Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một số cố nhân xuất hiện, ẩn nấp nhiều năm như vậy, tuy có Bàn Vương che chở, thường trú ở trong vũ trụ mà Bàn Vương thống trị, nhưng bọn họ vẫn không dám trắng trợn làm càn.

Bởi vì người của ba tộc Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ, kể từ khi biết người của Thiên Đình ở hạ giới tiến vào Tiên vực, liền vô cùng phối hợp, nhất trí đuổi giết bọn họ.

Đây chính là gia tộc tam đại Tiên Vương, có ai dám ngăn cản? Bọn họ một khi xuất thủ, quả thật rất khó giải quyết.

Bàn Vương rất cường thế, cũng có Hỗn Nguyên Tiên Vương lên tiếng cảnh cáo, người của tam tộc này mới không dám quá kịch liệt, chỉ là nếu âm thầm hay vô tình gặp phải, khẳng định sẽ hạ tử thủ.

Đó cũng không phải chiến đấu cấp độ Tiên Vương, cho nên đám Bàn Vương cũng không thể trực tiếp xuất thủ can thiệp.

Mục Thanh, Thạch Tộc và đám người Tử Đệ Binh, sau khi biết Thạch Hạo trở về, có thể nào mà không cao hứng? Làm sao không vui vẻ, đều đang cười lớn, nước mắt đều chảy ra.

Những năm này bọn họ sống rất khổ, nhưng hôm nay có lẽ đã gặp được ánh rạng đông!

Bọn họ hiểu rõ tính cách Thạch Hạo, đã hắn dám hành sự như vậy, khiêu chiến Ngao Thịnh, nhất định là có nắm chắc, kém cỏi nhất thì cũng có thể tự vệ, sẽ không còn có bi kịch nào phát sinh.

Biên giới Tiên vực, Thạch Hạo ngồi trên thân Kim Mao Hống, bước qua tinh vực, mang theo Hỗn Độn Khí, từng bước một tiếp cận mục đích địa.

Đây là một loại hiệu quả có tính chấn nhiếp, đó là một húng thú bá chủ có thể sánh vai với Tiên Vương a, đã sống qua tuế nguyệt xa xôi, là chủ của Hống tộc, bây giờ lại trở thành tọa kỵ của một người.

Ai có thể không sợ, làm sao mà không rung động, tu sĩ các tộc đều run rẩy, thu Tiên Vương làm tọa kỵ, đây là thủ đoạn to lớn cỡ nào!

Ngao Thịnh sắc mặt âm trầm, năm đó đầu Chân Hống này đã từng cùng y tham dự việc diệt sát Thạch Hạo, hiện tại rơi vào một kết quả như vậy, Hoang là muốn đang cho bọn họ một cái hạ mã uy sao?

"Hôm nay, ngươi sẽ vẫn lạc lần thứ hai, nếu như ngươi còn có thể nghịch thiên, ta không ngại lại giết ngươi một lần nữa!" Lời nói lãnh khốc của Ngao Thịnh truyền khắp tinh không.

"Lão thất phu, bớt nói nhảm, hôm nay ta sẽ cắt đầu ngươi, tế Thiên Đình ta!" Thạch Hạo trầm giọng nói, khí thôn sơn hà, ngồi ngay ngắn trên thân Kim Mao Hống, tỏa ra Tiên Vụ kinh khủng.

Ở trên đỉnh đầu hắn có một chùm sáng chảy xuôi, có một tên tiểu nhân ngồi xếp bằng nơi đó, ngẩng đầu ba thước có thần minh!

Bí cảnh thứ sáu của Nhân thể, sau khi mở ra, sẽ tế ra thần của bản thân!

Có tôn tiểu nhân này ngồi xếp bằng, phát ra ánh sáng, phảng phất chiếu sáng cổ kim tương lai, vạn pháp bất xâm, tung hoành trong cổ kim, phảng phất đang đạp lên dòng sông tuế nguyệt tới đây.

Giờ khắc này, Thạch Hạo cho người ta một loại ảo giác, phảng phất không thuộc về phiến thiên địa này, không thuộc về mảnh cổ sử này. Hắn là sinh linh vượt qua dòng sông tuế nguyệt giáng lâm xuống giới này.

Hắn là một vị vô thượng cường giả, là cự đầu trong Tiên Vương !

Vì sao lại như vậy? Rất nhiều lão quái vật cổ xưa không thể nào hiểu được, Hoang còn trẻ như vậy, tại sao có thể có khí tức kinh khủng như thế, khiến cho bọn họ đều vô cùng kiêng kỵ.

Kim Mao Hống đang cất bước, nhìn như không nhanh, nhưng mỗi một bước nó đặt xuống, đều là vượt qua một mảnh tinh hệ, rất nhanh liền tiếp cận vùng vũ trụ mà Ngao Thịnh Tiên Vương thống trị.

"Ha ha. . . Ha ha. . ." Ngao Thịnh cười to nói: "Bao nhiêu năm rồi không có sinh linh nào dám nói chuyện với ta như vậy. Những người năm đó dám khiêu khích ta, Tiên, Vương, tất cả đều đã chết!"

Thạch Hạo đằng không mà lên, đã bao nhiêu năm, hắn không hề lộ ra loại sát khí này. Lúc này vùng vũ trụ nơi hắn đang đứng đều đang run lên kịch liệt, muốn nổ tung.

Ngao Thịnh nổi giận, bị người ta khiêu khích, tổn thương tôn nghiêm y. Y là vô thượng cường giả, ở bên trong Tiên Vương bên cũng có tiếng tăm lừng lẫy, ít có người dám trêu chọc.

Ầm ầm!

Một sát na, trên đỉnh đầu Ngao Thịnh có mấy vạn ngôi sao lớn đều rạn nứt, sau đó nổ tung, cảnh tượng thật doạ người, đó là do khí tức của Ngao Thịnh xung kích tạo thành.

Nhưng là, sau một khắc, tinh hải đầy trời, tất cả bụi bặm trong vũ trụ, cũng đều đang gầy dựng lại, tụ tập cùng một chỗ, hóa thành những ngôi sao lớn hoàn chỉnh như trước.

Giờ khắc này, sinh diệt, tạo hóa, đều do tâm tình của Ngao Thịnh, Chân Tiên nhìn thấy, thần hồn cũng đều đang run sợ.

Oanh!

Thạch Hạo đến, cưỡi trên thân Kim Mao Hống, lạnh lùng nhìn người này, năm đó chính hắn bị người này đánh giết, mối thù sát thân, mối hận Thiên Đình băng diệt.

"Hoang, một tên tiểu bối mà thôi, quả thật đã để cho ngươi quật khởi, nhưng hôm nay ta lần nữa tru diệt ngươi!" Ngao Thịnh Tiên Vương âm thanh băng lãnh, không có một chút tình cảm.

Xoẹt!

Ngao Thịnh trực tiếp xuất thủ, trong lòng bàn tay, tinh đấu chuyển động, vũ trụ phá diệt, đang khai thiên tích địa.

Trong lòng bàn tay Ngao Thịnh như đang cầm nắm một phương vũ trụ, dung nạp vô tận tinh đấu, ẩn chứa vô số tiên sơn nổi danh. Ngao Thịnh lật bàn tay lại, như muốn bắt Thạch Hạo vào trong đó, trấn áp ở bên trong, luyện hóa hắn đến chết.

Ầm!

Đối với đòn đánh này, Thạch Hạo chỉ chỉ một ngón tay. Một vệt sáng bay ra, phá diệt vĩnh hằng, bàn tay lớn kia nổ tung bên trong tinh đấu, hóa thành bột mịn, vũ trụ trong lòng bàn tay hoàn toàn bị cắt đứt.

Hô!

Ngao Thịnh ánh mắt băng lãnh, trở tay đập xuống, một vùng vũ trụ bị trấn áp rơi xuống, vù vù một tiếng, bao trùm Thạch Hạo, như muốn vây khốn hắn ở trong đó.

"Ngươi tưởng ta là Chân Tiên bình thường sao, ta vạn kiếp bất hoại, vĩnh hằng bất hủ, một chút thủ đoạn cỏn con như thế, chớ có mà phách lối." Thạch Hạo lạnh lùng nói ra.

Hắn ở nơi đó, không hề động, mặc cho khi đại thủ đó lật rơi xuống, hắn trong nháy mắt bộc phát ra ánh sáng chói lóa, đó là lôi điện, đó là hỏa diễm, đó là kiếm khí.

Đã không thể nào phân rõ, tu vi đến cấp độ nhất định, bất kỳ một loại sức mạnh nào cũng đều có thể hoán chuyển, giao hòa, đương nhiên cũng có sở trường về một thứ nào đó.

Chỗ Thạch Hạo nổ tung, hắn ngồi ngay ngắn trên thân Kim Mao Hống, tựa như bất động, nhưng có vô tận đại đạo quy tắc đan xen, hóa thành thác lôi điện, xung kích tứ phương, đánh văng vũ trụ trong lòng bàn tay kia.

"Giết!"

Ngao Thịnh Tiên Vương rống lớn, toàn bộ mái tóc Ngao Thịnh tung bay, từng sợi óng ánh sáng chói, đôi mắt thâm thúy giống như đại dương, Ngao Thịnh nổi giận thi triển pháp ấn, oanh sát về phía trước.

Đây chính là một vị tuyệt đỉnh Tiên Vương, khi y toàn lực xuất thủ, loại tràng diện này không thể nào tưởng tượng được, còn dọa người hơn so với khai thiên tích địa.

Tứ phương trên dưới là Vũ, từ cổ kim đến tương lai là Trụ, đều cùng rung chuyển, dòng sông tuế nguyệt và không gian bao phủ quấn quanh thân thể. Ngao Thịnh phảng phất như muốn mở ra một giới khác, tái tạo lại càn khôn.

Pháp thể khổng lồ đó, không gì so sánh nổi, cái thế vô địch, so sánh với Ngao Thịnh, Kim Mao Hống thật sự không bằng!

Ầm ầm!

Ngao Thịnh Tiên Vương xuất kích, thiên băng địa liệt, dòng sông thời gian đều muốn bị cắt rời ra.

Giết!

Thạch Hạo thét lớn, phi thân bay lên, rời khỏi tọa kỵ, pháp tướng khổng lồ cũng hiện ra, thân thể kinh khủng tuyệt luân kia, phía sau hiển hiện hư ảnh Cửu Thiên, Tiên Vương lâm Cửu Thiên!

Đây là pháp thể, lại dẫn đến dị tượng, không thể địch.

Thân thể của hắn đỉnh thiên lập địa, xông phá khỏi trói buộc của vũ trụ, giống như là hai pho tượng chiến thần khổng lồ nhất từ trước tới nay đụng vào nhau, quá chấn động lòng người.

Đông!

Giữa hai bên, sinh diệt khí tức tràn ngập, ánh sáng luân hồi lưu chuyển, phảng phất như thật sự có thể khiến cho người ta đi vãng sinh, đây là cảnh tượng kỳ dị do đại quyết chiến mang tới.

Trong thoáng chốc, phảng phất như có một cánh cửa mở ra, nhưng đưa người đi chuyển sinh.

"Giết!"

Trong cuộc đối chiến của hai người, không biết có bao nhiêu trật tự thần liên đan xen, quấn quýt lấy nhau, ức vạn chùm sáng nở rộ, mỗi một đạo đều có thể rạch phá vũ trụ, trở nên vĩnh hằng.

Đại chiến kịch liệt, vô cùng doạ người.

Một trận chiến này kinh động cả Tiên vực, rung động toàn bộ sinh linh!

Ngao Thịnh là cường giả tuyệt đỉnh bên trong Tiên Vương, đã sớm đứng sừng sững ở trên đỉnh phong, thế nhưng lại bị một người trẻ tuổi kia cuốn lấy, không thể lập tức trấn sát.

Rống!

Cùng với một tiếng rống lớn, nơi đó có máu tươi vẩy xuống, bàn tay của Ngao Thịnh Tiên Vương đã đổ máu, pháp thể Ngao Thịnh cũng bị Hoang chấn cho lay động, pháp tướng khổng lồ đánh vỡ cả vũ trụ.

Thương thương thương!

Ức vạn đạo kiếm quang nở rộ, quá chói mắt, như là khai mở lại Tiên vực, đó là đại pháp thành danh của Ngao Thịnh Tiên Vương, là bí thuật đặc hữu của Ngao Thịnh.

Ở trên người Ngao Thịnh, phảng phất như được bao trùm bởi một tầng cánh chim chói lọi, y hóa thành thần cầm, giương cánh bay lượn xông thẳng lên tận trời!

Kỳ thật, đó là kiếm dực, là tiên kiếm biến thành, bao trùm ở trên người y, rậm rạp chằng chịt, Ngao Thịnh nhẹ nhàng chấn động, ức vạn sợi kiếm quang chém ra, thiên địa đều sắp bị hủy diệt!

"A. . ."

Thạch Hạo rít lên một tiếng, một đầu tóc đen bay múa. Ánh mắt lạnh lẽo giống như thiểm điện từ trong hầm băng lao ra, mang theo hàn ý lạnh thấu xương. Ở phía trên đỉnh đầu hắn, tên tiểu nhân kia vãi xuống vô tận mưa ánh sáng, hoàn toàn bao phủ hắn.

Vạn pháp bất xâm, cũng chỉ là tương đối mà thôi. Đối mặt với công kích hung mãnh của Ngao Thịnh Tiên Vương như vậy, như là kiếm khí xông thẳng tới.

Thế nhưng đây là phản ứng tự nhiên bên ngoài cơ thể Thạch Hạo, tự làm ra phản kích mạnh mẽ. Mỗi một tấc lỗ chân lông trên người Thạch Hạo đều phun ra kiếm mang. Từ xa nhìn lại, cả người Thạch Hạo giống như là hóa thành một vầng mặt trời, toàn thân trên dưới không chỗ nào không phải là sát chiêu!

Ầm ầm!

Thiên băng địa liệt, phương vũ trụ này đều sắp bị hủy diệt.

Một số Tiên Vương lập tức thi triển thủ đoạn, ngăn cách nơi này, không để chiến đấu nơi này lan đến nơi càng xa hơn.

"Tranh tranh tranh. . ."

Hỗn Độn Kiếm Khí tung hoành khuấy động!

Giữa hai người là một mảnh sáng lạn, toàn bộ đều bị kiếm quang bao phủ.

Ngao Thịnh Tiên Vương như cùng một đầu Thần cầm, sau lưng là cặp kiếm dực, trong lúc chấn động khẽ vỗ, chư thiên như muốn bị cắt đứt, đều bị chém mở ra.

Thạch Hạo thì như một vòng kiêu dương (mặt trời nắng gắt), vô cùng chói mắt, ức vạn sợi kiếm quang từ lỗ chân lông của hắn bắn ra, khắp nơi đều là, không gì không giết, không gì không phá!

"Phốc!"

Cuối cùng, đầu vai Thạch Hạo chảy máu, bị một đạo kiếm khí xuyên thủng. Trước sau trong suốt, đó là một đòn tuyệt sát của Tiên Vương, một kích vô cùng trí mạng, ẩn trong ức vạn sợi kiếm quang, đâm thẳng về phía mi tâm Thạch Hạo, nhưng lại không đánh trúng, chỉ trúng ngay bả vai.

"A, bất hảo!"

"Hoang!"

Khắp nơi, có người kêu lên kinh hãi, Thiên Giác Nghĩ, Thanh Y, Thái Âm Thỏ Ngọc, Mục Thanh bọn bọn đều khẩn trương tới cực điểm, trái tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, quá lo lắng, vô cùng sợ hãi.

Bọn họ thật sự rất sợ hãi, sợ hắn lần nữa vẫn lạc.

Phốc!

Kiếm khí quét qua, Ngao Thịnh Tiên Vương cũng lảo đảo rút lui, cả người đều là máu. Y che lấy cổ, con ngươi nhanh chóng co rút lại.

Trước đó có một đạo kiếm quang, sáng lóa như vầng mặt trời, chém xuống đầu lâu của y!

Đây là một đại sự đáng sợ và cực kỳ nghiêm trọng, có người lại chém vào đầu Ngao Thịnh, bao nhiêu vạn năm rồi không có sinh linh nào có thể đả thương được y! ?

Ngao Thịnh chung quy cũng là tuyệt đỉnh Tiên Vương, y lập tức để đầu lâu quy vị, gắn lại vào cổ, thi triển đại pháp, nhanh chóng khôi phục đến đỉnh phong.

Đây chính là cảnh tượng mà mọi người nhìn thấy, Ngao Thịnh đang che lấy cổ, nơi đó có máu tươi đang phun trào.

"Trời ạ, Hoang vừa rồi chém rớt đầu lâu của Ngao Thịnh Tiên Vương!" Có người thất thanh nói.

Tiên Vương bị chém đầu, máu tươi dâng trào, đây tuyệt đối là một chuyện động trời, cực kỳ chấn động, cường giả chư giáo ở Tiên vực đều sợ ngây người.

Oanh!

Trong hư không, một nắm đấm giáng xuống, trong suốt như ngọc thạch, xán lạn như ánh bình minh, đánh về phía đầu lâu Thạch Hạo, đó là Thái Thủy Tiên Vương đã đến.

Ầm!

Còn có một bàn chân lớn, từ bên trên thiên khung hạ xuống, đạp về phía Thạch Hạo, ngông cuồng và bá đạo, Nguyên Sơ Tiên Vương đã đến!

Kể từ khi biết là Hoang còn sống trở về, ánh mắt hai người này cũng trở nên sắc bén, một mực đang quan sát. Chuyện phát sinh phía sau đơn giản khiến cho bọn họ khó có thể tin được, Ngao Thịnh Tiên Vương lại bất lợi!

Cho nên, hai người này đã xuất thủ, thực sự không thể ngồi yên được nữa. Lúc này mới qua bao nhiêu năm a, mới chừng năm mươi vạn qua đi, tên tu sĩ trẻ tuổi của Nhân tộc không chỉ đi xuyên qua tử vong quốc độ mà vẫn còn sống quay về, hơn nữa còn có thể đánh một trận với bọn họ!

"Ba cái lão thất phu, các ngươi cùng lên đi!" Thạch Hạo quát.

Quầng sáng trên đầu Thạch Hạo càng thêm sáng chói, hắn hít vào một hơi, vũ trụ đều đang rung chuyển. Hắn sát khí ngập trời, nghênh chiến hai đại vương giả này.

Đang!

Hắn lấy quyền đối quyền, đánh văng Thái Thủy Tiên Vương ra ngoài. Hắn tránh khỏi một cước đó, lôi điện vạn trọng, toàn bộ đánh tới, bao phủ nơi này.

"Các ngươi lui ra, để ta tự mình trấn sát hắn!" Ngao Thịnh Tiên Vương nói.

Y là Tiên Vương, hơn nữa còn danh xưng tuyệt đỉnh Tiên Vương, đứng ở trên con đường đỉnh cao nhất của tu sĩ. Hôm nay chém giết với một tên tiểu tử hậu bối, lại còn cần có người khác hỗ trợ? Y không thể tiếp thụ được!

"Lão thất phu, còn vọng tưởng giết ta sao?" Thạch Hạo thét lớn, há miệng phun ra một tràng tinh hà, hóa thành Kiếm Thai, như là Chân Long uốn lượn, bổ về phía trước.

Đồng thời, hắn thi triển quyền ấn, oanh sát hai đại Tiên Vương khác, thật sự là muốn lấy một địch ba, đại chiến tam đại tuyệt thế Tiên Vương.

Đang!

Ngao Thịnh Tiên Vương chấn động kiếm dực, muốn trảm diệt kiếm thai kia, nhưng lại phát hiện, đó là do một ngụm tiên thiên Hỗn Nguyên tinh khí biến thành. Nó sinh sôi không ngừng, rất khó triệt để hủy diệt.

Cùng một thời gian, Thạch Hạo quyền ấn vô địch, đánh xuyên vũ trụ, oanh sát Thái Thủy Tiên Vương, đánh cho y phải lùi lại.

Oanh!

Tiểu nhân trên đầu Thạch Hạo phát sáng, đột nhiên bay lên, rời khỏi thân thể, oanh sát về phía Nguyên Sơ Tiên Vương.

Đây cũng không phải là tinh thần lực thuần túy, thứ này gọi là thần chỉ, là tinh túy của ngũ đại bí cảnh dung hợp lại với nhau mà thành, danh xưng thần của bản thân.

Ầm!

Cánh tay Nguyên Sơ Tiên Vương run lên. Nguyên Sơ tưởng rằng đó là nguyên thần, liền cười lạnh, còn muốn đột nhiên thi triển độc thủ, trực tiếp diệt sát đi, kết quả phát hiện lại đánh không nổi.

Kinh thế đại chiến bộc phát, Thạch Hạo chủ động xuất kích, đồng thời công sát tam đại Tiên Vương, điều này rung động toàn bộ Tiên vực, đây là bá đạo và cường thế cỡ nào?

"Một vị cự đầu đã quật khởi!" Có người than nhẹ.

Ầm ầm!

Đại chiến quá kịch liệt, tiên quang bành trướng, sương mù bốc hơi, cảnh tượng nơi này kinh người.

Mấy người họ hóa ra pháp tướng, sớm đã xé rách đại vũ trụ, đứng sừng sững ở vực ngoại, điên cuồng đại chiến.

"Hoang, nạp mạng đi. Năm đó có thể giết ngươi một lần, hôm nay vẫn như cũ có thể nghiền nát ngươi, bất quá chỉ là một tên tiểu bối mà thôi!" Nguyên Sơ lãnh khốc nói.

Đáp lại lời y là thủ đoạn cấm kỵ của Thạch Hạo. Giờ khắc này, lục đạo bí cảnh của hắn đồng thời phát sáng, bên trong và bên ngoài cơ thể của hắn cùng cộng minh, tổ hợp lại với nhau.

Tiểu nhân trên đầu Thạch Hạo phát sáng, vung xuống quang huy, bao bọc lại thân thể, bên trong và bên ngoài cơ thể thống nhất lại như thế.

Oanh!

Lòng bàn tay Thạch Hạo phát sáng, cứ như vậy trực tiếp oanh kích đánh tới.

Đây là hợp lực của sáu đại bí cảnh, dung hợp lại với nhau, phát ra một kích cường đại nhất.

Quy tắc, trật tự, đại đạo, oanh minh cùng nhau, cực kỳ rực rỡ.

Phốc!

Nguyên Sơ Tiên Vương ho ra máu, y bị đánh bay ngang ra, toàn bộ thân thể đều là vết rách, đã bị trọng thương.

"Làm sao có thể?" Lão quái vật ở các phương đều chấn kinh.

Hoang, đây là muốn nghịch thiên sao, bị ba đại cao thủ vây công, lại còn đánh trọng thương một người, đây là dũng lực đáng sợ như thế nào?

"Giết!"

Thạch Hạo hét lớn, giết tới đỏ cả mắt, tóc tai bù xù, phóng tới Thái Thủy Tiên Vương, thôi động kiếm khí, chặt đứt vĩnh hằng.

Phốc!

Một cánh tay của Thái Thủy Tiên Vương đã ly thể. Cánh tay khổng lồ còn lớn hơn cả tinh hà, rơi rụng xuống, đụng sập mảng lớn tinh thể.

Các phương Tiên Vương đều nghiêm nghị, cái này là thủ đoạn bực nào, độc chiến tam đại Tiên Vương mà còn có thể chiếm thượng phong?

"Quang minh vĩnh hằng, phổ chiếu hoàn vũ!" Ngao Thịnh rống lớn. Một người bất lợi thì cũng thôi đi, ba đại vương giả đồng thời xuất thủ, lại còn bị đánh trọng thượng, thật sự là một loại nhục nhã vô cùng!

Một sát na, giữa thiên địa chỉ còn lại một vệt ánh sáng, đó là cái thế thần thông của Ngao Thịnh Tiên Vương, chôn vùi hắc ám, phá vỡ hỗn độn, không có gì không phá.

"Giết!"

Thạch Hạo vẫn như cũ là sáu đại bí cảnh cộng minh, thần quang ngàn tỉ lớp, tụ tập cùng một chỗ, sau đó hóa thành một cây kiếm thai, phù hiện trong tay hắn.

Cùng lúc đó, một cái phù văn cổ quái lan tràn, đan xen trên chuôi kiếm thai đó, khiến uy năng của nó lại tăng lên rất nhiều lần. Đó là loại bảo thuật thứ ba do tiên thiên Chí Tôn Cốt của hắn dựng dục thành, đã bị hắn tìm hiểu thấu triệt, dung hợp vào trong hệ thống tu luyện của bản thân sáng lập, kinh khủng tuyệt luân.

Cái này quá bá đạo, ở trên cơ sở vốn có, chiến lực lần nữa tiêu thăng!

Xoẹt!

Một khi kiếm quang phá vỡ đoàn ánh sáng óng ánh vô tận này của Ngao Thịnh Tiên Vương. Lần nữa chém bay đầu lâu của Ngao Thịnh, hơn nữa Thạch Hạo cũng lao vào, toàn lực diệt sát.

Phốc!

Ngao Thịnh tức giận, muốn xây dựng lại thân thể, thế nhưng kiếm quang kia quá kinh khủng, lại chặt đứt ngang hông Ngao Thịnh, Tiên Vương huyết nhuộm đỏ cả vũ trụ.

"Ngươi. . ." Thái Thủy, Nguyên Sơ đều trở nên kinh sợ, lo âu vô cùng, đồng loạt xuất thủ cứu viện.

"Lăn trở về!"

Thạch Hạo khẽ quát. Trong lòng bàn tay trái hắn xuất hiện Luân Hồi ấn ký. Hắn thi triển luân hồi quyền, oanh sát hai người, phảng phất như muốn đưa bọn họ đi vãng sinh.

Ầm!

Hai người ho ra máu, lảo đảo thối lui.

Phốc!

Thạch Hạo nâng kiếm thai trong tay lên, lần nữa chém lìa thân thể của Ngao Thịnh Tiên Vương đang cực tốc chạy đi, Tiên Vương Huyết vương vãi khắp nơi.

"Chém chết Tiên Vương, bắt đầu từ ngươi!" Sáu đại bí cảnh của Thạch Hạo cùng phát sáng, âm thanh chấn động mảnh đại vũ trụ này, truyền khắp Tiên vực.

Sự thô bạo này, loại lực lượng kinh khủng này, quả thực chấn kinh chư thiên tu sĩ, khiến cường giả các giáo đều trở nên run rẩy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK