Trong tinh không đối diện, người kia trở nên trầm mặc, nhưng trong lòng lại có sóng lớn ngập trời, âm thầm suy nghĩ, tên cường giả này thật bá đạo, đây là muốn tử chiến với tam đại Tiên Vương sao?
Y muốn nhìn rõ người kia, đến tột cùng có bộ dáng gì, nhưng bây giờ Thạch Hạo tu vi thâm bất khả trắc, đâu phải người nào cũng có thể thăm dò?
Ở chung quanh hắn, Hỗn Độn Khí tràn ngập, vô cùng thần bí. Hắn giống như là Đế vương tuyên cổ trường tồn, quan sát Tiên vực, khí thế làm người ta cực kỳ kinh hãi, chỉ có một đôi mắt băng lãnh như lưỡi đao, xuyên thấu qua sương mù, sáng chói rực rỡ!
Thậm chí, ngay cả Thạch Trung Thiên, A Man cũng đều bị khí tức của hắn bao phủ, không ai có thể làm gì bọn họ, đều bị trận vực chí cường bao phủ ở bên trong.
"Đạo hữu, đã như vậy, ta liền không khuyên nhủ nữa, ngươi tự giải quyết cho tốt." Người trong tinh không nói, từ đầu đến cuối cũng không hề lộ diện, y chuẩn bị rút đi.
Tu vi đến cảnh giới cỡ bọn họ, thần giác nhạy cảm đến nhường nào, y dự cảm được nguy hiểm, nếu tiếp tục dây dưa, hơn phân nửa sẽ có một hồi đại nhân quả!
"Cáo từ!" y lựa chọn bỏ đi thẳng một mạch.
Nhưng mà trong tinh không còn có một thanh âm đang níu giữ y lại nói: "Tiền bối, hắn xuất thủ độc ác như vậy, giết hại tu sĩ chúng ta, còn xin ngài làm chủ a!"
Người này dùng thần thức truyền âm thỉnh cầu, thế nhưng y lại không biết, bây giờ thập đại nguyên thần của Thạch Hạo đã hợp nhất, đạo hạnh tăng mạnh, cao đến dọa người, nếu không phải là cao thủ tuyệt thế, cho dù âm thầm dùng thần niệm trò chuyện, cũng có thể bị hắn nắm bắt rõ ràng.
"Đi thôi, người này quá hung hăng rồi!" Cường giả bí ẩn trong tinh không nói.
"Tiền bối, còn xin xuất thủ, hôm nay nếu có thể lưu hắn lại, tổ phụ ta Ngao Thịnh Tiên Vương sẽ nhớ ân tình người đã xuất thủ!" Người kia nói.
Xoẹt!
Hiển nhiên, người kia ý thức được cái gì đó, phóng thích ra Hỗn Độn Khí, bao phủ huyết mạch của Ngao Thịnh, che chở người đó ở bên mình.
"Tôn nhi của Ngao Thịnh sao? Đã có tầng quan hệ này, vậy ngươi không cần đi nữa." Thạch Hạo nói.
Ở trong vũ trụ tăm tối, Thạch Hạo bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện ở phía trước, mi tâm phát sáng, phát ra kiếm khí, chém về phía tinh không đối diện.
"Đạo hữu, vẫn xin lưu tình!" Cường giả kia ngăn cản.
"Ta và nhất mạch này bọn họ có thù không đội trời chung, nếu như ngươi ngăn cản, thì chính là địch nhân của ta!" Thạch Hạo bình tĩnh nói.
Oanh!
Lúc này, kiếm khí khuấy động, đều là hỗn độn kiếm mang, từ trong mi tâm của hắn bay ra, không gì không phá, chùm sáng này quá dọa người, đủ để trảm tiên phục ma.
Đối diện, vị cường giả bí ẩn kia mang theo tôn nhi của Ngao Thịnh xoay người rời đi.
Tôn nhi của Ngao Thịnh, đây tuyệt đối là một cái hóa thạch sống cổ lão, bản thân tu vi thông thiên, nhưng phải xem là so với ai, trước mắt đạo hạnh của y vẫn còn chưa đủ.
Y là một Chuẩn tiên vương, tu vi không thể ước đoán, năm tháng dài đằng đẵng đến nay, từng nghĩ tất cả biện pháp, muốn tăng thêm một bước, nhưng tất cả đều thất bại.
Ầm!
Phiến tinh không này đều bị xoắn nát!
Mi tâm Thạch Hạo bay ra Hỗn Độn Kiếm Khí, cũng không hề yếu hơn kẻ chuyên tu Bình Loạn Quyết kia. Bất Diệt Kinh đã bị hắn hoàn thiện bổ sung đầy đủ dẫn đến kết quả như hiện tại, nguyên thần trở nên bất diệt, hóa thành kiếm khí.
Nơi này quá mức kinh khủng, tinh không vỡ nát, rất nhiều ngôi sao lớn hóa thành tro bụi trong vũ trụ.
"Ngươi chớ có ép người quá đáng!" Người kia đang lui lại, mang theo tôn nhi của Ngao Thịnh, lao tới một mảnh tinh vực khác.
"Che chở cừu nhân của ta, như vậy, ngươi là đang muốn lấy hành động thực tế nói cho ta biết, ngươi muốn đối địch với ta sao?" Thạch Hạo ép về phía trước thần sắc lạnh lẽo nói.
"Ta không tính toán với ngươi!" Cường giả kia âm thanh lạnh lùng nói, cực nhanh chạy trốn. Y muốn rời xa nơi này, mang theo tôn nhi của Ngao Thịnh tiến vào khu vực thống trị của tộc này.
Đến nơi đó, tự nhiên sẽ có Ngao Thịnh Tiên Vương xuất thủ.
"Oanh!"
Nhưng mà, Thạch Hạo làm sao có thể bỏ mặc y mang theo cừu nhân của hắn đào tẩu. Một cái đại thủ đánh ra, một tay che trời, toàn bộ tinh không đều bị hắn bao trùm ở bên dưới.
"Ngươi!"
Người kia thật sự là một cao thủ, y nhanh chóng chống đỡ, trong tay xuất hiện một cây Phượng Sí Kích, cương mãnh và bá khí, nghênh đón đại thủ của Thạch Hạo.
Đang!
Thiên địa trở nên chấn động kịch liệt, người này giật nảy cả mình, lực lượng của đối phương quá cường đại, binh khí mà y dùng tâm huyết tế luyện vô số tuế nguyệt lại răng rắc một tiếng, đã xuất hiện vết rách.
Lưỡi Phượng Sí Kích bị đứt ra rớt xuống một đoạn.
Phốc!
Cùng một thời gian, đầu vai của y bị trúng kiếm, mi tâm Thạch Hạo phát ra Hỗn Độn Kiếm Khí không gì không phá, chém trúng nhục thân đối phương, khiến nơi đó tóe lên một đóa hoa máu.
"A. . ."
Người này hét lớn, mang theo vẻ tức giận, hóa thành lưu quang, bỏ chạy vào trong vũ trụ.
"Ngươi che chở địch nhân của ta, chính là cùng ta là địch, ta lập tức trấn sát!" Thạch Hạo phát ra lời cảnh cáo sau cùng.
Trong lòng người này trầm xuống, y mãnh lực ném ra, ném tôn nhi Ngao Thịnh về phía vực ngoại xa xôi bên trong một tòa cự thành, đó là địa bàn của Ngao gia.
Y đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, có thể làm được đến một bước này cũng không tệ rồi.
Y cũng không phải cường giả tuyệt đỉnh loại cấp bậc kia như Ngao Thịnh, không cần thiết phải ngạnh kháng, nhất là đối phương cũng không phải đặc biệt nhằm vào y.
Ầm!
Nhục thân Thạch Hạo giống như là kiếm thai đáng sợ nhất, chém nứt vũ trụ, lập tức xuất hiện ở trước một tòa thành lớn.
"Ngăn hắn lại!"
Tôn nhi của Ngao Thịnh hét lớn, y tập hợp một đám cao thủ nghênh địch, đồng thời kích hoạt tế đàn, chuẩn bị bẩm báo về gia tộc, xin tất cả cường giả viện thủ.
Thế nhưng hết thảy đã muộn rồi, Thạch Hạo một đường quét ngang tới, tế đàn bên trong cự thành nổ tung, kẻ ngăn cản bị nổ tung, một đám cao thủ liên tiếp vẫn lạc.
Phốc!
Đại thủ của Thạch Hạo đánh xuống, cho dù là tôn nhi của Ngao Thịnh đã tu đạo tuế nguyệt dài dằng dặc, thực lực bản thân kinh khủng dọa người, nhưng vẫn như cũ chống đỡ không nổi, hình thần câu diệt tại chỗ.
Ầm ầm!
Thạch Hạo mặc dù không có đại khai sát giới, nhưng khi hắn vọt qua, tòa thành trì này vẫn bị chia năm xẻ bảy, toàn bộ tinh không đều suýt nữa bị sụp đổ.
"Giết!"
Thạch Hạo cường thế xuất thủ, hắn biết mình đã đến địa phương nào rồi.
Đây là chỗ khu vực Ngao Thịnh thống trị, đây là vũ trụ của Ngao gia. Khi đến nơi này, hắn không hề cố kỵ gì, mặc dù không muốn huyết tẩy, nhưng lại bắt lấy tôn nhi và trưởng tôn của Ngao Thịnh một đường giết về nơi Ngao Thịnh bế quan.
"Không xong, Ngao Lăng lão tổ đã vẫn lạc, chết ở bên trong tòa Tiên thành ở Khuê Mộc Tinh!"
Tin tức này truyền ra, khiến Ngao gia ở trong vùng vũ trụ này lập tức trở nên đại loạn.
Tất cả mọi người đều sợ hãi, tôn nhi của Tiên Vương đã chết, người xuất thủ là ai? Dám cùng loại cường giả đỉnh cấp như Ngao Thịnh Tiên Vương là địch, có lẽ là cường giả tuyệt thế từ trong Giới Hải mới quay trở về.
"Oanh!"
Ngày đó, trên không trung một tòa cự thành rất nổi danh của Ngao gia xuất hiện một thân ảnh, đưa ra một cánh tay lớn bắt lấy kẻ mạnh nhất ở nơi này.
"Trời ạ!" Rất nhiều người hét lớn, đó là đệ tử thân truyền của Ngao Thịnh Tiên Vương, tọa trấn ở nơi này, tuy rằng không trở thành Tiên Vương, nhưng nghe đồn, đạo hạnh người này cực kỳ đáng sợ, được nhận định là có cơ hội trở thành Tiên Vương nhất.
Nhưng hôm nay mọi người nhìn thấy cái gì, có người vừa vươn tay đã bắt được y từ trong phủ đệ.
"Là ngươi... Tên tiểu... " Người này hét lớn, tràn đầy thần sắc kinh hãi. Y nhận ra Thạch Hạo, nhưng lời của y còn chưa kịp nói hết, đã bị Thạch Hạo xiết thành huyết vụ.
"Ngao Thịnh, lão thất phu, ngươi cút ra đây cho ta, bản tọa giá lâm, ngươi là kẻ đầu tiên ta tính sổ!" Thạch Hạo quát.
Âm thanh chấn động chư thiên, các phương cường giả đều lộ ra vẻ kinh sợ, Ngao Thịnh là một khối xương cứng, qua nhiều năm như vậy đều không có mấy người dám gặm, hôm nay lại có bất thế cường giả muốn ra tay với Ngao Thịnh?
Một số người trong lòng lo sợ, càng thêm kiêng kị với Giới Hải, nơi đó nhảy ra một con quái vật quá kinh khủng, một năm mạnh hơn một năm, tà dị và lợi hại.
Nhưng Ngao Thịnh vẫn chưa xuất hiện, mặc cho cao thủ bất thế kia đánh tới, động phủ của Ngao Thịnh hoàn toàn yên tĩnh, không một bóng người.
"Oanh!"
Thạch Hạo đi tới cổ địa của Ngao Thịnh Tiên Vương, đây là một khối đại lục lơ lửng ức vạn năm nay, bên trên có một tòa thành trì, bên trong có vô thượng động thủ.
Ầm ầm!
Một ngày này, cự thành bị đánh vỡ, một cái chân lớn rơi xuống, giẫm sập tường thành hùng vĩ như ma sơn, cũng như cửa thành này nọ, phá vỡ cả Tiên Vương thành.
"Ngao Thịnh cút ra đây!"
Thạch Hạo thét lớn, hắn đã vào thành.
Thế nhưng Ngao Thịnh cũng không hề xuất hiện.
Một số người ý thức được, Ngao Thịnh không ở đây, nếu không, y làm sao có thể nén giận.
"Ai cản ta đều phải chết!"
Thạch Hạo quát, thấy có người chặn đường hắn. Đó là một nhóm cao thủ Tiên đạo xuất thủ ngăn cản, Thạch Hạo không ngừng liên tiếp bún tay, một tia lại một tia sáng bắn ra, khiến cho đám người này nổ tung trên không trung, huyết vụ ngập trời.
Điều này quá rung động, trong nháy mắt đánh giết Chân Tiên, hắn một đường tiến về phía trước, không ai có thể ngăn trở cước bộ của hắn.
"Ngươi là ai? !"
Một người có quyền hành to lớn, có thân phận cực kỳ cao quý trong Ngao gia, là người thừa kế của Ngao Thịnh, cũng là đứa con duy nhất đương thời còn sống của Ngao Thịnh.
Ngao Thịnh một mực đang bồi dưỡng người này, muốn thúc đẩy người này tiến lên Tiên Vương, mấy lần đều suýt nữa đã thành công, thế nhưng, cái cảnh giới đó quá huyền diệu, người này vẫn luôn kém một bước.
"Là người giết Ngao Thịnh!"
Thạch Hạo hét lớn, hắn không quản người này là ai. Ngăn cản đường của hắn, có địch ý mãnh liệt với hắn, thì cứ quyết đoán xuất thủ.
Ầm ầm!
Người này rất mạnh, dám chiến đấu với Thạch Hạo, thế nhưng, chiêu đầu tiên là đã bị thua thiệt, cả cánh tay nứt vỡ, sau đó phốc một tiếng, hóa thành một đoàn huyết vụ.
"A... " Người này gào thét, cánh tay cụt tự mọc lại, tế ra binh khí, giết về phía Thạch Hạo.
Nhưng y làm sao là đối thủ của Hoang? Kết cục có thể dự đoán, người này bị giết chết, máu nhuộm Tiên Vương phủ.
"Ngao Thịnh lão thất phu, ngươi không có ở đây sao?"
Thạch Hạo không giết loạn giết người vô tội, nhưng lại không hề bỏ qua tòa phủ đệ này, trực tiếp xông vào, vơ vét tất cả đồ vật có thể mang đi.
"Tiên dược, chạy đi đâu, đi theo bản tọa thôi!" Thạch Hạo mở ra năm ngón tay, bắt lấy một gốc trường sinh bất tử dược.
Thần vật nơi này quá nhiều, giá trị kinh người.
Đáng tiếc là, chỗ sâu nhất bên trong động phủ đã bị đóng chặt, không cách nào mở ra được. Trừ khi Ngao Thịnh chết đi, nếu không, khi mạnh mẽ mở ra, cả tòa động thủ trong đó đều sẽ sụp đổ, tới lúc này những thứ cất giữ ức vạn năm trong đó đều sẽ hóa thành hư không.
"Ngao Thịnh rốt cuộc đang ở nơi nào? Nói!" Thạch Hạo ép hỏi người của Ngao gia.
Một ngày này, Tiên vực chấn động kịch liệt, có người cường thế xuất thủ, giết thẳng vào phủ đệ Tiên Vương, đây là một sự kiện lớn!
Bởi vì, đó là phủ đệ của Ngao Thịnh, y là một cường giả tuyệt đỉnh, trong chúng Tiên Vương cũng có tiếng tăm lừng lẫy, bằng không, làm sao có thể cường thế vạn cổ tuế nguyệt?
Sau đó, khi sự tình này truyền ra, đã dẫn phát động đất to lớn.
Tôn nhi và nhi tử duy nhất còn sống của Ngao Thịnh, hôm nay đều bị người ta giết chết, thật sự là nghe rợn cả người, người xuất thủ quá cường thế, không ngờ lại dám làm như vậy.
"Tôn nhi của Ngao Thịnh a, một vị chuẩn Tiên Vương, mà nhi tử duy nhất của Ngao Thịnh càng khó lường hơn nữa, thừa kế huyết mạch của Ngao Thịnh, kết quả cứ như vậy chết đi, Ngao Thịnh sẽ phát cuồng a!"
Tiên vực, các tộc đều nhốn nháo.
Cuối cùng, một đạo tin tức truyền đến, mọi người biết Ngao Thịnh tột cùng đã đi nơi nào, đi phương nào.
"Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ, đã tiến vào Giới Hải!"
Điều này gây lên sóng gió ngập trời, chấn động khắp thế gian.
Bọn họ đi Giới Hải làm cái gì?
Rất nhanh, có lời đồn bí ẩn truyền ra.
Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ tiến vào Giới Hải, là đi gặp một vị lão tiền bối, muốn tiếp dẫn vị lão tiền bối kia quay trở về, mời lão về Tiên vực!
Mọi người biến sắc, vô cùng giật mình, một vị lão tiền bối? Đến cùng có thân phận ra sao, ngay cả tam đại Tiên Vương của niên đại xa xôi còn phải gọi người này là tiền bối?
"Ngao Thịnh, nếu các ngươi đã đi Giới Hải, ta liền đi chặn giết các ngươi, đánh gục luôn ở bên trong Giới Hải, giải quyết nhân quả!"
Một ngày này, âm thanh Hoang truyền ra, dẫn phát sóng gió lớn trời long đất lở. Hắn không cần che giấu, cứ như vậy thẳng thắn phát biểu tâm ý của mình, quá cường thế.
Sau đó, hắn đưa Thập Ngũ gia, A Man về chỗ ở của bọn họ, để bọn họ ở chỗ sư phụ A Man bế quan, dặn bọn họ tuyệt đối không nên ra ngoài.
Thạch Hạo lên đường, hắn muốn đi giết Tiên Vương, kết thúc nhân quả, tránh cho tam đại Tiên Vương uy hiếp tới người bên cạnh hắn, một trận chiến dẹp hết mọi ẩn họa!