Xoẹt!
Một vệt kim quang lấp lánh, từ trong vũ trụ xẹt qua, Thạch Hạo lúc này đình chỉ động tác, không để cho Hỏa Linh Nhi lập tức niết bàn.
Hắn thấy được Thế Giới Thụ, lúc này, nó rất cao lớn, nhưng lại tuyệt đối không có khoa trương như trước kia như vậy, bây giờ chỉnh thể cả thân cây chỉ cao một vạn trượng.
Toàn thân nó chảy xuôi vô tận quang huy, tràn ngập hỗn độn chi lực.
Đó là khí tức khai thiên!
Đồng thời, hắn lần nữa thấy được nữ tử kia, nàng đứng trên tán cây trước cổ điện, nhìn chăm chú nơi này.
"Đi lên một lần." Nữ tử mở miệng, mời Thạch Hạo bước lên tán cây, nói chuyện với nàng.
Thạch Hạo gật đầu, mang theo Hỏa Linh Nhi và cả Hắc Lang, đằng không bay lên, giẫm lên Hỗn Độn Khí, đi tới trên tán cây.
Nơi này kim quang lưu chuyển, thác nước thơm ngát, nhất là trên đỉnh cao nhất, có chồi non Thế Giới Thụ óng ánh sáng long lanh, tản ra sinh mệt khí tức mãnh liệt.
Một tòa Thần Điện đứng sừng sững ở trên tán cây, vĩnh viễn không chìm xuống.
Trừ cái đó ra, nơi này còn có một khối Thế Giới Thạch!
Đây là chí bảo trời sinh, một khi luyện hóa, có thể hoành kích Tiên Khí, là chí bảo kinh người nhất.
Những vật này, Thạch Hạo năm đó đều đã gặp qua, không nghĩ tới nó còn ở đây.
Thạch Hạo nhìn chăm chú nữ tử này, nàng quả nhiên phi phàm, trên thân tản ra lực lượng Tiên Đạo, tu vi tuyệt đối kinh người, ở thời đại mạt pháp này ngoại trừ hắn ra, không ngờ vẫn còn có tiên nhân.
Bất quá, suy nghĩ một chút hắn lại thấy điều này cũng bình thường, đây chính là một gốc Thế Giới Thụ a, nữ tử một mực làm bạn cùng một chỗ với nó, khẳng định có lai lịch to lớn.
"Ta và ngươi không phải người cùng một thời đại."
Giống như là biết hắn đang suy nghĩ gì, nữ tử mở miệng, âm thanh mang theo từ tính, đây là một nữ tử hoàn mỹ vô khuyết, mái tóc dài vàng óng như ánh bình minh xán lạn.
Thạch Hạo hỏi nàng thuộc về thời đại nào.
Cô gái tóc vàng thở dài, trong mắt có mờ mịt, có tiếc nuối, nói: "Trước đây thật lâu, cách xa nhau không biết bao nhiêu cái kỷ nguyên."
Thạch Hạo kinh ngạc, lai lịch nữ tử này lớn như thế sao?
"Tổ phụ của ta từng sáng lập pháp tu hành ở Tiên vực, là một sinh linh suýt nữa đã phá vỡ Vương cảnh, nhưng tổ phụ vẫn phải chết, trước khi đi, tổ phụ đã phong ấn ta trên chuẩn Thế Giới Thụ này."
"Cái gì?" Lần này, Thạch Hạo không thể bình tĩnh nổi, thật sự đã bị kinh sợ.
"Chính xác mà nói, Tiên vực chi pháp là do một nhóm sinh linh khai sáng, lão tổ chỉ là một trong số đó, là một trong những thiên kiêu của thời đại kia, cũng là một trong những sinh linh mạnh nhất của rất nhiều kỷ nguyên đến nay." Nữ tử nói.
Nàng rất thẳng thắn, nói ra lai lịch của mình.
"Người mạnh mẽ như vậy mà còn chết sao?" Thạch Hạo ánh mắt lấp lóe, đây là thiên đại bí ẩn mà hắn vừa được biết đến, tự nhiên là muốn hỏi cho rõ ràng.
Người có thể khai sáng hệ thống tu luyện nào đó, cho dù chỉ là một trong số đó, là hợp mưu hợp sức của nhiều người, nhưng thành tựu chung cực là suýt nữa đã phá vỡ được Vương cảnh, cũng đủ kinh người rồi.
"Lão tổ trọng thương ở Giới Hải, cuối cùng chết ở Tiếp Dẫn Cổ Điện."
Sau khi nghe được những lời này, hai mắt Thạch Hạo bắn ra hai luồng ánh sáng khiếp người, giống như là hai ngọn đuốc, phun ra ngoài đại đạo phù văn, đan xen lại với nhau, xé rách hư không.
Hắn nhớ tới một việc, năm xưa, khi ở trong Táng Địa, cách dòng sông tuế nguyệt, hắn nhìn thấy tương lai của Tào Vũ Sinh, từng rất lo lắng nói với hắn, nhất định phải cẩn thận... Điện.
Lúc đó, hắn không có biện pháp nào nghe rõ được, chỉ nghe được có một chữ Điện.
Nhiều năm như vậy, hắn một mực đang suy nghĩ, từng nghĩ qua rất nhiều thứ.
Tiếp Dẫn Cổ Điện, hắn không phải lần đầu tiên nghe thấy. Bởi vì khi tranh bá ở Ba Ngàn Châu, hắn ở trong Tiên Cổ Di Địa kia, từng nhìn thấy qua một tòa.
Lúc đó, cung điện kia đã tiếp dẫn một cái nguyên thần không biết đến từ nơi nào.
"Đó chính là Tiếp Dẫn Cổ Điện." Nữ tử chỉ về phía Hỗn Độn Cổ Điện trên tán cây.
"Làm sao lại như vậy?" Thạch Hạo kinh nghi.
"Tổ phụ ta năm đó đánh qua đó đoạt về, trấn áp ở nơi đây." Cô gái tóc vàng nói.
"Ngươi tại sao lại nói với ta những lời này?" Thạch Hạo hỏi.
"Bởi vì vừa hay nhìn thấy ngươi muốn cứu nữ tử kia."
"Hai cái này có quan hệ gì sao?" Thạch Hạo thỉnh giáo.
"Tiếp Dẫn Cổ Điện và Hắc Ám Lao Lung có quan hệ, chỉ có thông qua Tiếp Dẫn Cổ Điện mới có thể liên hệ với nơi đó." Cô gái tóc vàng nói.
"Hắc Ám Lao Lung? !"
"Hắc Ám Lao Lung, giam giữ từng cái nguyên thần này tới nguyên thần khác, đó là một vùng hư không vô ngần, là hắc ám cương thổ mênh mông, là địa phương mà chúng ta không thể đặt chân."
Khi nghe nói điều này, trong lòng Thạch Hạo dâng lên sóng gió ngập trời. Hắn biết đó là nơi nào, giống hệt như suy đoán của hắn.
Ngày xưa, hắn còn từng đích thân tới đó!
Khi hắn tu luyện đạo Tiên khí thứ hai, đã suýt chết ở nơi đó. Bởi vì nguyên thần ly thể, vô duyên vô cớ tiến vào trong Hắc Ám Lao Lung, bị giam giữ rất lâu.
Hắc Ám Lao Lung đó, chìm nổi bên trong dòng sống tuế nguyệt, giống như là vùng đất Luân Hồi, giam giữ rất nhiều sinh linh, có sinh linh cường đại tới mức không thể nào tưởng tượng nổi, tự cổ bất diệt.
"Ngươi có biết hắc ám vật chất tới từ đâu không?" Cô gái tóc vàng hỏi.
"Chẳng lẽ là. . ."
"Chính là đến từ phía sau Hắc Ám Lao Lung." Nàng nói ra bí mậtn ày.
Trong lòng Thạch Hạo dâng lên sóng gió, không ngờ lại nghe được dạng bí mật này.
Hết chảy chỉ vì tổ phụ của nữ tử này quá mạnh rồi, năm xưa là một sinh linh có hy vọng đột phá khỏi Vương cảnh, là một trong những cường giả mạnh nhất trong thiên địa, cho nên mới biết được nhiều hơn.
"Hắc ám xâm chiếm, sẽ mang đi nguyên thần đám sinh linh đó, tẩm bổ lại nhục thân họ, lại sinh ra nguyên thần mới. Cho nên, ngươi không cần phải hoài nghi, nguyên thần mới xuất hiện của nữ tử này vẫn thuộc về chính nàng, không phải do sinh linh khác nhập vào, chỉ là không có ký ức cũ, không còn giống như trước kia."
Thạch Hạo ngạc nhiên, đúng rồi, là như thế!
Hỏa Linh Nhi nguyên thần vẫn còn, tiến vào khu vực hắc ám, bị Hắc Ám Lao Lung giam giữ? Đó đến tột cùng là địa phương nào! ?
"Nàng vẫn còn, nhưng nguyên thần mới thủy chung cũng không phải là người mà ta quen biết." Thạch Hạo nói, vừa cao hứng, lại vừa thương cảm.
Cao hứng là bởi vì, ở khu vực hắc ám kia còn có Hỏa Linh Nhi, còn có hi vọng, còn có thể đi tìm!
"Các ngươi đang nói bậy bạ gì đó?" Hỏa Linh Nhi này không tin.
"Nhất định phải thông qua Tiếp Dẫn Cổ Điện mới có thể đi vào Hắc Ám Lao Lung đó sao?" Thạch Hạo hỏi, nhìn về phía Hỗn Độn cổ điện sau lưng nàng.
"Ngươi không cần nhìn, nó đã bị ta tổ phụ phá hủy, trấn áp, đã mất đi liên hệ với nơi đó." Nữ tử lắc đầu.
Sau đó, nàng nói hắn biết, Tiếp Dẫn Cổ Điện cũng không chỉ có một tòa, mà là có rất nhiều tòa, đều ở trong hư vô.
"Khi đi lại trong hư không, sợ nhất là gặp được cổ thuyền nhuốm máu, còn có phi tiên chi quang cùng với Hỗn Độn cổ điện, ba loại đồ vật này đều là có liên hệ với nhau." Nữ tử nói.
Nàng nói rằng, hoành độ hư không mà nhìn thấy Hỗn Độn cổ điện, cũng giống với cái cổ điện này, đều là Tiếp Dẫn Cổ Điện!
Về phần cổ thuyền nhuốm máu, Thạch Hạo biết, nó có nguồn gốc từ Giới Hải, ở trong biển phiêu du, hắn thấy qua không chỉ một chiếc!
"Bọn chúng đều có liên hệ gì, chẳng lẽ tiến khu vực hắc ám, không chỉ có một loại biện pháp, không nhất định phải mượn nhờ Tiếp Dẫn Cổ Điện?" Thạch Hạo hỏi.
"Còn có một loại biện pháp khác có thể tiến vào khu vực hắc ám, càng có thể tìm được bí mật chung cực phía sau hắc ám, cũng có rất nhiều người đang xông qua con đường này, đó chính là vượt qua Giới Hải." Nữ tử nói.
Thạch Hạo không nói gì, ánh mắt càng ngày càng sáng chói, hôm nay, hắn biết được quá nhiều tin tức. Hắn đang tiêu hóa, hắn đang tự hỏi, nội tâm bốc lên từng đợt sóng lớn.
Có một số việc chính là Chủ Cấm Khu cũng không biết, bởi vì Chủ Cấm Khu đã không còn trọn vẹn, chỉ còn lại có chấp niệm, ký ức xưa cũ đã sớm bị chém rụng.
"Khi đi lại trong hư không, nếu có thể nhìn thấy phi tiên chi quang, thời điểm cực tình cờ, có thể mượn nó xé mở ra một cái khe, tiến vào khu vực hắc ám, nhưng sinh linh đi vào đó chưa từng có ai còn sống trở về."
"Không ngờ là như vậy!" Thạch Hạo gật đầu.
Tiếp Dẫn Cổ Điện, có thể đi Hắc Ám Lao Lung!
Nơi tận cùng của Giới Hải, lại liên kết với bí mật lớn nhất sau lưng vùng đất hắc ám.
"Ngươi muốn phá cỡ Vương cảnh, đều đi con đường Giới Hải kia, bởi vì năm xưa có một đôi dấu chân nhàn nhạt, thông về nơi đó. Đó không phải là dấu chân của Tiên Vương bình thường." Cô gái tóc vàng nói.
Sau khi Thạch Hạo trầm mặc thật lâu, liền thi lễ với nàng, bày tỏ ý cảm tạ sâu sắc. Bằng không, dù là dùng trứng Chân Hoàng giúp Hỏa Linh Nhi niết bàn, cũng tìm không trở về được con người của lúc trước.
Thì ra nàng ở Hắc Ám Lao Lung!
Hơn một vạn năm qua, nàng đã chịu bao nhiêu khổ sở? Một mình cô độc bị giam giữ ở nơi đó.
"Hắc ám xâm lấn có lúc cũng không mang đi toàn bộ linh hồn của một người, sẽ còn lưu lại một chút." Nữ tử nói, nàng hiểu rõ rất nhiều.
Thạch Hạo gật đầu, hắn nghĩ tới Mạnh Thiên Chính, nếu không phải còn có linh hồn tàn lưu lại, làm sao có thể giúp hắn xuất thủ, giết chết Chân Tiên!
Chỉ cần nguyên thần của bọn họ vẫn còn, vẫn còn sống, thì còn có hy vọng, hắn nhất định sẽ cứu họ trở ra!
Nhưng, trong lòng Thạch Hạo hiện lên vẻ lo lắng, nghĩ tới trải nghiệm của bản thân hắn năm xưa, sau khi tiến vào một cách khó hiểu, nếu không phải hắn siêu phàm, lúc đó đã chết trong lồng giam đó rồi.
"Hắc ám sẽ xóa bỏ phàm thể, lồng giam cũng không phải ai cũng có thể hưởng dụng. Sinh linh có tư cách thành Tiên, thành Bất Hủ, nguyên thần của bọn họ mới được bảo lưu lại." Cô gái tóc vàng nói.
Thạch Hạo giật mình, tổ phụ của nữ tử này quả nhiên nghịch thiên, ngay cả bí ẩn bật này cũng thăm dò ra được, khó trách cuối cùng lại vẫn lạc, nhất định là do tiếp xúc quá nhiều, dính vào quá sâu, bị hắc ám chặn giết.
Cuối cùng, hắn suy đi nghĩ lại, cảm thấy cả người rét lạnh, khiến cho người ta kinh hãi.
Cái lồng giam đó có thể lựa chọn bảo lưu lại nguyên thần, tới cuối cùng kẻ lưu lại đều là cường giả, giam giữ nguyên thần của bọn họ, điều này rốt cuộc là muốn làm gì?
Càng suy nghĩ, hắn càng cảm thấy đáng sợ.
"Sinh linh thế gian đều đang vượt Giới Hải a!" Cô gái tóc vàng cảm thán.
Trong quá trình này, thần sắc Hỏa Linh Nhi phức tạp, hai người này cũng không hề giấu giếm nàng, khiến trong lòng nàng dâng lên sóng gió ngập trời, cho dù là không tin, không nguyện tiếp nhận, nhưng cũng đã có chút dao động rồi.
"Chỉ dẫn của khúc xương kia rốt cuộc là công pháp gì?" Thạch Hạo thỉnh giáo, nhìn về phía Hỗn Độn cổ điện, cũng kỳ cũng chính là Tiếp Dẫn Cổ Điện.
Năm xưa, hắn phát hiện được một khúc xương thô ráp ở nơi nà, bên trong nói rằng trên thế gian có một bộ pháp, kinh thế vô song, danh xưng Thiên Đế cũng không hơn được.
"Khúc xương này do đám người cùng thế hệ với tổ phụ ta lưu lại, ở thời đại bất đồng sẽ hiển hóa ra đại đạo văn tự bất đồng, để nói với hậu nhân, theo suy đoán, có lẽ là hạ thiên của Nguyên Thủy Chân Giải."
Hạ thiên của Nguyên Thủy Chân Giải?
Tin tức này vô cùng kinh người!
Tương truyền, Nguyên Thủy Chân Giải tổng cộng có tam thiên, thượng thiên là Thần Dẫn, trung thiên là Siêu Thoát, hạ thiên thì không người nào biết rõ đó là tình huống như thế nào.
"Ngươi phải cẩn thận, đám người tổ phụ ta, cũng muốn lập Tiên Đình, mấy người đó lấy đế tự phong cho mình, nhưng chung quy cũng không thể phá vỡ Vương cảnh, không chịu được loại phúc phận kia, cuối cùng lần lượt bị hao tổn, ngay cả tộc nhân đều chết sạch không sai biệt lắm. Ta thì bị phong ấn, còn có một tên gọi là Đồ Tể chạy trốn tới một cổ giới khác, nghe nói cuối cùng đi vào Giới Hải."
Đương Thạch Hạo nghe được những điều này, liền rất rung động, sau đó lại ngẩn người.
Lại có nhiều chuyện như vậy sao?
Khó trách trên khúc xương thô ráp đó có viết, Thiên Đế đều là tạo hóa chưa từng đạt được.
"Từ trước đến nay, dám ở trong lĩnh vực Tiên Đạo xưng đế, vẫn còn có một số người, nhưng kỳ thật đều chưa hề phá vỡ Vương cảnh, cuối cùng đều chết rất thảm." Cô gái tóc vàng khuyên bảo.
Thạch Hạo gật đầu, hắn thành lập Thiên Đình, trong phàm nhân đã kêu gọi hắn là Thiên Đế, nhưng đây chẳng qua thế giới tàn phá trong thời đại mạp pháp mà thôi.
Đây không phải Tiên vực, cũng không phải Dị vực, hắn cảm thấy, cái xưng hô gì cũng không sao cả.
Một cái xưng hô mà thôi, lại có thể gây ra chuyện gì?
"Hưu!"
Cuối cùng, Thế Giới Thụ hóa thành một đạo lưu quang, đưa nữ tử kia đã đi xa, biến mất không thấy bóng dáng gì nữa.
Thạch Hạo mang theo Hỏa Linh Nhi, trở về Thiên Đình. Hỏa Linh Nhi ánh mắt phức tạp, không biết đang suy nghĩ cái gì, thỉnh thoảng lặng lẽ nhìn về phía hắn.
"Đây là trứng tiên của Chân Hoàng, nàng nhớ giữ kỹ, ngày sau có tác dụng lớn với nàng!" Thạch Hạo nói, đưa trứng Chân Hoàng cho Hỏa Linh Nhi.
"Ta không cần!" Hỏa Linh Nhi lui lại.
Năm tháng dằng dặc, nhoáng một cái chính là trăm năm qua đi, Thạch Hạo triệt để trầm tĩnh lại, hắn đang bế quan, đang khổ tu.
Bởi vì, hắn biết, muốn đi khu vực hắc ám, bằng tu vi hắn hiện tại vẫn còn chưa đủ, hắn cần tấn thăng đến lĩnh vực Tiên Vương!
Nhưng là những người khác sẽ cho hắn cơ hội sao?