Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tàn Tiên đột kích, lực lượng Tiên đạo bành trướng, kịch liệt va chạm, sương mù màu trắng sôi trào, không nhìn thấy thân người, chỉ có ngàn vạn đạo kiếm khí đang toả ra.

Tất cả đều sợ hãi ngây người, Hoang một người độc chiến ngũ đại Chí Tôn, đồng thời trảm sát toàn bộ, lúc này mới từ tinh không bay xuống, kết quả lại tao ngộ phục kích.

Không ngờ lại là lực lượng Tiên đạo!

Nhưng cũng chính vì đây là Hoang, nếu đổi là người khác thì sớm đã hình thần câu diệt tại chỗ, chắc chết không hề nghi ngờ, ai có thể ngăn cản kiếm khí lăng lệ này? hoàn toàn không phải là đối thủ.

Đại chiến thật là đáng sợ, hai người đối mặt nhau chiến đấu, tạo thành hậu quả đáng sợ nhất!

Oanh!

Thiên băng địa liệt, hỗn độn hiển hiện.

Cổ địa của Kim gia toàn bộ sụp đổ, sông núi vạn vật hôi phi yên diệt, tất cả cảnh vật đều không còn được nhìn thấy, cứ như vậy đứt vỡ thành từng khúc, hóa thành tro bụi.

Đây là sự va chạm chí cường!

Những người khác trốn ở phía chân trời, thầm kêu may mắn, nhưng chín phần người ở chỗ này cũng đều ngồi sụp xuống đất, toàn bộ run rẩy không chịu khống chế, mềm nhũm ra ở đó.

Bọn họ thần phục dưới loại uy áp của cao thủ vô thượng.

Vốn bên trên phiến khu vực này, có vô số đại sơn, long khí phun trào, tử (tử là màu tím, không phải tử vong) khí mờ mịt, trông vô cùng thần thánh. Hơn nữa còn có cả tàn trận Tiên đạo thủ hộ.

Nhưng hiện tại mọi thứ đều đã trở thành khói bụi lịch sử, dưới uy thế của Thạch Hạo và Tàn Tiên, phương viên không biết bao nhiêu vạn dặm liền sụp lún, hư không nổ tan tành, xuất hiện vô số hắc động.

Đây là một trận đại tai nạn!

Mà đây cũng chỉ là dư âm của hai người họ lan tới mà thôi. Khi hai người giao thủ, liền vọt lên không trung, không ngừng bay lên cao, lại tới nơi vực ngoại, nhưng cho dù là như vậy, Kim gia cũng đã triệt để từ đại sơn san thành bình địa.

"Ừm?"

Hai người giết tới vực ngoại, Thạch Hạo đột nhiên giật mình, trong Tiên vụ màu trắng đó, đạo thân ảnh kia rất là lạ lẫm, không phải là Tàn Tiên của Tiên Điện.

Người này hắn không hề quen biết, nhưng khí tức Tiên đạo lưu chuyển, sớm đã thành Tiên!

Xoẹt!

Kiêm quang trảm tinh không, chém thẳng về phía Thạch Hạo, mảnh tin vực này trực tiếp bị gã chém đứt, uy lực to lớn vô biên, toàn bộ tinh không bị hóa thành hai nửa, tinh hà đứt đoạn, cảnh tượng này quá mức dọa người.

Gã thần uy kinh người!

Cho dù là Thạch Hạo thần sắc cũng ngưng trọng, phải tránh né mũi nhọn, dù sao đó cũng là cao thủ Tiên đạo, loại khí thế này rất khủng bố.

Ầm ầm!

Trong tinh không nứt vỡ đó, đột nhiên bạo phát ra lực lượng diệt thế, nơi này hoàn toàn sụp đổ, rất nhiều ngôi sao bị nổ tung, bị thiêu đốt, sụp đổ cả mảng lớn tinh không vực ngoại!

Một khắc này, khắp thế gian đều kinh ngạc!

Cửu Thiên Thập Địa, toàn bộ sinh linh đều ngửa đầu lên ngóng nhìn về phía tinh không, toàn bộ đều bị chấn động.

Đã xảy ra chuyện gì? Càn khôn đang tăm tối đột nhiên lại sáng rực như giữa ban ngày, thần diễm bừng bừng, chư thiên tinh thể phù hiện, sau đó lại nổ tung, thiêu đốt, cảnh tượng này quá kinh người.

Sinh linh các tộc đều run rẩy, đây là muốn hủy diệt thế giới này sao?

Thạch Hạo bị đánh cho trọng thương, hắn ho ra máu, trên người tràn đầy vết kiếm, có vô số lỗ máu, cả người bay ngược về sau.

Ánh mắt hắn vô cùng sắc bén, đối phương vào lúc mấu chốt chém ra một kiếm mà thôi, mà cả phiến tinh không này đều sụp đổ cả mảng lớn, sau đó lại phát ra vô tận kiếm khí, đã trọng thương tới hắn.

Hắn không thể không cảm thán, không hổ là cao thủ Tiên đạo, suýt tí nữa một kiếm đã hủy diệt hắn rồi.

"Nhưng chung quy vẫn là một tên Tàn Tiên mà thôi!"

Thạch Hạo ổn định thân hình, toàn thân đều một màu đỏ sẫm, chiến ý tàn phá, thậm chí thất khiếu đều đang chảy máu, nhưng hắn lại không hề sợ hãi, mà còn lộ ra chiến ý hừng hực.

Trong tinh không, cỗ khí tức cường đại đó thu liễm lại.

Ngoài xa, có một sinh linh toàn thân phát sáng, tiên vụ tràn ngập, tay cầm một thanh đoản kiếm, chỉ về phía Thạch Hạo, hai mắt lạnh lùng.

"Kiếm Tiên sau lưng Kiếm Cốc, Yêu Long Đạo Môn?" Một kích này của ngươi không giết chết được ta, bản thân ngươi cũng sẽ diệt vong mà thôi!" Thạch Hạo lạnh giọng nói.

Hắn chiến đấu kịch liệt với ngũ đại Chí Tôn, không hề chảy một giọt máu, ngay cả chiến ý cũng không hề có một nếp nhăn, nhưng hiện tại lại suýt tí nữa bị giết chết, nhưng cũng đã trọng thương, có chút tức giận nói.

"Dựa vào con kiến Nhân đạo như ngươi, mà dám khiêu khích với Chân Tiên?" Tên sinh linh lạnh lùng nói.

"Chẳng qua là một tên Tàn Tiên mà thôi, một kiếm giết không chết ta. Ngươi còn thừa lại bao nhiêu lực lượng, chịu chết đi!" Thạch Hạo rống lớn, từ trên cao lao xuống.

Một khắc này, sau lưng hắn xuất hiện một đôi cánh khổng lồ, kim quang sáng lạn, mang theo hoa văn màu đen, một đầu hung cầm phô thiên cái địa, xuất hiện ở sau lưng hắn.

Một sát na này, người khai sáng ra Kiếm Cốc, một đời Kiếm Tiên không ngờ thân thể lại khẽ run lên, thần sắc trở nên vô cùng khó coi.

Hắn nhìn thấy được một vị cố nhân, đó chính là Côn Bằng!

Điều này khiến trong lòng gã dâng lên sóng gió chập trùng. Năm đó bốn vị Chân Tiên bọn họ đi đánh lén Côn Bằng đã trọng thương gần chết, kết quả lại suýt tí nữa bồi cả tính mạng bản thân vào đó. Bốn người bọn họ đều bị phế đi, trở thành Tàn Tiên.

Vị Kiếm Tiên như gã càng bị hủy đi thanh Tiên Kiếm mà gã coi như là tính mạng, chỉ còn lưu lại kiếm phong tàn khuyết, giống như là bản thân gã vậy, không thể nào khôi phục được.

"A.... " Kiếm Tiên cả người rống lớn, nhìn thấy Thạch Hạo thi triển Côn Bằng pháp. Gã liền gào thét, tâm tình không yên, lần nữa huy động Tiên kiếm, chém về phía trước.

Đây chính là do Thạch Hạo cố ý, kích thích tâm tình của gã.

Khi một kích kinh thiên động địa giết tới, Thạch Hạo tránh né mũi nhọn, không hề ngạnh kháng, quần đấu với gã, Đại La Kiếm Thai trong tay hắn hóa giải kiếm khí đầy trời.

Kiếm Tiên, rất nhanh đã bình tĩnh trở lại. Gã biết rằng, đối phương muốn tiêu hao hết lực lượng của gã, muốn tìm cơ hội giết chết gã. Bởi vì, gã là Tàn Tiên, khó có thể chiến đấu được lâu.

"Đám Yêu Long Đạo Môn, Kiếm Cốc, Hỏa Vân Động đều nghe mệnh lệnh của ngươi, trấn áp Tội Huyết nhất mạch, đây mọi thứ đều là nghe mệnh lệch của ngươi, đúng không?" Âm thanh Thạch Hạo càng ngày càng lạnh.

Mấy cái đạo thống này liên thủ bồi dưỡng ra Lục Quan Vương Ninh Xuyên, Thạch Hạo cũng từng chiến đấu kịch liệt với tên này.

"Tội Huyết, vốn là thủy tổ của Nguyên Thủy Đế thành, năm xưa đắc tội với sinh linh không nên đắc tội, mấy mạch này khó có thể yên bình!" Kiếm Tiên giọng lạnh lẽo nói.

Đồng thời, gã lần nữa vung lên tàn kiếm, hào quang hừng hực nở rộ, đây là muốn lần nữa phát động công kích, muốn nhanh chóng tiêu diệt Thạch Hạo.

Trong lòng Thạch Hạo chấn động, đắc tội với sinh linh không nên đắc tội? Ánh mắt của hắn nhất thời trở nên băng lãnh, nghĩ tới rất nhiều thứ, lẽ nào còn dính líu đến đại nhân vật của Tiên vực?

Hắn biết rằng, mấy vị Tàn Tiên này đều là tới từ Tiên vực!

"Nhân ngày đó, quả ngày nay, quản ngươi địa vị cao bao nhiêu, ngày sau tất phải trả lại nhân quả này!" Thạch Hạo hét lên.

"Nếu như có đại thanh tẩy, giới này liền do ta bắt đầu khởi động!" Thạch Hạo tiếp tục nói. Hắn không hề sợ hãi, trong lòng hắn có chí thôn thiên địa, sẽ không hề ngồi chờ chết khi cuộc đại thanh tẩy đến. Nếu như muốn quật khởi, nếu như thật có một thế này, thế thì cứ chém giết đến cùng thôi.

Oanh!

Đại chiến kịch liệt, Kiếm Tiên thở dốc, ngực gã đập lên kịch liệt, thừa nhận không nổi mức độ chiến đấu tiêu hao như vậy.

Gã không còn ở trạng thái đỉnh phong, khó có thể phát huy ra uy thế chân chính, chỉ dựa vào cảnh giới cao hơn, muốn tự thân giết chết Thạch Hạo, nhưng lúc này lại khó có thể thành công.

Người trẻ tuổi này quá đáng sợ, rõ ràng còn chưa trở thành Chân Tiên, nhưng lại có thể ngăn cản gã, cho dù bị gã đánh cho khóe miệng chảy máu, nhưng vẫn có thể chống đỡ được.

"Âm Dương Trảm!"

Kiếm Tiên nóng vội, bởi vì cứ kéo dài như vậy, gã nhất định sẽ chết, sẽ bị tên thanh niên này tiêu hao đến chết, thậm chí bị giết chết trước mặt mọi người, tinh nguyên của gã còn lại không nhiều lắm.

Khi gã hét lớn như vậy, liền hít sâu một hơi, tinh đấu ở ngoài xa phát sáng, vô cùng tinh túy trắng xóa, bị mũi miệng của gã hút vào.

Bang bang!

Gã liên tục chém ra hai kiếm, một đạo ô quang đen kịt, một đạo sáng trắng như tuyết, đều là do phù văn đại đạo tạo thành. Màu sắc kiếm quang bất đồng, hai cái đan xen, phát ra hào quang bất hủ.

Hai kiếm này không phải chém về phía Thạch Hạo, mà nở rộ dưới tinh không.

Nhưng, Thạch Hạo càng cảm thấy đại sự không ổn, nhanh chóng lui lại.

Quả nhiên, Âm Dương Trảm vừa ra, mảnh tinh không này đệu bị nổ tung, quá mức đáng sợ, triệt để bị hủy diệt.

Trước đó tinh thể ở phiến khu vực này đã bị hủy diệt gần hết rồi, hiện tại phạm vi càng lan rộng hơn, ngay cả tinh vực ở ngoài xa kia cũng trở nên tăm tối, những ngôi sao lớn bị đốt cháy, rơi rụng khắp nơi.

Đây quả thật là muốn hủy diệt thế giới này!

Cũng còn may mắn là bọn họ chiến đấu ở vực ngoại, cách xa Cửu Thiên Thập Địa.

Nhưng, rất nhiều tu sĩ của các đại giáo đều nhìn thấy, thông qua một số pháp trận kỳ dị quan chiến ở vực ngoại, tất cả mọi người sắc mặt đều trắng bệch, loại lực lượng này quá khủng bố!

"Đang!"

Trên người Thạch Hạo, tóe ra tia lửa, không ngừng bị chém trúng. Ức vạn đạo kiếm khí đó đang trùng kích, cho dù tốc độ của hắn có nhanh hơn nữa, có một số kiếm khí vẫn không thể nào tránh khỏi.

Lúc này, hắn đã mặc giáp trụ Lôi Đế vào, còn cầm lấy Đại La Kiếm Thai, không ngừng ngăn cản.

"Chiến y tàn phá của Lôi Đế?" Kiếm Tiên con ngươi co rút.

Đáng tiếc, chiến y này đã bị tàn phá, không hề dẫn phát ra Cửu Thiên Lôi Đình để phản kích, chỉ có thể bị động phòng ngự.

Đồng thời, bên trên chiến y cũng có rất nhiều lỗ hỏng, hiệu quả phòng ngự không phải là tốt lắm.

Nhưng cho dù như vậy, Kiếm Tiên cũng đã quay người rời đi. Bởi vì sau khi phát động xong một kích này, chiến lực của gã đã sắp khô cạn rồi. Năm xưa đã bị thương tổn tới bản nguyên, cả đời này không thể nào khôi phục lại được.

Huyết khí của gã khô cạn, tinh khí thần cũng gần như tiêu hao hết rồi.

"Chạy đi đâu!" Thạch Hạo hét lớn.

Từ lúc vừa mới bắt đầu đến bây giờ, hắn đều rất bị động, thân thể bị thương, đang chảy máu. Hiện tại hắn rốt cục bắt đầu phản kích, làm sao có thể để cho Tàn Tiên bỏ chạy?

Oanh!

Huyết khí cuồn cuộn, Thạch Hạo giống như hóa thành một tôn cái thế Tiên Vương, khí tức quá mạnh, điều này khiến Tàn Tiên kinh hãi, cảm giác người này như muốn thành tiên.

Phần bụng Thạch Hạo, Luân Hải phát sáng, rất nhiều cánh cửa trong cơ thể hắn mở ra, cung cấp cho Thạch Hạo chiến lực cuồn cuộn không dứt.

Đạo cung vang vọng, phảng phất có người đang tụng kinh, gia trì bản thân hắn, khiến hắn càng đánh càng mạnh!

Tứ chi triển động, như trấn áp thiên địa Tứ Cực, có được lực lượng vô song.

Sau đó, một tiếng long ngâm, xương cột sống Thạch Hạo sáng chói, đang phát sáng, một con cự long dọc theo phần lưng của hắn bò lên, tiến nhập vào trong đầu lâu hắn.

Nơi đó chính là Đăng Tiên Đài!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK