"Ngày đó khẳng định có Tiên Vương cấu kết, dẫn đến lao tù Hư Thần giới bị bại lộ, cường địch tập kích."
Đệ nhị thiên hạ cũng chính là Điểu gia lên tiếng. Giờ phút này, trong đôi mắt lão lộ ra hung quang, đằng đằng sát khí.
Hiện tại, nó đã cùng Thạch Hạo và Tiên Kim đạo nhân rời khỏi Tiên vực.
Giới Hải, ầm ầm sóng dậy, mênh mông vô ngần, Thạch Hạo đứng ở trên bờ đê, ngước nhìn phía trước, tối tăm mờ mịt, sương mù bốc lên, không thể nhìn thấy phần cuối.
Đi theo bên cạnh hắn, đệ nhị thiên hạ còn có Tiên Kim đạo nhân sáng chói rực rỡ. Hai lão Tiên Vương này, một người thì to lớn vô cùng, một người thì cao không tới một thước.
Thạch Hạo không phải lần đầu tiên tới đây. Hắn đi sâu vào trong Giới Hải, giết chết Vương giả, cầm lấy đầu lâu quay về.
Hiện tại, hắn lại đến lần nữa, không hề sợ hãi, chuẩn bị dấy lên sóng gió ngập trời. Đệ nhị thiên hạ và Tiên Kim đạo nhân cùng hắn đi sâu vào Giới Hải, trấn sát địch nhân.
Đơn giản mà nói, hai lão gia hỏa này muốn phục thù. Nhiều năm qua như vậy, suýt tí nữa lạc mất phương hướng, vẫn lạc trong Giới Hải.
Đám sinh linh từng bị trấn áp trong lao tù ở Hư Thần giới, có lai lịch cực lớ. Trong đó có mấy tôn thạch nhân, bị trấn áp trong thần miếu, bị dây xích quấn chặt. Năm xưa cũng từng tạo thành uy hiếp nhất định với Thạch Hạo.
Bởi vì, bọn họ từng là Vương của Tiên vực.
"Tiên Vương hóa thành thạch nhân sao." Thạch Hạo đứng trên bờ đê, nhìn về phía Giới Hải, thần sắc càng ngày càng lạnh lẽo.
"Không, làm sao mà có nhiều thạch nhân như vậy, bất quá là nguyên thần bị trấn áp, trở thành hóa thạch mà thôi, nếu không Hư Thần Giới làm sao có thể vây khốn được bọn họ." Đệ nhị thiên hạ lắc đầu nói.
Nó là Long tộc nguyên thủy, đứng trên bờ đê, phát ra tiếng rống hùng vĩ, kéo theo mảng lớn sóng biển ngập trời.
Tiếp sau đó, Tiên Kim đạo nhân cũng mở miệng, nói ra một số việc bí ẩn.
Mấy vị Tiên Vương đó từng có tiếng tăm lừng lẫy ở Tiên vực, thực lực thông thiên. Thế nhưng, bọn họ đều rơi vào trong hắc ám, bị vật chất hắc ám ăn mòn hết thảy.
Đây là một đại sự kiện chấn động tứ phương năm xưa.
Bọn họ có lai lịch cực lớn, lại rơi vào trong hắc ám, cùng địch nhân công phạt Tiên vực, tạo thành phá hoại không thể tưởng tượng.
Cuối cùng, có cự đầu trong Tiên vực xuất thủ, trấn áp tất cả bọn chúng, khóa chặt nguyên thần, trấn áp bên trong Hư Thần giới, khiến bọn họ hóa thạch, khó có thể giãy giụa.
Thủ hạ của bọn họ, mấy chục vị thần tướng, chiến soái . . . cũng bị áp chế, nguyên thần bị phong ấn bên trong bình sứ, đồng thời bị ném vào trong Hư Thần giới.
Đây chính là lai lịch của đám người trong lao tù kia.
Bởi vì bọn họ từng là Vương của Tiên vực, cũng từng có công tích. Vị cự đầu kia không đành lòng trấn sát hết thảy, hy vọng có biện pháp hoán tỉnh bọn họ, cứu trở lại, cho nên mới không hề triệt để bị ma diệt.
Không ngờ bọn chúng lại có lai lịch bậc này.
Hai mắt Thạch Hạo trở nên thâm thúy, hắn bắt đầu cất bước, đặt chân vào Giới Hải.
Đệ nhị thiên hạ và Tiên Kim đạo nhân theo sau, bọn họ cùng nhau tiến tới, cũng chính là muốn giải quyết cọc nhân quả này.
"Cũng có lời đồn rằng, trong số sinh linh bị trấn áp kia, có người biết được bí mật về cổ khí khởi nguyên. Cho nên vị cự đầu kia muốn tìm được giải đáp từ trên người bọn họ, nên mới không giết." Đệ nhị thiên hạ cũng là Điểu gia tiếp tục nói, đôi mắt to như chuông đồng kia đằng đằng sát khí.
Giới Hải, sóng gió ngập trời. Một bọt nước chính là một mảng thế giới tàn phá, gánh chịu khí tức ức vạn năm tuế nguyệt, nơi này quá mức thần bí.
Thạch Hạo bọn họ đạp sóng lướt đi, tương đương với việc quán thông chư thiên, hành tẩu trên vô số mảnh vụn của thế giới. Đây cũng chính là những thiên địa từng xuất hiện qua trong vô số kỷ nguyên.
Một đôi mắt đỏ hồng lộ ra trong hắc ám phía xa xa, dữ tợn dọa người, nhìn chằm chằm về phía nơi này, phảng phất như muốn lao tới thông phệ bọn họ.
"Lại là một sinh linh với linh hồn bị lạc lối." Tiên Kim đạo nhân thở dài nói.
Trong Giới Hải này, cũng không biết có bao nhiêu cường giả, sớm đã bị lạc lối, chỉ còn lại bản năng giết chóc, không còn là chính mình nữa.
Rống.
Đệ nhị thiên hạ rống to một tiếng, long uy cuồn cuộn, dấy là sóng biển ngập trời, khiến cho Giới Hải rung động kịch liệt, đôi mát đỏ hồng kia cũng biến mất bên trong hắc ám.
Đám sinh linh khủng bố này, tuy rằng thần trí đã không còn thanh tỉnh, thế nhưng cũng biết phân biệt địch nhân mạnh yếu. Là tới từ bản năng xu cát tị hung, cứ rút lui như vậy.
Ầm
Thế nhưng cuối cùng vẫn có sinh linh nhịn không được mà xuất thủ, một cái đại trảo vươn tới, bao phủ thiên khung.
Phanh
Đệ nhị thiên hạ xuất thủ vô tình, trong lúc nhấc tay, xé rách cái đại trảo kia, khiến máu tươi tuông xuống như mưa. Một sinh linh toàn thân tràn đầy lân phiến kêu lên đau đớn, bỏ chạy vào nơi sâu trong Giới Hải, nhưng nửa bên thân thể vẫn bị rạn nứt nổ tung.
"Kẻ nổi bật trong Bất Hủ giả."
Trong Giới Hải, có Chân Tiên, cũng có Bất Hủ giả, không phải chỉ có Vương giả mới dám tiến vào, còn có sinh linh ở các cảnh giới khác, bất quá bình thường mà nói thì kết cục cũng đều rất đáng buồn.
Mấy ngày sau, Tiên Kim đạo nhân đứng lẳng lặng trong hư không, nhìn về phía hải vực xa xa, không hề cử động, lão đã phát hiện ra mục tiêu.
Nơi đó, có một dãy các hòn đảo nhỏ, chi chít khắp nơi, rất là bắt mắt trong Giới Hải này. Nơi đó có một đoàn lại một đoàn hỏa quang lấp lánh, sáng chói vô cùng.
Có cường giả ngồi xếp bằng, đó là ngọn lửa nguyên thần của bọn họ, chiếu rọi cả thiên địa, hiển nhiên trong đó còn có Vương giả.
Thạch Hạo cảm ứng được khí tức quen thuộc. Quả nhiên là đám sinh linh đó, từ gặp mặt, giao thủ qua với nhau ở bên trong lao tù ở Hư Thần giới.
"Rống"
Đệ nhị thiên hạ phát ra tiếng long ngâm, chấn động thiên địa.
Tới cái tầng thứ này, không cần phải giấu giếm nữa, cho dù đã cách xa nhau ức vạn dặm, đều sẽ sinh ra cảm ứng, không thể nào tránh khỏi.
Đối diện, có hai sinh linh mở bừng mắt, phát ra ánh sáng Vương giả. Trong đôi mắt có thiểm điện bay ra, sắc bén và chói mắt, nhìn chằm chằm Điểu gia và Tinh Bích đại gia.
"Lão thất phu, các ngươi vẫn còn sống sao, còn dám hiện thân ở đây." Đối diện, hai tên Vương giả cất giọng lạnh lẽo. Trên người bọn họ mang theo khí tức hắc ám nồng đậm.
Thạch Hạo có thể xác định, hai tên sinh linh này chính là hai trong các tượng đá năm xưa, bị trấn áp trong thần miếu. Khí tức tuyệt đối giống nhau, năm xưa bị trật tự tỏa liên khóa bên trong lao tù ở Hư Thần giới.
"Bọn chúng đâu?" Tiên Kim đạo nhân quát hỏi.
Năm xưa, không phải chỉ có hai tên vương giả này, mà là tới mấy người, đều bị trấn áp, nguyên thần biến thành tượng đá, mà hiện tại chỉ còn lại hai đại cường giả này.
Đương nhiên, bên cạnh bọn họ cũng có không ít những chiến tướng khác cảnh giới bất đồng đang nhìn chằm chằm. Bọn chúng đều từng bị phong ấn bên trong bình sứ, hiện tại đã khôi phục lại tự do.
"Ai cứu các ngươi, những người khác đâu?" Đệ nhị thiên hạ hỏi.
Hai tên vương giả cười lạnh, không buồn quan tâm nói. "Các ngươi tìm đến như vậy, là muốn diệt sát chúng ta sao, thật là quá tự phụ rồi. Trong Giới Hải sớm đã long trời lở đất, không còn là Giới Hải trong suy nghĩ của các ngươi nữa."
Hai đại sinh linh chủ động xuất thủ, công kích Điểu gia và Tinh Bích đại gia.
"Giết!"
Thạch Hạo xuất thủ. Hắn không muốn kéo dài thêm thời gian, nên toàn lực ứng phó, oanh giết hai đại vương giả.
"Cự đầu!" Vừa mới động thủ, hai tên vương giả tán phát ra vật chất hắc ám liền kinh sợ, tất cả đều biến sắc, không thể không toàn lực chống đỡ, liều mạng chém giết.
"Chạy!"
Bọn chúng liều mạng, không tiếc giải thể, Tiên Vương huyết tương rơi, mang theo thuộc tính hắc ám, ăn mòn Thạch Hạo, Điểu gia và Tinh Bích đại gia, ép cho bọn họ phải tránh đi.
Hai đại cường giả thừa dịp này bỏ chạy
Phốc
Thạch Hạo vung đại thủ quét qua một vòng, rất nhiều chiến tướng ở khu vực này đều bị bao phủ, bóp nát hóa thành từng đoàn huyết vụ. Đám sinh linh từng bị trấn áp trong bình sứ tất cả đều bị giết chết.
Phanh
Cùng một thời gian, đại thủ của Thạch Hạo xuyên qua làn mưa máu hắc ám, không hề sợ bị ăn mòn, một hơi bắt lấy nguyên thần của một trong hai tên vương giả vừa rồi, trấn áp tại chỗ.
"Nói" Thạch Hạo ép hỏi.
Nhưng tên vương giả này cũng không hề sợ hãi, vẫn cười lạnh nói: "Mấy chục vạn năm nay, Giới Hải sớm đã được chỉnh hợp lại, hình thành từng cỗ lực lượng. Các ngươi tùy tiện xông vào như thế, chính là đang tìm chết."
"Ta thấy nguyên thần ngươi vẫn hoàn hảo, không hề có chút tì vết nào, thật sự đã từng bị hắc ám ăn mòn sao." Thạch Hạo lạnh lùng hỏi.
"Ha ha, ngươi tưởng rằng chúng ta bởi vì bị vật chất hắc ám ăn mòn, cho nên mới rơi vào trong hắc ám sao, thật là nực cười. Trong chúng ta, có một số người vốn đã là sinh linh hắc ám, bất quá vẫn luôn sinh sống ở Tiên vực, chỉ là các ngươi không hề phát hiện ra mà thôi. Ha ha." Sinh linh này cười lơn nói.
Những lời này khiến cho Thạch Hạo, đệ nhị thiên hạ và Tiên Kim đạo nhân cảm thấy một trận lạnh buốt, thế lực hắc ám sớm đã thẩm thấu vào trong Tiên vực rồi.
Năm xưa, cái gọi là hắc ám ăn mòn, cũng không phải là chân tướng, có một số người bản thân vốn đã là sinh linh hắc ám rồi.
Đây cũng không phải là tin tức tốt gì, mà là tin tức cực kỳ tồi tệ.
Thân là hắc ám giả, vương của Tiên vực vì sao lại không phát giác được, dò xét không ra sao
"Ta đã dám nói ra, chính là không hề sợ hãi. Một đời này, chư giới bao gồm cả Tiên vực cũng sẽ bị hủy diệt, quy về hắc ám, hóa thành vùng đất vĩnh hằng."
"Hắc ám ở khắp mọi nơi."
"Hắc ám chính là kết cục cuối cùng của chư thiên."
Tên sinh linh này chợt trở nên điên cuồng, cứ kêu gào, gầm thét như vậy.
Phốc!
Thạch Hạo lập tức bóp chết y, nhưng nguyên thân lại lần nữa trọng tổ lại.
"Giết cho ta!"
Thạch Hạo rống lớn, bên trên đỉnh đầu hắn, có một đoàn ánh sáng, vô cùng rực rỡ, chiếu sáng hắc ám. Có một tiểu nhân ngồi xếp bằng trên đó, mãnh liệt huy động quyền ấn, oánh giết về phía trước.
Phốc!
Thần hồng sáng chói, chiếu sáng Giới Hải, rạch phá hắc ám, triệt để tiêu hủy nguyên thần của tên sinh linh này.
Ngẩng đầu ba thước có thần minh, đây là bí cảnh thứ sáu của Thạch Hạo.
Vào lúc này, nó phát ra một loại uy thế, trong thời gian ngắn nhất, giết chết một vị Tiên Vương.
"Tiểu tử, ngươi không cần trấn áp, không cần từ từ ma diệt, mà là có thể trực tiếp giết chết Tiên Vương a." Đệ nhị thiên hạ kinh thán nói.
"Cự đầu khi tới một tầng thứ nhất định, sớm muộn gì cũng sẽ có loại thủ đoạn này, mà ta chính là trời sinh đã không sợ hắc ám." Thạch Hạo nói.
Tới hôm nay, lục đại bí cảnh thân thể của Thạch Hạo càng ngày càng sáng chói, triển hiện ra lực lượng bí thuật trước nay chưa từng có. Đây là lấy thân làm chủng, là nguyên nhân khiến cho tiềm năng không ngừng được khai mở.
"Thủ đoạn của ngươi quả thật bất phàm."
"Phải nói là loại hệ thống mới này quá nghịch thiên."
Hai lão đầu tử không ngừng tán thưởng.
"Các ngươi muốn tham ngộ không?" Thạch Hạo hỏi. Hắn truyền cho họ một số mật ngữ, nói ra phương pháp tu luyện lục đại bí cảnh. Đại chiến tương lai quá tàn khốc, hắn hy vọng người bên cạnh mình càng mạnh càng tốt.
Hai lão đầu tử cũng động dung, sau khi tham ngộ cẩn thận, vô cùng chấn động. Loại hệ thống mới có tính đột phá rất lớn, khiến cho bọn họ lộ ra thần sắc đầy phức tạp.
Hai người cảm thấy, Thạch Hạo có khả năng sẽ tiến lên một bước càng cao hơn nữa.
Năm xưa, có mấy sinh linh cùng nhau sáng tạo Tiên Cổ pháp, suýt tí nữa đã phá vỡ Vương cảnh, còn hiện tại Thạch Hạo có chân chính thành công hay không, hai lão đầu tử này cũng rất là mong chờ.
"Một tên hắc ám cường giả khác sẽ không thật sự chạy thoát rồi chứ?" Tiên Kim đạo nhân nhắc nhở.
"Chạy không thoát đâu." Thạch Hạo nói.
Tới tầng thứ của bọn họ, cho dù là cách xa ức vạn dặm, cũng có thể cảm ứng được. Giới Hải này tuy rằng lớn vô cùng vô tận, nhưng tên sinh linh đó vẫn còn nằm trong phạm vi cảm ứng của Thạch Hạo.
Xoẹt.
Trên đỉnh đầu Thạch Hạo, tiểu nhân đang ngồi xếp bằng trong đoàn sáng kia, đột nhiên mở bừng mắt hét dài một tiếng, hai tay kết ấn, trước người liền xuất hiện một thanh trường mâu dài cỡ chiếc đũa.
Xoẹt.
Tiểu nhân đó mạnh mẽ ném đi. Đó là một thanh tiên mâu, do tinh túy của các đại bí cảnh trên người Thạch Hạo dâng lên tổ hợp thành, chứa đựng một thân tinh hoa đạo hạnh của hắn.
Lúc này, tiên mâu cứ như vậy bay đi, không vật gì không phá, vô kiên bất tóa, siêu việt thời gian cấm cố, cùng với lực lượng tuế nguyệt và quy tắc của không gian.
Phốc!
Thanh tiên mâu này phát sau tới trước, do tiểu nhân ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu Thạch Hạo ba thước, xuyên thủng nguyên thần đang đào tẩu của sinh linh kia.
"Aaaaaa"
Một tiếng hét thảm vang lên, sinh linh kia bị ghim giữa không trung, nhưng nó vẫn chưa hề chết đi. Đợi khi Thạch Hạo bọn họ chạy tới, mới triệt để trấn giết nó.
"Loại thủ đoạn này quá khủng bố rồi, ngươi không chỉ là người nổi bật trong Tiên vực. Mà trong Giới Hải cũng coi như là vô thượng cự đầu, đủ để sánh vai với đám người Đồ Phu."
Thần sắc Tiên Kim đạo nhân ngưng trọng nói. Lão không hề nghĩ tới, Thạch Hạo lại cường đại đến như vậy.
"Ta muốn biết các loại bí mật trong Giới Hải, các ngươi có biết không?" Thạch Hạo hỏi.
Đến tận bây giờ, rất nhiều đầu mối đều chỉ về phía Giới Hải. Hắn muốn tìm hiểu tất cả mọi thứ cho rõ ràng.