Trong một ngày, giữa Cửu Thiên Thập Địa, xảy ra kinh biến. Bên trong một số cổ địa kỳ dị, trong một số ách thổ trong quá khứ rất được coi trọng , đều xuất hiện điều dị thường.
Đáng tiếc, chỉ có một hai nơi bị người ta phát giác, những cái khác ở nơi khác đều không có ai biết.
Bởi vì, cách xa nhau quá xa xôi, có nơi vô cùng hoang vu, cách xa nơi có sinh linh sinh sống, tỉ như Thập Tự Âm Dương Địa, đó là một cấm khu bị hủy diệt, ngày thường ai sẽ đi tới đó?
Nhưng chính vào hôm nay, những vùng đất này đều phát sinh biến hóa kịch liệt, như những ngôi sao trên vũ trụ đang đánh tới, cuốn lên tinh nguyên Tiên Đạo ngập trời, chấn động càn khôn.
"Xảy ra chuyện gì?"
Trên Cửu Thiên, có người khi đi ngang qua một khu phế tích hoang lương liền rung động không hiểu, gây cho bọn họ ấn tượng cả đời khó quên.
Trong khu phế tích, những mảnh vỡ kim loại, những mảnh ngói như bạch ngọc, đều bay lên trôi nổi, lơ lửng ở nơi đó, một khe nứt lớn màu đen lan tràn tới trong vũ trụ.
"Trời ạ, đó là một đội quân ma quỷ gì vậy?" Có người kinh dị kêu to.
Bầu trời tờ mờ tối, mây đen che khuất hết các vì sao, ngẫu nhiên có tia chớp huyết sắc đan xen xoẹt qua, xé rách bầu trời đen kịt, hiện ra cảnh tượng chân thực.
Đó là từng nhóm lại từng nhóm đại quân, không hề cử động, giống như đã đứng đó từ thời tiền sử. Trên người bọn họ, nhiễm đầy máu, tắm qua huyết dịch của cường giả chư thiên, bách chiến và bất tử, đang tiến tới nơi này!
Bọn họ bất động, vô thanh vô tức, nhưng chiến thuyền chở bọn họ, lại to lớn vô biên, đang từ từ di động, thông qua thông đạo cổ lão, muốn giáng lâm tới một giới này!
Chỉ là chiếc thuyền đó quá chậm, phảng phất như đang vượt qua vô ngần Vũ Trụ Hải, từ một mảnh cổ giới nào đó đến một mảnh khác cổ giới khác, cần có tuế nguyệt nhất định.
Có lẽ phải trăm năm hoặc có khi là mấy tháng, nhưng cũng có thể chỉ một khắc, bọn họ sẽ tới ngay giới này.
Điều này rất khó để cho người ta phán đoán, không cách nào tìm tòi nghiên cứu.
Những sinh linh này, giống như là thạch điêu, tất cả đều không hề cử động, khoác trên người giáp trụ băng lãnh, giống như không có hô hấp, chỉ có ánh mắt lạnh lùng, hàn quang thấu xương. Hiển thị bọn họ còn sống!
Chính là một nhóm người như vậy đang tiếp cận, đang tới gần Ba Ngàn Châu.
Một số ít người trên Cửu Thiên nhìn thấy cảnh tượng này, liền thất kinh, lạnh từ đầu đến chân, sau đó kinh hoảng bỏ chạy, hướng về các đại thế gia Trường sinh báo tin.
Đáng tiếc. Khe hở nơi này vẫn chưa vững chắc, lúc nào cũng có thể sẽ biến mất, những thân ảnh kia cũng sẽ bị bao phủ lại trong bóng đêm.
Bất quá, tương đối mà nói, trong mấy khu cổ địa khác, có một chỗ di tích vết nứt tương đối rõ ràng, so nơi này càng kinh người hơn.
Nơi này là một nơi nào đó thuộc về bên trong Thập Địa, đứng ngang hàng với Ba Ngàn Châu, tên là "Trảm Tiên Địa", bởi vì, nghe đồn thời cổ đại xa xôi, nơi này chết không ít Tiên.
Bên trong khu cổ địa này ở khu vực trung ương, không ai nguyện ý muốn tiếp cận, đất nơi đó màu huyết sắc, sát khí quá nồng đậm.
Mặc dù không phải là cấm khu do con người mở, nhưng đã trở thành khu tuyệt diệt chi địa danh xứng với thực, sinh linh nào cũng không nguyện ý tiếp cận.
Một trận chiến thời Tiên Cổ, nơi này từng chồng chất Tiên thi, đều là Tiên dân chiến tử. Cuối cùng dù cho cường giả Dị Vực dọn dẹp những thi thể này đi, mang về Dị Vực, nơi này vẫn như cũ không hề có sinh cơ.
Cấm khu này ở trong trung tâm của một đại lục cổ, nhưng lại trở thành một nơi không thể nào đặt chân được. Có người hoài nghi, năm đó tiên huyết chảy đầy ở nơi này, toàn bộ đều tập trung lại nơi đây, giống như đang tiến hành một tràng tế tự nào đó. VÌ vậy mà ngay cả Dị vực cũng cảm thấy không ổn, rất nhanh xử lý sạch sẽ nơi này.
Vô số năm qua đi, nơi này lần nữa phát sinh dị động.
Mặt đất huyết sắc nứt vỡ, những giọt máu khô cạn phảng phất như có hoạt tính đang quay trở về, khiến cho mảnh đất này ướt sũng, đỏ hồng tanh tưởi tới khiếp người. Có tiên huyết đang chảy xuôi, mặc dù không nhiều, nhưng là cũng đủ để trảm hồn phách người khác, làm cho người ta sợ hãi. Toàn bộ cổ địa đều đang phát sáng, huyết quang màu đỏ nhàn nhạt, khiến cho nơi này càng thêm yêu dị, giống như là một khu đất tế tự, đang triệu hoán cái gì đó.
Một ngày này, có không ít người đều nhìn thấy được, chạy tới bên ngoài khu cấm địa này, tận mắt nhìn thấy, nơi đó có một lưỡi mâu băng lãnh, hiện lên màu xích hồng, mang theo ánh sáng Tiên huyết, từ dưới đất nhô lên, muốn bay ra khỏi mảng đại lục cổ này. Cuối cùng, nơi này bùm một tiếng, đất đá huyết sắc bay lên ngộp trời, lộ ra cảnh tượng bên dưới mặt đất.
Nơi đó kỳ thật không phải ở dưới mặt đất, mà đến từ một cái không gian thông đạo, to lớn, thâm thúy, rộng lớn vô ngần , liên tiếp tới một nơi vĩnh hằng nào đó. Có một vị chiến tướng đang đứng đó, y một thân một mình đang mở ra con đường phía trước. Khi bất động, như là ma vương cái thế, bễ nghễ thiên hạ, lạnh lẽo cứng rắn như là pho tượng tiên kim. Chỉ khi y chậm rãi giơ cánh tay lên, mới khiến cho người khác cảm thấy y còn sống, có thể có sinh mệnh.
Người này đứng trên một chiếc thuyền lá, tựa hồ như bất động, chỉ khi không gian thông đạo không ổn định muốn khép lại, y mới chậm rãi nâng lên huyết sắc trường mâu, đâm vào giữa khe hở, muốn để nơi đây hiện ra một cái đạo môn, muốn từ nơi đó đi ra.
Không gian thông đạo đó, thực sự quá rộng lớn, vô bờ vô bến, một dòng sông vô cùng thần bí, chậm rãi chảy xuôi, phụ cận dòng sông tràn đầy hỗn độn, còn có Tiên Vụ.
Chiếc thuyền lá chở vị chiến tướng đó, xuôi theo dòng đi xuống, đi đến nơi này. Hai tay y nắm chặt trường mâu, kình thiên bay lên, chống đỡ ở trung tâm "Trảm Tiên Địa".
Trảm Tiên đại lục, khu vực trung ương nhất, giống như là một mảnh đất tế tự, nguyên bản cũng không phải, nhưng trải qua tiên huyết tiêm nhiễm dần dần cũng trở thành như vậy.
Nơi này liền trở thành một thông đạo.
"Người này, quá kinh khủng. Y đến từ chỗ nào? Vì sao ta cảm thấy không giống như là sinh linh của Dị Vực!" Có người run rẩy nói.
Bởi vì, người này từng đi qua Biên Hoang, đã từng tham dự qua thủ thành chi chiến.
Về sau khi đại chiến kết thúc, rất nhiều người từ Biên Hoang rút đi, trở về quê cũ. Thập Địa bên trong "Trảm Tiên Địa" cũng có người trở về, bọn họ từng gặp qua sinh linh Dị Vực. Thế nhưng là lúc này nhìn thấy cường gia trên thuyền lá đó, luôn cảm thấy không giống, kẻ này có lai lịch khác.
Đáng sợ nhất chính là, không gian thông đạo này quá lớn, dòng sông ở đầu thông đạo bên kia đang chậm rãi trôi, cứ như vậy ép tới, không rõ khởi nguồn của nó từ nơi nào.
Tất cả mọi người đều cảm thấy, đây chỉ là quân tiên phong, hành quân một thân một mình, đang mở ra con đường, hậu phương hẳn là còn có cường giả!
Điều này kinh động đến các tộc ở Trảm Tiên Địa, rất nhiều cường giả đều chạy đến. Bởi vì, nơi này cảnh tượng quá rõ ràng, lại có sinh linh không thể nào ước lượng được, nắm lấy chiến mâu màu máu, giống như là khai thiên tích địa, muốn xuyên phá đại giới bích, đột ngột xuất hiện như vậy.
"Hít!"
Có người hít một ngụm lãnh khí, khi một số lão chủ nhân của các đại giáo đỉnh cấp đuổi tới, bọn họ mở ra Thiên Mục, vận chuyển pháp lực mạnh nhất, đốt cháy đạo hạnh bản thân, thấy được một chút chân tướng.
Bên trong thông đạo khổng lồ thông suốt đó, nơi đầu nguồn của dòng sông, ở nơi khởi nguyên xa xôi đó, phảng phất như là biển lớn, thâm sâu đến không thể tìm tòi nghiên cứu được, muốn hút tâm thần của người khác vào.
Sinh linh này tới từ nơi đó sao?
Trảm Tiên Địa, cường nhân các nơi đều kinh hãi!
Điều này dẫn tới sóng gió to lớn, các giáo trên phiến đại lục này của Trảm Tiên Địa đều có cảm giác sợ hãi, có sinh linh đang vượt qua đại giới bích để đến đây?
Một số tu sĩ tụ tập lại, thương lượng đối sách. Đồng thời cầu cứu những cổ địa khác, phóng xuất tín hiệu nguy cấm từ nơi này.
Chỉ là vẫn chưa kịp đợi các phương nhân mã triển khai hành động, khu vực trung ương của đại lục đầy máu này đã sụp đổ, đã rạn nứt, không gian thông đạo đó không vững chắc nữa!
Trong lúc mơ hồ, phảng phất như nghe được một tiếng rít gào trầm thấp, đủ để đánh nát vạn vật cùng tinh hải, nhưng cuối cùng nó vẫn bị giới bích ngăn chặn!
Mọi người nhìn thấy, sinh linh kia bị hỗn độn cùng Tiên Đạo tinh nguyên bao phủ, mông lung và mơ hồ, đang nổ lực cố gắng một lần cuối cùng, một mâu đâm ra, huyết quang chấn cổ kim.
Đáng tiếc, thông đạo đó bắt đầu tan rã, dần dần sụp đổ, chiến tướng đó cũng trở nên mơ hồ, một chiếc thuyền lá ở bên kia dòng sông kịch liệt chấn động, không thể nào bình ổn được.
Cho nên, hình ảnh cuối cùng cũng không thể nào bảo trì được nữa, như là một chiếc gương bị đập nát, tất cả cảnh vật đều vỡ ra từng mảnh, không thể nào nhìn thấy nữa.
Tin tức như vậy tuyệt đối không giấu được, truyền khắp thập phương. Sau đó không lâu, Cửu Thiên Thập Địa các đại truyền thừa nổi danh đều nhận được bẩm báo.
Những khu cổ địa trên Cửu Thiên, một mảng thiết quân xuất hiện mơ hồ, nhìn không được rõ ràng. Thế nhưng cường giả kia xuất hiện trong thông đạo ở Trảm Tiên Địa, rất nhiều người đều nhìn thấy, đều sử dụng "Ký ức tinh thạch" khắc ghi xuống, giao cho đám đại giáo đi phân biệt.
Ít nhất là tất cả các Trường Sinh thế gia đều chiếm được ký ức tinh thạch.
"Trường mâu của người này, chỉ một kích liền muốn đâm thủng giới bích sao?" Các đại gia tộc đều đang nghiên cứu, khẩn cấp hội hợp, đây là dấu hiệu của một đại thế tàn khốc đang đến gần sao?
"Có chút cổ quái, giống như một ghi chép vụn vặt trên một bộ sách cổ nào đó, nhưng lại không nắm bắt được chân tướng, đi tra cho ta, nhất định phải tìm hiểu cho rõ ràng minh bạch!"
Vô luận là Trường Sinh thế gia, hay là Trường Sinh Hoàng Triều, những đạo thống trường tồn cùng thế gian này đều đã bị kinh động, bọn họ cảm thấy một trận lạnh lẽo thấu xương.
Phảng phất như gió thu đến, vạn lá khô héo, đại thế dần điêu linh.
Đây không phải ảo giác, phàm là những lão gia hỏa sống đủ lâu, giờ phút này trong lòng đều run rẩy, cho dù là đạt đến Chí Tôn cảnh, cũng có cảm giác sợ hãi.
Bọn chúng có loại ảo giác, thật sự sẽ có một trận gió thu nổi lên, sẽ chém rơi xuống vô tận lá vàng, mà cái gọi là những chiếc lá khô héo đó, có lẽ chính là vạn giáo!
Mà sau khi "gió thu" qua đi, có lẽ còn có "trời đông" càng thêm rét lạnh thấu xương!