Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong tinh không bạo phát một trận đại chiến hiếm người biết. Bọn họ đánh vào nơi sâu trong vũ trụ, quét ngang tinh vực, thần lực khuấy động, quy tắc không ngừng phóng thích.

Một vòi máu tươi vọt lên, rải xuống trong tinh vực, từng mảng sao trời bị tăm tối.

Tuyệt thế đại chiến, ít nhất trong mảnh thiên địa này, trong không gian vũ trụ cổ lão này, lực lượng của bọn họ đã đạt tới tầng thứ Nhân đạo đỉnh phong, rất nhiều đạo tắc không thể trói buộc, dẫn đến tinh không cũng bị hao tổn.

Nếu như ở quá khứ những người này sớm đã tiến vào Tiên vực rồi. Chỉ có bất hủ đại địa ở nơi đó mới có thể thừa nhận lực lượng của tầng thứ cao hơn.

"Ngươi đưa đầu ra đây, lão thất phu!" Thạch Hạo rống lớn. Lúc này trên thân hắn có vết máu, đầu tóc tán loạn, nhưng lại càng thêm dũng mãnh.

Tại thời khắc này, Đại La kiếm thai trong tay hắn giống như sống lại, có sinh mệnh của bản thân nó, mang theo mưa ánh sáng phi tiên, trên thân kiếm xuất hiện một sinh linh hình người, cử hà phi thăng!

Đang!

Thiên địa chấn động run lên, tinh tú lay động. Tòa Đồng Điện đó bay ra, phát ra ánh sáng chói mắt. Đây là Tiên đạo pháp khí, hiện tại được Chí Tôn thôi động nên lực phòng ngự kinh người, va chạm với Đại La kiếm thai.

Nếu không phải có Kiếm Thai trong tay, Thạch Hạo khẳng định ngăn không được món Tiên khí này.

"Năm xưa lão thất phu của cung điện Chí Tôn bị ta dẫn người đến vây giết. Côn Bằng cũng bị Chân Tiên giáo ta liên thủ với người khác hạ Diệt Tiên Chú, cuối cùng ôm hận mà chết. Tất cả đều chết rồi, ngươi có thể làm gì được ta?" Lão giả của Tiên Điện đầu tóc trắng rối loạn, ánh mắt âm lãnh, hét lớn trong không trung.

Những gì lão nói cũng đều là sự thật, nói ra thảm án năm xưa, để chọc giận Thạch Hạo.

"Rống!"

Thạch Hạo rống lớn một tiếng, thân thể tăng vọt, hai chân giẫm lên vô tận tinh vực, tinh hà quấn quanh toàn thân, pháp tướng ba đầu sáu tay dũng mãnh tới cực điểm.

Lão giả của Tiên Điện đã tính sai rồi, lão còn tưởng có thể chọc giận Thạch Hạo, làm rối loạn đạo tâm của hắn, không nghĩ tới Thạch Hạo lại dựa vào cỗ xúc động đó mà thi triển truyền thừa của Hỗn Thế Ma Viên --- Bát Cửu Huyền Công.

Loạn thế sát phạt, càng giận càng mạnh, đây chính là nhất mạch Hỗn Thế Ma Viên mỗi khi thiên hạ đại loạn, sát phạt không ngừng mới có thể quật khởi, hơn nữa càng chiến càng mạnh.

Đồng thời, Thạch Hạo cũng thi triển bí thuật khác, ba đầu sáu tay, những cánh tay bất đồng kết những pháp ấn bất đồng. Có cái thôi động kiếm thai thi triển Thảo Tự Kiếm Quyết, có cái kết Lôi Đế ấn, còn có cái thi triển Chân Hoàng bảo thuật...

Thạch Hạo bạo phát, tiến hành đại quyết chiến với lão.

Chí Tôn của Tiên Điện tóc trắng nhuốm máu, khóe miệng không ngừng chảy ra chất lỏng màu đỏ, bị pháp lực mênh mông cuồn cuộn chấn cho thân thể rạn nứt, lung lay sắp đổ.

Lão có chút không chống đỡ không nỡ, một bên huyết khí cương dương, Chí Tôn trẻ tuổi khí tức phồn thịnh, là người mà lão không nguyện ý đối đầu nhất. Loại lão Chí Tôn như lão huyết khí khô cạn, không còn tinh lực cường thịnh như trước.

Nhưng Thạch Hạo lại cướp đi Tiên Tuyền Nhãn, lão nhất định phải đòi trở về, nếu không, Tàn Tiên nhất định sẽ nổi giận!

Cái lão có thể dựa vào chính là kinh nghiệm của bản thân, còn có đạo hạnh cao thâm. Dù sao lão cũng từng mạnh mẽ, suýt tí nữa đã vấn đỉnh thiên hạ đệ nhất, thần dũng vô song.

Trong kỷ nguyên này, Cửu Thiên Thập Địa có bao nhiêu Chí Tôn, tới hiện tại còn có mấy người còn sống? Nhưng phàm những ai có thể tiến vào lĩnh vực này, không một ai là người thường!

Có thể nói, bọn họ đều là ngôi sao rực rỡ nhất trong thời đại của mỗi người. Chiếu sáng một đời, vang dội cổ kim, đều có một đoạn thời gian là nhân vật chính trong thiên địa.

Hiện tại, một tên cường giả lâu năm đang chiến đấu với một người trẻ tuổi vừa tấn thăng vào lĩnh vực này, tự nhiên là vô cùng kịch liệt.

Lão Chí Tôn của Tiên Điện cảm thấy may mắn vì Hoang chỉ vừa mới đặt chân vào lĩnh vực này. Một khi cho hắn thêm thời gian, để hắn được củng cố lại, đề thăng tới Chí Tôn trung kỳ, lão chỉ có chết mà thôi.

Lão âm thầm kinh hãi, cùng là nhân vật chính trong thiên địa này một đoạn thời gian, đối phương mới chỉ là Chí Tôn sơ kỳ, đã có thể cùng một Chí Tôn lâu năm như lão tranh hùng.

Giữa thiên địa, xuất hiện một thân ảnh to lớn, đang dần dần ngưng tụ xuất hiện ở sau thân hình đỉnh thiên lập địa của Thạch Hạo. Đó là tinh khí thần của nhất mạch Hỗn Thế Ma Viên đang hiện hình.

Bất cứ một loại bảo thuật nào, đều ngưng tụ tâm huyết một đời của người tạo ra nó, đây là một loại dị tượng khủng bố.

Phảng phất giống như thủy tổ của nhất mạch Hỗn Thế Ma Viên xuất hiện, nơi đây càng ngày càng bạo loạn.

"Đều nói nhân tộc là do mấy đầu Thần Viên diễn hóa thành, xem ra cũng có đạo lý của nó!" Trong lòng Chí Tôn Tiên Điện hoảng sợ.

Ầm ầm!

Một bàn tay khổng lồ vỗ tới, kiếm thai hóa thành kim quang khủng bố chém lên trên Tiên Điện.

Ầm!

Tiên khí đối kháng, Chí Tôn quyền quyền đối kích, phát ra ánh sáng phù văn chói mắt, Chí Tôn của Tiên Điện lần đầu va chạm đã bị chấn cho kêu lên một tiếng, miệng phun máu tươi, lảo đảo lui về sau.

Khóe miệng Thạch Hạo cũng chảy máu, nhưng nhờ vào tuổi đời còn trẻ và còn nắm giữ Chân Hoàng Bất Tử thuật, liệt diễm nhanh chóng bao phủ toàn thân, dục hỏa thiêu đốt, thương thế nhanh chóng khôi phục.

"Nhất định phải đắc thủ a, cướp lấy tinh túy Tiên Tuyền còn lại kia, chặt đứt con đường của Tàn Tiên!" Thạch Hạo khẽ nói.

"Cái gì?" Chí Tôn Tiên Điện nghe được, sắc mặt lập tức tái nhợt, lời nói của tên đối thủ trẻ tuổi này khiến cho lão bất an, hãi hùng khiếp vía.

Là con chó con kia sao? Chí Tôn của Tiên Điện tâm thời hoảng loạn, lẽ nào con chó kia cũng giết trở lại, để cướp đoạt một bộ phận nhỏ tinh túy Tiên Tuyền còn xót lại?

"Các ngươi dám!" Chí Tôn Tiên Điện gầm thét, lão trở nên liều mạng.

Đồng thời, lão cũng giết ngược về, lúc này trong lòng lão đã loạn rồi.

Khóe miệng Thạch Hạo khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh vô tình, hét lớn một tiếng, khí tức giữa thiên địa đột nhiên thay đổi. Hắn vận hết khả năng dùng kiếm thai trong tay đánh văng Đồng Điện, lao tới cận thân chém giết với Chí Tôn Tiên Địa.

Có Đồng Điện đó ở dây, lão giả của Tiên Điện cho dù đánh cho trọng thương ho ra máu, nhưng cũng khó có thể diệt vong. Kiện pháp khí Tiên Đạo đó bao phủ trên đỉnh đầu lão, vạn pháp bất xâm không thể nào tổn thương tới căn cơ.

Có thể thương tổn được lão nhưng cũng cần lực lượng cực lớn, dùng man kình để va chạm, nhưng lại giết không được!

Hiện tại, Thạch Hạo lợi dụng sát na tâm thần của lão không yên, đánh văng Đồng Điện, lao thẳng tới gần, chém giết kịch liệt, liều mạng với Chí Tôn Tiên Điện.

Đột nhiên, toàn thân Chí Tôn Tiên Điện lông tóc dựng đứng. Một sát na mà thôi cơ thể lại kéo căng, cảm giác giống như là ngày tận thế đang hàng lâm. Lão nhanh chóng triệu hoán Đồng Điện.

Thế nhưng lão vẫn chậm một bước. Lão cảm thấy pháp lực của bản thân đang yếu đi nhanh chóng, phù văn đánh lên trên người Hoang, không hề phát huy hiệu quả vốn có.

Miễn dịch pháp lực!

Đã cách nhiều năm, Thạch Hạo cuối cùng lần nữa vận dụng loại sát chiêu cấm kị này. Sau khi hắn thành tựu Chí Tôn, đã tìm được một cơ hội tuyệt hảo, muốn thừa dịp trảm sát Chí Tôn!

Không lâu trước đó, Kim Thái Thân không hề cho Thạch Hạo cơ hội tuyệt hảo nào, lão ấu đó một đường bỏ chạy, không hề ứng chiến.

Hiện tại, hắn gặp được tên cườn giả lâu năm của Tiên Điện, liền triển khai tuyệt sát.

"A... " Chí Tôn của Tiên Điện gào to, âm thanh chấn động trời cao, các ngôi sao đều run rẩy. Trong lúc vô cùng tuyệt vọng, lão thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên, không tiếc lưỡng bại cầu thương. Cho dù chết, cũng phải kéo theo Thạch Hạo.

Con người khi tới loại mức độ thì tới chết cũng không còn sợ nữa. Bảo tàng thân thể tự động sẽ mở ra, giúp cho lão thoát khỏi sự trói buộc, tử cảnh mà Thạch Hạo gây nên.

Cái gọi là miễn dịch pháp lực của Thạch Hạo, trong lúc nguy cấp đã mất đi hiệu lực.

Bất quá Thạch Hạo đã nắm chặt cơ hội, lập tức thôi động kiếm khí, kèm theo luồng ánh sáng đỏ. Đó là luồng sáng của Trảm Tiên Trác Đao, phụt một tiếng, đầu của chí Tôn Tiên Điện bị chém rụng, máu tươi vọt lên trời cao.

Đầu lâu đó muốn bỏ chạy, mang theo mưa ánh sáng, chìm vào hư không.

Xoẹt!

Lại một luồng ánh sáng đỏ bay ra, chém lên đầu lâu đó.

"A... " Chí Tôn Tiên Điện kêu lớn, nguyên thần bay ra, bị một đoàn tinh huyết bao phủ, lao vào trong Đồng Điện.

"Chạy đi đâu!" Thạch Hạo hét lớn, bỏ qua thi thể không đầu đó, cầm lấy kiếm thai đuổi theo, tung một kích mạnh mẽ bổ xuống Đồng Điện.

Đang!

Tia lửa tung tóe!

Bên trong Đồng Điện, nguyên thần đó kêu lớn, bị một cỗ cự lực chấn cho nứt vỡ, đoàn tinh huyết đó cũng đang thiêu đốt.

Tiên khí tràn ngập, Đồng Điện chấn động kịch liệt, xé mở tinh không. Nó cực tốc lao về chỗ ở của Tiên Điện.

Thạch Hạo đuổi theo, không tiếc liên tục chém ra kiếm thai, khiến nó hóa thành một đạo lưu quang, lần nữa chém xuống Đồng Điện.

Phốc!

Bên trong Đồng Điện, đoàn tinh huyết đó tan rã, hóa thành tro tàn. Nguyên Thân đó cũng kinh hoảng hét lớn, cuối cùng phịch một tiếng nổ tung.

Không phải là lực phòng ngự của Đồng Điện không mạnh, mà là cỗ lực lượng đó quá lớn. Hơn nữa nguyên thần đó sớm đã bị trúng kiếm khí, bản thân đã tràn ngập nguy kịch, không còn chịu đựng nổi nữa.

Hiện tại, cuối cùng đã triệt để nổ tung.

"Cuối cùng cũng đã tiễn ngươi lên đường!" Thạch Hạo hai mắt thâm thúy, giống như là bầu trời đầy sao, có chút lạnh lẽo vô tình. Lúc này cả sợi tóc của hắn cũng dính đầy máu tươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK