều bình thường, là đang bù đắp lại những khiếm khuyết do kẻ thù gây nên.
Thạch Hạo cũng sử dụng Long Lân Thảo, trực tiếp dùng hết hơn ba mươi cây.
Ngoài ra, hắn cũng ngắt lấy thần dược từ trong thôn, mỗi một cây ngắt lấy một ít thân và lá, luyện thành thần lực hà quang hoà tan vào quả trứng.
Cái nào có cũng đều đưa hết cho tiểu Chân Long, chỉ chừa lại một ít Long Lân Thảo, nó đã không dùng được nữa, đã bão hoà không thể hấp thu thêm.
Chỉ còn thiếu mỗi một cây Cửu Chuyển Hoàn Dương thảo, nhưng loại thảo dược này biết tìm nơi đâu?
“Tiểu thúc thúc, con Ngũ sắc Tước đó ăn hiếp con!” Ở phí xa, một đứa hài tử chạy tới nói.
Thạch Hạo trong lòng chợt động, con Ngũ Sắc Tước đó vẫn ở trong thôn?
Sau khi quay lại, hắn vẫn có nghĩ tới nó, kết quả vì việc của Chân Long mà quên lãng đi.
“Nó ở đâu, ở chỗ nào bắt nạt con?”
“Chúng con ở sau núi nhìn thấy nó, nó ngậm một cây gậy và ném nó xuống đầu con.”
Một đứa hài tử cáo trạng, bọn nó cũng như Thạch Hạo lúc còn nhỏ, từng đuổi bắt qua Ngũ Sắc tước, kết quả vẫn chưa có ai thành công.
Về phần người lớn, có phần nể sợ con Ngũ Sắc tước này, không dám đi trêu chọc nó, cảm thấy nó rất thần bí. Dù sao năm xưa Thạch Hạo có thể khởi tử hồi sinh có liên quan rất lớn tới nó.
“Đưa cái cây đó cho ta xem xem.” Thạch Hạo nhìn chằm chằm thanh gỗ trong tay đứa trẻ.
Đây là một cái cây thực vật khô héo rất cứng.
“Hữm?”
Hắn sửng sốt, cảm thấy cái cây khô héo này có sinh mệnh lực cực lớn, đây chính là một cây linh thảo rất kinh khủng!
“Đừng nói với ta là đây chính là Cửu Chuyển Hoàn Dương thảo nha!” Thạch Hạo lẩm bẩm.
Hắn càng nghiên cứu càng phát giác cái cây khô héo này càng không bình thường, cuối cùng hắn cũng mài nhỏ ra thành phấn, luyện hoá vào trong quả trứng đó.
“Đây có phải là Cửu Chuyển Hoàn Dương thảo mà ngươi cần không?”
“Không phải, nhưng cũng có hiệu quả.” Cát Cô trả lời.
Cuối cùng, Thạch Hạo tự mình ra tay giúp nó luyện hoá, hơn nữa còn tìm kiếm một số tinh hoa trời đất, cho nó hấp thu, hy vọng có thể nở ra một con Chân Long hoàn hảo không có khiếm khuyết.
“Đi, kêu Hoàng Kim sư tử về đây cho ta.” Thạch Hạo nói với một thiếu niên trong thôn.
Không lâu sau, Hoàng Kim sư tử quay về, nó có chút nghi hoặc.
“Cho người một nhiệm vụ, đi tới một cái tổ, ôm cây đợi thỏ, bắt cho ta một con sinh linh.” Thạch Hạo phân phó nói.
Hoàng Kim sư tử ánh mắt sáng lên, nó có chút mong chờ, muốn đi bắt sinh linh như thế nào mà khiến cho Hoang xem trọng như vậy, nó nhịn không được mở miệng hỏi: “Lần này lẽ nào là tổ Phượng Hoàng?”
“Gần như vậy.” Thạch Hạo mập mờ nói.
“Hạ giới thật quá nghịch thiên!” Hoàng kim sư tử kêu lên, nó vui mừng hớn hở, muốn đi kiếm đại cơ duyên.
Kết quả, khi Thạch Hạo chỉ rõ địa điểm cho nó, sau khi tới trước cái tổ, mặt Hoàng Kim sư tử nhất thời đen xì, xém tí nữa liều mạng với Thạch Hạo.
Chỗ này là tổ Chân Hoàng gì chứ, chỉ là một cái tổ chim to cỡ một bàn tay, đây là tổ chim Sẻ hay chim Bồ Câu đây?
Nó tức giận đến lệch cả mũi, đây là nhiệm vụ mà Hoang cho nó, quá chà đạp nó rồi, đường đường là Vô Uý sư tử lại phải núp ở trong một cái tổ chim nhỏ như vậy, điên tiết thật!
Nó gào thét muốn tạo phản rồi!
“Ngươi thành thật đi vào cho ta, bắt cho được con Ngũ Sắc tước đó!” Thạch Hạo trừng mắt, nếu như dám không phục liền giơ tay trấn áp nó.
Ngoài ra, hắn cũng không giải thích gì nữa.
Hoàng Kim sư tử tức tới ngứa răng, nhưng cuối cùng vẫn phải nhịn xuống, cơ thể thu nhỏ, hoá thành lớn như quyền đầu, trực tiếp bay qua một cái lỗ nhỏ đi vào trong tổ chim đó.
Trong lòng nó nguyền rủa, lớn tiếng chửi mắng Thạch Hạo, nhưng cũng không có biện pháp nào.
Bất quá, sau khi Hoàng Kim sư tử đi vào, có chút kinh ngạc, bên trong này tương đối thoải mái và sạch sẽ, là đan bằng loại Kim Tơ thảo hiếm thấy.
“Ta coi như ở chỗ này bế quan tu luyện vậy!” Nó nhắm hai mắt lại quả thật bắt đầu bế quan.
Vài ngày sau, Thạch Hạo có chút kích động, trứng Chân Long đang vỡ ra, một con Chân Long dưới sự chứng kiến của hắn muốn xuất thế rồi.
Rắc rắc!
Cuối cùng, hà quang vạn đạo, điềm lành ngút trời, một con Chân Long lao ra, xích hà đầy trời, toàn thân màu đỏ tươi, giống như mang theo mảng lớn hoàng hôn xuất thế.
Đây là một con Chân Long, là hậu đại của kẻ mạnh nhất trong Thập Hung.
Long khí ngập tràn, toàn bộ Thạch thôn cũng vì vậy mà nhận được tẩm bổ, toàn bộ thôn nhân cũng bàng hoàng, Chân Long xuất thế, đó là biểu tượng thần thánh, điềm báo đại cát.
Quả nhiên, nó vừa xuất thế, đã mang đến tinh khí Chân Long tẩm bổ cho Thạch thôn, khiến cho thôn nhân nơi này đều đạt được lợi ích to lớn.
Càng khó có được chính là, trong thôn nhiều thêm một cỗ Long khí bản nguyên, chìm xuống dưới mặt đất, uẩn dưỡng ở nơi đó
Tiểu Chân Long xích sắc bay vọt lên cao, tiến thẳng vào thương khung, nó đang cảm nhận biến hoá của bản thân, nơi đó vạn đạo thần hà, Hỗn Độn khí phát tán, các loại dị tượng hiện diện.
“Cũng coi như không phụ sự uỷ thác.” Thạch Hạo khẽ thở ra.
Hắn tựa như nghĩ tới gì đó, nhìn về phía cuối thôn, nơi đó có một cây táo, trên cây có một cái tổ, hiện giờ Hoàng Kim sư tử đáng ra vẫn còn ở đó.
“Sao lại ngủ rồi?” Khi Thạch Hạo tới gần, phát hiện nó đang chìm vào giấc ngủ.
Một lúc sau, Hoàng Kim sư tử tỉnh lại, rất nhanh nó liền phát ra một tiếng hét thê lương, cùng với tiếng rống giận rung trời, cũng may Thạch Hạo cách ly tiếng hét của nó lại, nếu không sẽ tổn thương tới rất nhiều người.
“Ngươi hét cái quái gì vậy?” Thạch Hạo lộ ra sát khí hỏi nó, ở chỗ này vận dụng sư tử hống, đối với người Thạch thôn sẽ gây ra thương tổn đáng sợ.
Cho dù có pháp trận của Liễu Thần, cũng có khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Tức chết ta rồi, tức chết ta thôi!” Hoàng Kim sư tử từ trong tổ chim xông ra ngoài.
Thạch Hạo sững sờ sau đó cười lớn.
Trên mũi Hoàng Kim sư tử, có một đống phân chim, có năm màu, sớm đã khô cứng, xem ra đã lưu lại được ba ngày rồi.
“Đó là con chim gì, ta muốn ăn thịt nó!” Hoàng Kim sư tử gào thét tức giận tới lông tóc toàn thân đều đỏ bừng bừng lên.