Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bóng đen lại xuất hiện, lần này cũng không hề mờ nhạt giống như lần trước mà là vô cùng ngưng thực!

Côn Đế dám làm như thế, dẫn dụ Thạch Hạo tới nơi này, tự nhiên là đã nắm chắc, muốn dựa vào cái này ma diệt hắn, đây rõ ràng là một trận đại sát cục.

Rống!

Âm thanh trầm trầm rít gào, chấn động cả Dị vực, vang vọng một mảnh lại một vùng vũ trụ, khiến vạn linh đều run rẩy, thân thể không chịu khống chế mà quỳ mọp xuống.

"Đây là cái gì?" Thạch Hạo kinh ngạc nói. Hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, bóng đen khổng lồ này uy mãnh khiếp người, đỉnh thiên lập địa, muốn chèn phá cả vũ trụ.

"Tiểu bối, ứng kiếp đi!"

Côn Đế quát lên, sau đó tiếp tục ngâm tụng chú ngữ, tiến hành triệu hoán, khiến đầu sinh linh cường hoành vô song này mở ánh mắt sắc bén vô cùng, chấn động tâm hồn.

Oanh!

Ngay sau đó, đầu sinh linh này liền trực tiếp xuất thủ, chộp về phía Thạch Hạo, đại thủ liệt không, đánh nát tất cả ngăn cản, loại lực lượng này bá đạo đến cực hạn.

Thạch Hạo xuất kích, kiếm thai trong tay phát ra uy năng cực lớn, lập tức tăng vọt dài tới ức vạn dặm, gần như muốn cắt đứt mảnh đại vũ trụ này!

Đang!

Kiếm thai phát ra âm thanh leng keng, sắc bén vô bì, chém lên trên móng vuốt to lớn kia. Tia lửa bắn ra xung quanh, đại đạo phù văn giống như thủy triều bành trướng, sau đó nổ tung tại chỗ.

Bàn tay Thạch Hạo có chút tê dại, hắn lui về sau vài bước, lần nữa nhìn kỹ bóng đen kia, đây là loại sinh linh nào thế, thật sự là quá mạnh mẽ!

Hiện tại, với tu vi của hắn mà nói gần như đã vô địch trong Tiên Vương, có thể tung hoành Dị vực. Sinh linh bình thường không thể nào ngăn cản bước chân hắn, cho dù là Côn Đế cũng không được.

Thế nhưng, hiện tại thần sắc của hắn trở nên ngưng trọng, đầu sinh linh này mạnh mẽ phi thường, hắn cần phải nghiêm túc đối địch.

"Giết!"

Thạch Hạo rống lớn, xuất kích cuồng mãnh, không hề sợ hãi, kiếm thai trong tay phát ra ánh sáng chói mắt, chém về phía trước, giống như một tôn cái thế đế giả phục sinh, muốn càn quét hết thảy địch nhân.

Bởi vì đã dự cảm được nguy cơ, nên hắn không hề giữ lại chút nào.

Ầm ầm ầm!

Nơi này trở nên rung lắc kịch liệt, thiên địa bị tổn hại. Một kiếm của Thạch Hạo cơ hồ cắt đứt vũ trụ, hủy diệt không biết bao nhiêu ngôi sao.

Thạch Hạo chém giết kịch liệt với bóng đen kia.

Mặc dù địch thủ cường đại, nhưng hắn vẫn cảm thấy thở phào nhẹ nhõm. Đối phương vẫn ở trong lĩnh vực Tiên Vương, không hề quá biến thái.

Đột nhiên lại có một đoạn chú ngữ đột ngột vang lên.

Côn Đế thi pháp, tiếp tục triệu hoán bóng đne khác.

Quả nhiên, trong thần miếu kim sắc kia, lại vang lên âm thanh khó hiểu, tiếp theo lại có một bóng đen xuất hiện, to lớn vô biên, đứng sừng sững trong vũ trụ.

Đạo bóng đen thứ hai!

Điều này khiến Thạch Hạo biến sắc, trong cổ miếu kim sắc kia rốt cuộc là cái gì?

Ầm ầm!

Đạo bóng đen thứ hai kia vừa xuất hiện liền gầm lên. Uy áp nó tỏa ra khiến cho sinh linh đỉnh tiêm của các tộc đều run rẩy.

Sau đó, nó lập tức lao tới, nhưng không phải tới giết Thạch Hạo, mà là dung hợp với bóng đen đầu tiên, hòa làm một thể.

Ầm ầm ầm!

Côn Đế liên tiếp triệu hoán, sắc mặt vô cùng thành kính, dùng chú ngữ triệu hoán bóng đen xuất thế. Trước sau cộng lại tổng cộng có tám cái, toàn bộ xuất thế, dung hợp thành một thể.

Trên thực tế, Côn Đế còn muốn triệu hoán ra đạo thứ chín. Đáng tiếc là đạo thứ chín vừa hiện thân thì lập tức tan đi, biến mất vào trong thần miếu kim sắc, không thể thành công.

Sau khi tám bóng đen dung hợp, uy thế lập tức tăng vọt, quyền phong gào thét, đấm vỡ nát càn khon!

Ngay cả Thạch Hạo sắc mặt cũng ngưng trọng, hắn vô cùng cẩn thận, dốc hết mọi khả năng, vận dụng hết thảy lực lượng, đại quyến chiến với bóng đen kia.

Tám thân ảnh dung hợp lại làm một, quả thật đã trở nên mạnh hơn, nhưng cũng không phải kinh khủng như trong tưởng tượng của hắn. Loại dung hợp này chỉ khiến pháp thể trở nên chân thật hơn, chứ không hề gia tăng chiến lực bao nhiêu.

Quả nhiên khi Thạch Hạo đại chiến với bóng đen này. Quyền đầu của hắn đánh lên người nó, giống như đánh lên cơ thể huyết nhục, cảm giác trở nên chân thực vô cùng.

Đồng thời, nhục thân của sinh linh này cũng trở nên kiên hố bất hủ, thật sự quá mạnh.

"Giết!"

Thạch Hạo rống lớn, sắc mặt lạnh lẽo. Hắn không thể mặc cho tên sinh linh này phát uy, muốn dốc toàn lực trấn sát nó!

Ầm!

Bóng đen bị Thạch Hạo đánh bay, thân thể phảng phất như bị đánh tan.

Thế nhưng, thân thể nó chỉ hơi lắc lư, rồi ngưng tụ lại lần nữa, vô cùng chân thật, gầm lên một tiếng, lại đánh về phía Thạch Hạo.

Thạch Hạo bạo phát kim quang, toàn thân màu hoàng kim, thi triển thần uy mạnh nhất, khủng bố vô biên, vung tay nhấc chân đều phảng phất như có thể trấn giết Bất Hủ Vương dễ dàng.

Loại uy nghiêm lớn như thế, khiến chư Vương ở xung quanh đều biến sắc. Hoang quá mạnh mẽ, trưởng thành một mức độ này, đã có thể đi lên con đường phá Vương thành Đế rồi.

Nhưng đáng tiếc, con đường đó là tuyệt lộ, chưa từng có ai thành công.

Chư Vương đều tin rằng, Thạch Hạo đã đứng ở đỉnh điểm mà sinh linh đương thời có thể đạt tới. Hắn đích xác là một vị Tiên Vương vô địch, bình thường mà nói, sẽ hiếm có địch thủ.

Cũng chỉ loại nhân vật như Côn Đế, mới có thể chém giết với hắn kịch liệt như vậy.

"Ầm!"

Sau khi Thạch Hạo phát cuồng, liền chém giết kịch liệt với bóng đen kia. Mấy lần bóng đen khổng lồ bị đánh văng về sau, thậm chí bị đánh tan, nhưng cuối cùng nó vẫn tổ hợp lại thân thể tiếp tục chiến đấu.

Thạch Hạo phát hiện ra cái sự thật đáng sợ này. Bóng đen này cũng là một kẻ vô địch trong Bất Hủ Vương, nhưng điểm đáng sợ nhất của nó lại chính là giết không chết. Chính xác là nói, hiện tại Thạch Hạo không thể đánh tan pháp thể của nó.

"Diệt cho ta!"

Thạch Hạo rống lớn. Lục đại bí cảnh đồng thời phát sáng, đặc biệt là bí cảnh thứ sau Ngẩng Đầu Ba Thước Có Thần Minh. Tiểu nhân trong quầng sáng trên đỉnh đầu hắn mở bừng con ngươi sáng chói, lúc này đột nhiên ôm lấy Đại La kiếm thai, điên cuồng công kích về phía bóng đen.

Tiểu nhân này đột phá hạn chế của thời không, dòng sông tuế nguyệt chảy xuôi dưới chân nó.

Phốc!

Có thể nói, đây là một loại tuyệt sát, tiểu nhân ôm lấy Đại La kiếm thai, chém rụng đầu của bóng đen khổng lồ kia, hơn nữa còn bồi thêm một kiếm, chẻ đôi đầu lâu đối phương.

Loại thủ đoạn này, khiến thần sắc chư Vương trở nên khẩn trương, sắc mặt biến đổi.

Bọn họ đang suy nghĩ. Nếu là bọn họ tham chiến, có thể tránh thoát được tiểu nhân này không. Phỏng chừng là không thể, chắc chắn sẽ bị trúng đòn, bị nó chẻ đôi nhục thân, xé rách nguyên thần.

Hống!

Thế nhưng, bóng đen đó lại lần nữa rống lớn, tổ hợp lại pháp thể, nhưng chưa từng bị tổn thương.

Không cần nói nhiều về sự cường đại của bóng đen này. Nó như là một tôn Bất Hủ Vương vô địch, và điểm đáng sợ nhất chính là bất diệt, sinh sinh không dứt.

Khóe miệng Thạch Hạo chảy ra máu tươi. Hắn đã xuất thủ mấy lần, lần nào cũng đánh tan bóng đen kia, nhưng bản thân cũng bị trúng phải một chưởng, đã thụ thương.

Nếu là một sinh linh khác, quá nửa đã bị hủy diệt. Hoặc ít nhất nhục thân cũng bị hủy hoại, nhưng Thạch Hạo chỉ hơi lảo đảo mà thôi. Sau khi lau đi vết máu, Thạch Hạo lần nữa lao tới, trông như không bị ảnh hưởng quá lớn.

"Lui!"

Côn Đê đột nhiên nói, thông báo chư Vương mau lui về sau, rơi xa khỏi nơi này.

Và cùng lúc đó, chư Vương cùng nhau niệm chú ngữ, thôi động vô thượng pháp lực, lập tức tránh đi xa xa, quả thật không hề do dự chút nào.

Tòa thần miếu kia lúc này phát sáng, cực kỳ chói lọi.

Bóng đen rít lên một tiếng, đột nhiên thu nhỏ lại, tiến vào trong thần miếu.

Thạch Hạo không hề đuổi theo. Thần sắc trở nên nghiêm túc. Trong thần miếu đó ẩn chứa đại khủng bố, nhiễu loại khí cơ của hắn, khiến hắn vô cùng kiêng kị.

Thế nhưng, Thạch Hạo không hề lui lại, vẫn nhìn chằm chằm tòa thần miếu đó, muốn hiểu rõ mọi chuyện, muốn biết Dị vực rốt cuộc có nội tình đáng sợ cỡ nào?

Người tài cao thì gan cũng lớn!

Hắn có tự tin của mình, có thể quét ngang thiên hạ, không ai có thể ngăn cản, chỉ cần không dính dáng đến Đế, hắn có thể quét ngang địch nhân tứ phương!

Ầm!

Đột nhiên, tòa thần miếu kim sắc lắc lư, bóng đen kia lại xuất hiện, nhưng không còn khổng lồ như trước, trông chỉ như một người bình thường.

Trong tay bóng đen đó, lại cầm một món đồ vật phát ra ánh sáng chói mắt khiến người ta không thể nào nhìn thẳng vào. Uy áp của món đồ đó cực kỳ khủng bố, khiến thần hồn của mọi người như muốn nổ tung, khó có thể thừa nhận nổi.

Thạch Hạo động dung, hắn khẽ híp mắt, cuối cùng cũng biết được đó là cái gì.

"Cũng giống như ở chỗ Táng Địa!"

Cổ khí khởi nguyên, không ngờ lại là món đồ này!

Đây có thể là chí bảo của Dị vực, cũng bởi vì món đồ vật này, mới tạo ra được một giới này.

Nó do loại kim loại nào đó tạo thành, lại giống như bằng ngọc thạch, có cửu sắc hào quang chảy xuôi, rực rỡ thần thánh, như có mưa ánh sáng vô tận không ngừng tuông xuống.

Nếu như là người bình thường, một hạt mưa này rơi xuống, sẽ khiến cho thân thể họ nổ tung, chết thảm tại chỗ. Đồ vật này không thể nào đụng vào được.

Trong ức vạn người, cũng chỉ có một hai người có thể chạm vào nó, sau đó có cơ hội trở thành siêu cấp Tiến Hóa Giả, ngày sau có khả năng trở thành Bất Hủ Vương.

Nhưng, Thạch Hạo lại giống như có thể miễn dịch, bởi vì hắn từng bị cái rương bên dưới Táng Địa chiếu qua, đã tiếp xúc rất gần. Lần đó hắn vẫn không hề chết đi.

Thạch Hạo đã trải qua một lần rồi, cái rương trước mắt này đã không còn gây thương tổn được cho hắn nữa.

Đây là chiêu sát thủ của Dị vực, nếu như Tiên Vương bình thường bị nó chiếu trúng, có khả năng sẽ vô cùng nguy hiểm, vẫn lạc tại chỗ.

Cũng giống như Táng Địa, Táng Vương cũng sẽ không dám tùy tiện tiếp xúc với cổ khí khởi nguyên.

Ở Dị vực, đồng dạng cũng như thế, đồ vật này là một thứ cấm kỵ.

Hiện tại, bóng đan kia đang cầm lấy đại sát khí cấm kỵ, oanh giết về phía Thạch Hạo, đây quả thật cũng là một loại tuyệt sát.

Nếu năm xưa, Thạch Hạo chưa từng trải qua cổ khí khởi nguyên của Táng Địa tẩy lễ, gần như trở nên miễn dịch. Hiện tại hắn đã vô cùng nguy hiểm, rất có khả năng sẽ bị trấn sát ở đây.

Khó trách đám Bất Hủ Vương kia đều đã tránh đi xa xa.

Ầm!

Đột nhiên, bóng đen kia lại tiến vào bên trong cổ khí khởi nguyên, chỉ còn vật này tự mình bay tới.

Thạch Hạo kinh ngạc không thôi. Cuối cùng hắn cũng đã biến bóng đen đó tới từ đâu, thì ra là từ bên trong cổ khí khởi nguyên này, không phải là sinh linh trong Dị vực.

Nó có lẽ là do một loại pháp tắc nào đó tạo thành, không phải sinh vật chân chính, có thể thấy cổ khí khởi nguyên khủng bố như thế nào.

Thạch Hạo động dung, đám người Côn Đế của Dị vực nghiên cứu nó đã ức vạn năm tuế nguyệt, quả nhiên đã tìm ra được một chút môn đạo, không ngờ lại có thể triệu hồi ra bóng đen này.

Dị vực, có thể dùng cổ khí khởi nguyên trấn giết địch thủ, điều này thật quá đáng sợ.

Thạch Hạo quay người rời đi, hắn không muốn tùy tiện đụng vào món đồ này, luôn cảm thấy nó rất cổ quái, không muốn bản thân tiếp xúc với nó.

"Chạy đi đâu!" Chư Vương Dị vực đều gầm lên.

Đồng thời, bọn họ cùng ngâm tụng chú ngữ, thi triển bí pháp, thôi động cổ khí khởi nguyên, muốn dùng nó giết chết Thạch Hạo.

Hống!

Bóng đen kia lại tái hiện, hai tay cầm lấy cổ khí khởi nguyên, giết về phía Thạch Hạo.

Cổ khí khởi nguyên phát ra ánh sáng chiếu rọi ức vạn trượng. Dưới sự chiếu rọi của nó, sinh linh nào cũng đều tránh lui, nếu không sẽ bị vẫn lạc.

Thần sắc Thạch Hạo trở nên lạnh lùng, hắn lao thẳng về phía một vị Bất Hủ Vương. Thạch Hạo có thể chống lại loại ánh sáng này mà không bị ăn mòn, nên muốn dựa vào nó để dẫn lửa thiêu lên thân kẻ địch.

"Ngươi!"

Vị Bất Hủ Vương đó kinh hãi, nhanh chóng bỏ chạy. Y không phải sợ Thạch Hạo, mà là sợ trạng thái hiện tại của cổ khí khởi nguyên.

Nó đã được kích hoạt, luồng ánh sáng có lực lượng quá dọa người.

Phốc!

Cuối cùng, Thạch Hạo giết tới, sau khi mấy trăm kiếm đối quyết, liền cắt đi đầu lâu người này. Một nơi nắm chặt trong tay, ngay cả nguyên thần cũng bị cầm cố bên trong.

Đông!

Thạch Hạo ném đầu lâu kia về phía cổ khí khởi nguyên.

"A. . ." Bất Hủ Vương đó hét thảm.

Xoẹt!

Thạch Hạo lại đột nhiên hút đầu lâu trở về, rút nguyên thần bị cấm cố bên trong ra, ném vào trong tiên trì cùng với thần hồn của đám người Xích Vương, Ngạo Thịnh. Hắn muốn mang về Tiên vực tỉ mỉ nghiên cứu một phen, nguyên thần của Dị vực là như thế nào.

"Vì sao lại giết không chết hắn?"

Một số Bất Hủ Vương của Dị vực kinh hãi nói.

"Hắn không hề e ngại ánh sáng từ cổ khí khởi nguyên, lẽ nào luồng sáng này còn bồi bổ cho hắn?!"

"Thử lại lần nữa!"

Thần sắc một số Bất Hủ Vương trở nên băng hàn, cùng nhau tiếp tục thôi động chú ngữ, triệu hồi bóng đen cầm lấy cổ khí khởi nguyên đánh về phía Thạch Hạo lần nữa.

Lúc này, bóng đen kia cũng phát cuồng, liều mạng đánh giết Thạch Hạo, quấn chặt lấy hắn, sợ rằng lại đi giết Bất Hủ Vương khác.

Pháp lực của bóng đen này vô biên vô tận, liều mạng như vậy, nhất thời Thạch Hạo cũng khó thoát đi được, thậm chí còn có chút nguy hiểm.

Đang!

Cuối cùng, bất đắc dĩ, hắn phải chạm vào Cổ Khí Khởi Nguyên, tay thi triẻn quyền ấn đánh tới, tay còn lại cầm kiếm thai chém xuống.

"Hữm?!" Thạch Hạo kinh hãi. Bởi vì chính vào một khắc này, hắn phát hiện trên cái rương này xuất hiện một vài vết nứt, tựa hồ như sắp mở ra!

Tình huống gì thế? Cái rương mà Dị vực dốc mọi biện pháp mở ra mà không được, lại bị hắn mở ra như vậy sao?

Thạch Hạo có chút không quá tin tưởng, tại vì trên người hắn có hạt giống kia sao? Hay là do Đại La kiếm thai, chắc là không phải!

Thế thì do cái gì?

"Giết!" Thạch Hạo không dám ở lại lâu. Hắn lo lắng sau khi cái rương bị mở ra, bên trong sẽ có đồ vật khó có thể tưởng tượng xuất hiện, đó chưa hẳn sẽ là một hồi tạo hóa.

Hắn nhắm chuẩn một phương hướng giết ra, thề phải giết cho được Bất Hủ Vương, kéo đám người này chịu cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK