Tiên Điện, địa thế nơi đây siêu phàm, tập hợp trí tuệ của thiên địa, thai nghén tinh hoa Tiên đạo, cả khu cổ địa đều có linh vụ bốc lên mờ mịt.
Đây là một khu đất rộng lớn, từng dãy cung điện, đều là do kim loại đúc thành.
Xung quanh nơi này, một tòa lại một tòa linh sơn, bên trên có cổ Tùng, có Thanh Trúc, đều rất là thô to, xanh ngắt thẳng tắp, Hỗn Độn khí lượn lờ, thác nước màu bạc rủ xuống, trên bầu trời còn có những hòn đảo lơ lửng.
Tất cả đều được sắp xếp ở xung quanh, thủ hộ cung điện ở trung tâm.
Một tòa đồng điện ở giữa, rỉ xanh loang lổ, cổ phác không chút ánh sán nhưng lại là cổ khí cường đại nhất. Tên của mạch này của chính là từ cái đồng điện này mà ra, là một tòa Tiên điện chân chính.
Nghe đồn rằng, ở bên dưới đồng điện, trấn áp một cái Tuyền Nhãn, tẩm bổ vạn vật, thai nghén ra vạn linh, có thể khiến hết thảy mọi thương tổn đến nhục thân thuyên giảm sau đó khôi phục lại như cũ. Đồng thời, nó còn có thể cường hóa nguyên thần, sau khi dùng một số tinh túy Tiên đạo tẩy lễ, thần hồn tinh khiết, càng ngày càng kiên cố bất hủ.
"vùng đất tuyệt diệu, chính là nơi cho bản Vương dưỡng lão a." Chó con rất nhanh đã chảy nước miếng, nhìn chằm chằm nơi trung tâm cổ địa đó.
Trong quá trình này, nó không hề nhàn rỗi, cùng hành động với Thạch Hạo, âm thầm làm tan rã một số sát trận. Nơi này trông rất là bình yên, nhưng kỳ thật lại sát cơ tứ bề, hơi không cẩn thận sẽ lập tức rơi vào tuyệt cảnh!
Bọn họ vô cùng thận trọng và cẩn thận, sợ đả thảo kinh xà, phòng tránh pháp trận mạnh nhất thủ hộ nơi này thức tỉnh.
Pháp trận càng mạnh khi vận chuyển sẽ tiêu hao càng lớn, không hề có một đạo thống nào có thể thường xuyên mở ra cho nó vận chuyển, nếu làm vậy cần phải có lượng lớn thiên tài địa bảo để cung ứng.
Nơi này phòng ngự quá nghiêm cẩn rồi, rất khó phá vỡ ra một lỗ hổng, nếu không phải lai lịch chó con cực kỳ bất phàm, từng là sinh linh của lĩnh vực Tiên đạo, căn bản không có biện pháp nào để tiếp cận.
"Lần này ta ra máu nhiều quá rồi, ngay cả Thanh Thiên thạch loại vô thượng bảo liệu này cũng phải dùng đến để phá trận, hết rồi là không còn nữa!" Chó con nghiến răng nói.
Trên thân nó có một số đồ cất giấu, đều là bảo liệu kinh thế, dùng để khắc phù văn đại trận, hiện tại nó cắn răng lấy ra sử dụng.
"Làm sao lật tung tòa đồng điện đó đây, nó vừa khéo trấn áp ngay phía trên Tuyền Nhãn, rất khó để rút lấy." Một người một chó đang thương lượng đối sách.
Đó là một kiện cung điện Tiên đạo, rất khó rung chuyển. Nếu như có lựa cọn, Thạch Hạo rất muốn trực tiếp mang nó đi.
Nhưng, hắn biết với cảnh giới trước mắt của bản thân mà nói rất khó hàng phục món đồ này. Cung điện này lá pháp khí Tiên gia, sở hữu uy năng khó lường, không phải là người bình thường có thể cướp đoạt.
"Cẩn thận, Chí Tôn của Tiên Điện quả nhiên là ở đây!" Thạch Hạo nói. Như ẩn như hiện có một cỗ huyết khí đang tràn ngập một loại cảm giác áp bách.
Trong một tòa cung điện, có một vị lão giả đang hấp thu tinh hoa thiên địa, tiếp dẫn Tiên vụ, đang tu luyện. Chính là lão Chí Tôn đời thứ nhất của Tiên Điện.
Lão đã tu hành rất lâu rồi, tuổi tác thậm chí còn lớn hơn cả Vương Trường Sinh.
Lão tuyệt đối là một trong những sinh linh lớn tuổi nhất ở kỷ nguyên này!
"Lão gia hỏa này từ trước đến giờ không hề làm chuyện tốt nào, tương tự như mấy cái gia tộc Trường Sinh kia. Lúc Đế Quan gặp nạn cũng không hề xuất lực, lại thường xuyên mưu hại các đối thủ bên trong Cửu Thiên!" Thạch Hạo khẽ nói.
Một sinh linh cường đại như vậy, lúc ngoại địch tới xâm lấn, nhưng không hề xuất lực. Nhưng lại nhằm vào cung điện Chí Tôn, Tội Huyết nhất mạch hạ độc thủ.
Thạch Hạo vô cùng hoài nghi, căn nguyên của Tiên Điện này có chút cổ quái.
"A, có thể sống sót từ thời Tiên Cổ tới nay, mà ta lại không hề nghe qua danh tự của lão ta, tự nhiên là không phải kẻ tốt lành gì." Chó con cười lạnh nói.
Năm xưa, phàm những cường giả tham chiến, liều mạng tranh đấu. Nó làm sao có thể không có ấn tượng, làm sao chưa từng nghe tới được.
Chỉ có những kẻ trốn tránh cá biệt, những tên ẩn thế Chân Tiên cuối cùng bất đắc dĩ bị cuốn vào trong vòng sát phạt, mới có thể như thế.
Thạch Hạo thở dài, nghĩ đến một số chuyện cũ. Hàn quang trong mắt lóe lên, càng ngày càng cảm thấy nhất mạch Tiên Điện này đáng tru diệt! Côn Băng ôn hận mà chết, từng là chủ lực đối kháng với Dị vực. Không hề chết trong tay cường giả Bất Hủ của Dị vực, lúc lôi kéo thân thể tàn tật quay về, lại bị tên Chân Tiên không bằng cả heo chó đó hại chết.
"Chuẩn bị tốt chưa, động thủ thôi!" Chó con nói.
Muốn đoạt đi cái Tiên Tuyền Nhãn đó, chỉ có thể xuất kỳ bất ý, một kích tất trúng mới được. Nếu không cơ hội sẽ không còn" nữa, khi đó trận pháp nơi này sẽ khởi động, rất khó tiến vào nữa.
"Được!"
Thạch Hạo chầm chậm thổ nạp, lấy ra Đại La kiếm thai, chuẩn bị vận dụng thanh pháp khí này xuất kỳ bất ý đánh bay Thanh Đồng Tiên Điện, sau đó nhanh chóng lấy đi Tiên Tuyền Nhãn.
Về phần pháp trận, trước mắt mà nói chó con đã xử lý tốt rồi, đã mở ra một cái thông đạo lâm thời.
"Nhớ kỹ, thời gian vô cùng gấp gáp, sát na tiên điện bị đánh bay, pháp trận Tiên đạo nơi này tất nhiên sẽ nhanh chóng khởi động, thời gian của chúng ta cực kỳ có hạn." Chó con nhắc nhở lần cuối nói.
Ông!
Tinh khí thiên địa nơi này lập tức bị hút khô, thậm chí ngay cả ngôi sao ở vực ngoại cũng mờ đi, chỉ bởi vì một cái hít sâu của Thạch Hạo, cướp đoạt hết toàn bộ tinh hoa trong càn khôn này.
Lần này, Thạch Hạo thật sự đã vận dụng toàn lực!
Tới một bước này, hắn đã xuất thủ thì tự nhiên cũng không sợ sẽ đả thảo kinh xà, kinh động tới vị Chí Tôn đó.
Khắp nơi, thảo mộc héo úa, tinh khí điên cuồng tiến vào trong mũi Thạch Hạo, bao gồm cả Tiên vụ nơi này. Hơn nữa vực ngoại lập tức trở nên tối đen, tinh hoa nhật nguyệt bị cướp đoạt, có một số ngôi sao lớn cũng rung động ầm ầm, như muốn rơi xuống.
Đây chính là uy thế của Chí Tôn, hít sâu một hơi thiên địa tinh hoa, quả thật là muốn cướp đoạt sạch sẽ bản nguyên linh khí trong vùng trời này.
Oanh!
Trong quá trình này, Thạch Hạo sớm đã hóa thành một luồng ánh sáng rực rỡ, cực nhanh lao tới, xông qua đó, giơ Đại La Kiếm Thai trong tay lên chém thẳng về Thanh Đồng Tiên Điện.
Đang!
Thần quang cuộn trào, mảnh gỉ đồng như phi đao bay về bốn phương tám hướng, sau đó lại tựa như lưu tinh, đánh sập hư không, chấn vỡ đại thiên địa.
Đồng điện đó bị một kiếm chém bay, gỉ đồng loang lổ trên đó tự nhiên là văng đi tứ phía, tạo thành một cảnh tượng đáng sợ cùng với lực lượng nguyền rủa.
Ngày xưa, Thạch Hạo trúng qua nguyền rủa của gỉ đồng xanh này, suýt tí nữa chết dưới hạ giới, rất gian nan mới vượt qua được.
Hiện tại, hắn trở thành Chí Tôn, tự nhiên sẽ không để gỉ đồng xanh này tiến vào cơ thể, toàn bộ đều ngăn ở bên ngoài, khiến hắn nghiêm trận chính là bên trong đồng điện lại ẩn hàm pháp tắc phản phệ.
Đồng điện đó hiện lên từng tầng gợn sóng khuếch tán ra bên ngoài. Đó là một mảnh ánh sáng màu đồng, nhìn rất là nhu hòa, nhưng lực sát thương lại lớn đến khinh khủng!
Hư không đứt đoạn, không ngừng xuất hiện hắc động, ảnh hưởng tới sự ổn định nơi này.
Cùng một thời gian, trên mặt đất phát ra ánh sáng, đó là pháp trận Tiên đạo bị kích thích, đang khởi động, bạo phát ra vô số ánh sáng.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Chó con xuất thủ cùng lúc với Thạch Hạo, nó há miệng phun ra ba ngàn cây tiểu kỳ màu đen, lá cờ đều có hình tam giác, cắm ở phía trước, đón gió tung bay, trở nên cao lớn cùng với thiên địa.
Nó đang ngăn cản pháp trận khởi động, tiến hành trì hoãn.
Bùm!
Đất đá tung tóe, kiếm thai của Thạch Hạo đã cắm vào dưới mặt đất. Thạch Hạo vô cùng bạo lực, nhanh chóng phá vỡ mặt đất, hướng về nơi mà Tiên Điện trấn áp.
Nơi đó xuất hiện một cái Tuyền Nhãn, nằm ở nơi sâu nhất dưới lòng đất. Giống như một con ngân long đang nằm đó, không phải rất là thô to. Thậm chí phải nói là rất nhỏ, nhưng trên đó lại tràn ngập khí tức Tiên đạo nồng đậm.
Chính là Tiên Tuyền Nhãn, thai nghén ra tinh túy Tiên đạo, đều hóa thành long hình.
"Gâu!"
Chó con lập tức chạy đến muốn cướp đoạt
Chỉ là nơi này phát ra hào quang chói mắt, giống như từng cây thần châm bay ra. Ở xung quanh Tuyền Nhãn có ức vạn đạo kiếm khí, hơn trăm ngàn phù văn, bao phủ lấy nó vô cùng rậm rạp.
Đây chính là một trận đại sát kiếp!
Nơi này có pháp trận phòng ngự cường đại, cũng không hề chủ động phản kích.
"Ngao... "Chó con thét lớn, trên người nó phát ra tiếng đinh đang loạn xạ, tia lửa bắn tung tóe, da lông hiện ra ô quang, các loại kiếm khi đan xen, vô cùng thần quang chém lên người nó.
Nếu như là sinh linh khác thì sớm đã bị chém thành thịt nát, hình thần câu diệt.
Nhưng con chó này lại vô cùng bất phàm, nó từng là sinh linh Tiên đạo. Trước mắt tuy rằng đạo hạnh thoái hóa, nhưng nhục thân vẫn mạnh mẽ tới bất khả tư nghị, có thể thừa nhận ức vạn đạo ánh sáng sát phạt.
Thạch Hạo cũng đánh giết tới, giơ kiếm thai lên, quét sạch tứ phương, muốn phá hủy pháp trận phòng ngự đó, hoàn toàn hủy hoại nơi này, đào cái Tuyền Nhãn đó đi.
Đông!
Loạn thạch bay khắp nơi, khói bụi mù mịt, phù văn pháp trận giống như là những ngôi sao đầy trời, vô cùng dày đặc, toàn bộ đều đang phát sáng, phát ra sát cơ vô tận.
"Gâu!"
Chó con bị đánh tới kêu la thảm thiết, tránh Đông tránh Tây, đám ánh sáng giết chóc đó rất nhiều đều chém lên người nó.
Thạch Hạo tự nhiên cũng bị liên lụy, mạnh như hắn. Lúc này thân thể cũng tràn đầy máu tươi, pháp trận này có thể chém giết cả Chí Tôn, nhưng bọn họ vẫn đang kiên trì được.
Ầm!
Loạn thạch tiếp tục văng lên, bọn họ liên thủ xuất kích, đào móc Tuyền Nhãn, đầu Ngân Long đó cũng e ngại, muốn bỏ chạy.
"Ầm!"
Chó con vô cùng hung tàn, một hơi lao tới trước, chịu đựng đau đớn, nhảy lên lưng Ngân Long, ra sức cắn xé, muốn cầm cố nó lại.
Răng rắc!
Thạch Hạo phát lực, đào lên một cái ao nhỏ chỉ một thước vuông nhưng lại bốc lên Tiên khí mù mịt, trông vô cùng thần thánh, ẩn chứa tinh túy bản nguyên nhất trong thiên địa.
"Chạy mau!"
Chó con nói, bởi vì nó dự cảm được tai họa ngập đầu đang tới.
Hai người đắc thủ, nhanh chóng lao lên trên, kết quả lại bị một tòa Thanh Đồng Tiên Địa từ trên cao đang ầm ầm ép xuống, muốn phong bế lối ra của bọn họ.
Và cùng lúc này, pháp trận Tiên đạo phát sáng, vô cùng rực rỡ, phong tuyệt thiên địa.
Ngoài ra, còn có một lão giả tóc trắng bay phất phơ, ánh mắt hung ác nham hiểm, vô cùng lạnh lùng, đang nhìn chòng chọc vào bọn họ. Trong tay lão kết ẩn, nhấn về phía dưới mặt đất.