“Đó là bảo thuật gì?” Thạch Hạo hỏi.
“Thế gian vô địch thuật, cũng là bảo thuật mà ngươi cần!” Tinh Bích đại gia nói.
Thạch Hạo thèm khát, ánh mắt lập tức nóng lên, hai khối xương cốt đó không hề tầm thường, phong cách cổ xưa, nhưng lại có văn tự thần bí ẩn hiện, tản ra Tiên Khí.
“Hình như không phải là bảo thuật tộc ta.” Cát Cô nói, có chút thẩp thỏm không yên, cũng có chút thất vọng.
Dưới tình huống Thạch Hạo lại “giảng đạo lý” với nó, nó đã có chút cam chịu rồi, có thể sẽ bái sư. Bởi vì nó rất muốn trở thành một đầu Chân Long hiểu được vô thượng bảo thuật của tộc mình.
Nhưng mà, sau khi tới Hư Thần Giới, nó phát hiện nguyện vọng này quá nửa đã xôi hỏng bỏng không.
“Chân Hoàng bảo thuật.” Điểu Gia thở dài nói. Loại diệu thuật này uy lực vô hạn, hơn nữa có thể dục hoả trùng sinh, niết bàn phục sinh, rất thích hợp với Thạch Hạo.
Hai khối cốt đó, một khối trong đại điện màu đen, một khối bên trong lao tù, im lặng lơ lửng ở đó, chính là Chân Hoàng cốt.
Chính xác mà nói, là do cốt văn Phượng Hoàng đan xen tạo thành, trời sinh đã có lực lượng chí cường, ở chỗ này tịnh hoá sương mù màu đen.
Tinh Bích đại gia vẻ mặt ngưng trọng nhắc nhở.
“Rận nhiều quá rồi cũng không còn sợ bị cắn nữa, ta ngay cả Diệt Tiên Chú cũng trúng rồi, còn sợ đám hắc vụ đó sao, còn có thể ma hoá ta tới trình độ nào nữa?” Thạch Hạo không hề e sợ nói.
“Diệt Tiên Chú, chỉ là phế đi đạo hạnh của ngươi, nhưng nơi này có thể ảnh hưởng tới tâm thần của ngươi, khiến ngươi rơi vào trong hắc ám!” Điểu Gia thần sắc vô cùng trịnh trọng, thở dài một tiếng nói.
Đương nhiên, nơi này nguy hiểm nhất không chỉ có như vậy. Cho dù là bức tượng đá, còn có đống bình sứ bị phong ấn đó, đều rất đáng sợ.
“Bên trong bình sứ đó có sinh linh, một khi tới gần, chúng sẽ xuất thủ. Tất cả đều là sinh linh vượt qua Cực cảnh, vô cùng khủng bố!”
Điểu Gia cảnh cáo, buộc hắn phải cẩn thận và lưu ý.
Bởi vì, hai lão đã nhìn ra được, Thạch Hạo đã quyết định sẽ qua đó, muốn đạt được Chân Hoàng bảo thuật.
Thạch Hạo dù giá nào cũng không muốn bỏ qua, nơi đây có thần thông cao nhất của Thập Hung, hắn đã vào Bảo Sơn rồi sao còn có tay trắng quay về chứ?
Đặc biệt là, bí thuật Phượng Hoàng này là thứ mà hắn vô cùng hứng thú, ngoại trừ lực công kích mạnh mẽ, tấm bất tử thân đó chính là thứ mà hắn mong muốn nhất.
Dục hoả trùng sinh. Bất Tử Phượng Hoàng thân, từ cổ chí kim, cũng không biết hấp dẫn bao nhiêu sinh linh, khát khao có được nó.
Hiện tại, cơ hội đang ở trước mắt!
Chỉ có Xích Long là không vui, nó cảm thấy, bản thân có thể sẽ trở thành chuyện cười của Chân Long nhất mạch. Ngay cả thần thông của tộc mình cũng không biết, chưa từng đạt được truyền thừa, nó còn được gọi là Chân Long sao?
Thạch Hạo động thủ, đi vào trong đại điện màu đen.
Xích sa sa…
Chính vào lúc này, xích sắt băng lạnh truyền đến tiếng chuyển động, đâm thẳng vào thần hồn, quá đột ngột và vô cùng khủng bố.
Mấy pho tượng đó vốn bằng đá, nhưng hiện tại lại đột nhiên chuyển động, đồng thời giơ tay ra, vỗ về phía Thạch Hạo.
Bang bang bang!
Thạch Hạo thần sắc biến đổi, mấy pho tượng này không đơn giản chút nào, mạnh mẽ tới đáng sợ, khiến hắn cảm thấy uy hiếp tử vong, không thể không dốc toàn lực quyết chiến với bọn chúng.
“Là một người mạnh mẽ đó, tên tiểu gia hoả này mạnh tới quá đáng, có chút yêu tà.” Điểu Gia thầm than.
Tinh Bích đại gia cũng gật gật đầu, vô cùng tán thành với uy thế của Thạch Hạo, so với trước khi hắn lên thượng giới càng lợi hại hơn nhiều, con đường sau khi đột phá Cực cảnh lại rộng thênh thang.
Chuyện này không liên quan gì đến cảnh giới, ở chỗ này đều là Nhân Đạo cảnh giới, so sánh duy nhất chính là con đường vượt qua cảnh giới cực hạn xem ai mạnh nhất trong cùng cấp.
Theo một nghĩa nào đó, đây là nơi rèn luyện ra người mạnh nhất lịch sử trong mỗi cảnh giới.
Mới vừa giao thủ, Thạch Hạo đã choáng váng, trong lòng vô cùng chấn động. Sau khi hắn đột phá tới cảnh giới hiện tại, trong đồng giai chưa hề có đối thủ.
Nhưng mà, tại chỗ này, hắn có cảm giác khẩn trương, mấy pho tượng đá này quá mạnh mẽ, bàn tay thò ra nắm kéo lấy xích sắt đang khoá trên người vang lên tiếng xích xích, công kích tới hắn vô cùng mãnh liệt.
Thời khắc này, hắn cảm thây giống như có mấy kẻ vô địch giáng thế, từ trong niên đại cổ lão chạy tới, khiêu chiến với hắn, gặp nhau trên một con đường hẹp, chú định là phải kết thúc bằng máu rồi.
“Đây là sinh linh gì?” Thạch Hạo lui lại, sau đó quay lại hỏi. Hắn không hề ngạnh kháng xông loạn, bởi vì trong lòng bị xúc động quá lớn.
“Nhân vật chí cao vô thượng, không biết là sống ở niên đại nào, từng là người được thờ cúng trong một giới nào đó, nhân vật cường đại trong Tiên Đạo đã khoá chặt một số dấu ấn của bọn chúng ở đây.” Điểu Gia nói.
Đây là một sự kiện lớn mà lão có thể nhớ được, bởi vì ảnh hưởng quá lớn, tới nay cũng chưa hề quên đi.
Thạch Hạo thần sắc âm trầm bất định, nhìn chằm chằm mấy pho tượng đá.
“Cho dù địch không lại, cũng không có gì xấu hổ cả, ngươi nếu có thể chặn đứng bất kỳ một pho tượng đá nào, liền có thể xem như rất nghịch thiên rồi." Tinh Bích đại gia nói.
“Ai nói ta địch không lại?” Thạch Hạo tự nhiên sẽ không phục nói.
Bất quá, hắn không thể không thừa nhận, mấy toà thạch thai này quá cổ quái, hiện tại cũng mới chỉ đưa ra một tay mà thôi, nếu như thật sự mở hết toàn bộ xích sắt, toàn lực chiến đấu với hắn, lúc đó sẽ có hậu quả ra sao?
“Ta nhớ có người từng nói qua, có thể ở chỗ này rèn luyện ra chí cường giả.” Điểu Gia nói.
Thạch Hạo nghe được, đồng tử liền co rút lại, xem ra mấy pho tượng đá này bị khoá chặt ở nơi đây, là có ý nghĩa phi phàm, không phải chỉ bị trấn áp bình thường, mà còn là ngọn hải đăng khủng bố để khích lệ nhân vật hậu bối.
“Ta muốn thả một pho tượng ra, giải phóng xích sắt cho nó, toàn lực cùng nó chiến một trận.” Thạch Hạo nói
“Đừng!” Tinh Bích Đại Gia bị doạ nhảy dựng.
Điểu Gia cũng chấn kinh, vội vàng xua tay, điều này tuyệt không thể được.
“Nơi đây có một số ghi chép, ngươi xem xem.” Tinh Bích Đại Gia ra hiệu, trên mặt đất có khắc một số chữ mơ hồ, cảnh cáo hậu nhân, tuyệt đối không thể mở xích sắt cho những pho tượng này.
Bởi vì, bất kỳ một pho tượng nào cũng đều bất khả chiến bại, thiên hạ không ai có thể chống đỡ được.
“Một nơi thật thú vị, ta thích” Thạch Hạo nói.
Hắn vô cùng hứng thú, tìm được một nơi thí luyện để nâng cao cảnh giới của bản thân, mấy pho tượng đá này ngày sau sẽ trở thành đối tượng bồi tiếp hắn chiến đấu, hắn tin tưởng, sẽ có một ngày tự tay cởi trói cho bọn chúng.
“Ngươi nếu như muốn rèn luyện bản thân, có thể đi tới chỗ lao tù, bất quá ta cảnh cáo ngươi, mỗi lần xông tới nơi đó cũng phải nhanh chóng quay về, không thể trì hoãn thời gian quá dài.” Tinh Bích Đại Gia nói.
Án chiếu theo lời hai lão nói, nơi lao tù đó, sinh linh bị phong ấn bên trong bình sứ trên các tế đàn đó cũng vô cùng khủng bố, không thể nào chống nổi.
“Quá tốt rồi, ta đang thiếu địch thủ, không nghĩ tới bên trong Hư Thần Giới lại có một đám như vậy!” Thạch Hạo hưng phấn gật đầu, không hề lo âu một chút nào.
Ầm!
Lần này, hắn lợi dụng thân pháp xông tới, không có chiến đấu với thạch tượng, tiếp cận khu vực lao tù.
Kết quả, khi vừa tiếp cận, một bình sứ đột nhiên thò ra một bàn tay đầy máu, vỗ mạnh về phía hắn, lực đại đạo bàng bạc, vô cùng đáng sợ.
Bùm!
Thạch Hạo ngạnh kháng với nó, khẽ cau mày, sinh linh chỗ này cũng mạnh mẽ như vậy sao?
“Đừng nên xem nhẹ, sinh linh bị phong ấn chỗ này cũng đồng dạng mạnh mẽ tới đáng sợ!” Tinh Bích Đại Gia nhắc nhở.
“Mỗi một người đều vượt xa Cực cảnh!” Điểu Gia bổ sung.
Thạch Hạo nghe được, trong lòng run động dữ dội, lai lịch của những sinh linh bị phong ấn này e rằng cũng rất doạ người, bọn họ xuất thân như thế nào?
“Ầm!”
Rất nhiều bình sứ rung động, chỉ cần tiếp cận, thì sẽ có bàn tay đầy máu hoặc là lợi trảo sắc bén thò ra, đánh giết về phía Thạch Hạo.
Đám sinh linh này mạnh mẽ tới thái quá, khiến Thạch Hạo vô cùng ngưng trọng.
Nơi đây quá không bình thường rồi, hắn muốn làm rõ, nếu như có một ngày xuất hiện một đám chí cường giả như vậy, còn làm sao chiến đấu được, một mình hắn có thể đối kháng sao?
“Nơi này là một góc trong lời dự ngôn hắc ám, chỉ là thôi diễn, bị vây khốn nơi đây bộ phận chiến tướng, dùng để rèn luyện hậu nhân.”
Chính vào lúc này, Điểu Gia giống như là nói mớ, lại nói ra những lời như vậy.
Ngay bản thân lão cũng kinh ngạc, có chút mê man.
Hiển nhiên, đây chính là ký sức sâu bên trong não hải của lão, bởi vì ma hoá mà từng quên lãng đi, nhưng hiện tại lại bị kích thích, xúc động mà không tự chủ nói ra.
“Rất tốt, sau này nơi đây sẽ trở thành chỗ luyện công của ta!”
Thạch Hạo cảm thấy, xuống tới Hạ Giới, có lẽ so với tu luyện ở Thượng Giới còn trọng yếu hơn, ở nơi này hắn gặp phải một đám địch thủ rất lợi hại, là loại đá mài đao hữu hiệu nhất.
Xích!
Hắn hoá thành một tia sáng lao tới, cầm lấy một khối Phượng Hoàng cốt vào tay, đứng ở đó quan sát.