Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên không trung Thạch đô có một con Xích Long.

Lúc này, nó nhìn thấy trên tường thành có thêm một người và một đầu sư tử, liền từ từ tới gần bên ngoài tường thành hoàng cung.

Nó rất mạnh, huyền phù trên không trung, long thân mạnh mẽ hữu lực, như thần kim màu xích đồng đúc thành, xích hà lượn lờ bên ngoài cơ thể.

Ngoài ra, xung quanh nó còn có hỗn độn khí nồng đậm, khiến cho nó càng trở nên bất phàm.

Long thân dài mười trượng cũng không hẳn là quá to lớn, nhưng loại khí tức đó còn có loại khí thế đó lại khiến người khác rung động, khiến người khác cảm thấy đây là một con Chân Long.

Thạch Hạo trải qua quá nhiều, cái gì mà chưa gặp qua? Tề danh cùng Chân Long là Thiên Giác Nghĩ hắn còn đào ra được, càng ở Dị vực tiếp xúc qua Đoạ Lạc Huyết Hoàng, đối với Thập Hung rất là mẫn cảm.

Thậm chí, hắn còn coi con Kỳ Lân thuần huyết trong lòng Thái Âm Thỏ Ngọc là gối nằm, từng giật lấy để ở sau đầu nằm lên. Tuy rằng lúc đó Thỏ Ngọc cắn hắn, còn Kỳ Lân nhỏ trắng như tuyết cũng nhe răng gầm gừ, nhưng hắn vẫn cười khúc khích, không ngừng nhào nặn tên gia hoả đó.

Cửu Thiên Thập Địa, hiện tại chỉ còn đúng hai con non Thiên Giác Nghĩ và Kỳ Lân, đều từng bị hắn giày vò qua. Hắn còn nhớ rõ sâu sắc những điểm bất phàm của hậu đại Thập Hung này.

“Hống!”

Con long thú xích hồng xông tới rống lên với Thạch Hạo, Long khiếu động Cửu Thiên, khiến cho hư không cũng run lên, không ngừng nổ vang.

Đến nỗi tường thành hoàng cung cũng rung lắc không ngừng, nên biết nơi đây có bố trí trận pháp Thần cấp là một trong những nội tình của Thạch quốc, không ngờ vẫn còn như vậy.

Nếu như không có trận pháp, dưới tiếng rống của nó, quá nửa sẽ khiến cho toàn bộ cung điện khổng lồ sụp đổ, đây là một con hung thú cường đại!

“Không đơn giản a, ta rời đi nhiều năm như vậy, hạ giới lại xuất hiện một số sinh linh phi phàm.” Thạch Hạo nhìn chằm chằm con rồng đó gật đầu than nhẹ.

Hắn đã biết được, đây là ai, bởi vì trước kia đã từng gặp qua.

Bất quá, lúc đó gặp lại là thiếu niên hình người, bộ dáng mười mấy tuổi, so với chân thân hiện tại bất đồng.

“Tiểu ca ca, chính là con rồng này chắn ở ngoài thành, muốn đệ dẫn nó đi Thạch thôn, nó muốn khiêu chiến toàn bộ cao thủ Thạch tộc.” Thanh Phong giải thích.

Nếu như không dẫn nó đi, con xích long đó sẽ thảo phạt thủ đô Thạch quốc, cho nên Thanh Phong nhất thời không thể rời đi, chỉ có thể đối đầu với nó tại đây.

Dù thế nào đi nữa, y cũng không thể tiết lộ tổ địa của Thạch tộc ở đâu, để phòng tránh ngoại giới tới quấy nhiễu. Dù là y hay là Thạch Hạo cũng coi nơi đó là tịnh thổ không tranh với đời.

Cho dù có chuyện gì xảy ra, bọn họ cũng không muốn chiến hoả lan tới nơi đó.

“Cát Cô?” Thạch Hạo đi ra trước đối thoại với con xích long đó.

Thân rồng dài mười trượng lấp lánh như kim loại lạnh lẽo, lân phiến xích sắc vô cùng kiên cố, bảo hộ toàn thân nó, ngũ trảo sắc bén, có thể dễ dàng bóp méo hư không.

Trên đầu của nó, có một đôi long giác xích sắc vô cùng cứng cáp, lưu chuyển đại đạo phù văn, càng nhìn càng giống Chân Long!

“Là ta!”

Con hung thú này mở miệng, âm thanh vẫn còn rất non nớt.

Thạch Hạo gật đầu, đây chính là Cát Cô một trong hai cao thủ hắn đang gặp trong Hư Thần giới.

Lúc đó, khi hắn ở Ba Ngàn Châu, từng ra khỏi cánh cửa Linh giới, đi theo thang trời xuống Hư Thần giới muốn tìm hiểu một số bí mật. Đương nhiên càng trọng yếu chính là vì đòi bảo thuật từ Điểu gia và Tinh Bích đại gia.

Hắn từng ở Hư Thần giới không ngừng phá vỡ kỷ lục, đạt được nhiều mảnh vỡ bằng đồng, đó là một bộ bảo thư, có thể đổi lấy một loại bí thuật vô địch!

Ngày hôm đó, Cát Cô từng quyết chiến với một vị thanh niên tên là Tây Cố, Thạch Hạo giáng lâm bất ngờ, khiến cho hai người bất mãn, ra tay với hắn, kết quả lại bị trấn áp ngược lại.

“Đáng tiếc thật, còn kém một chút, ta còn tưởng là một đầu Chân Long.” Thạch Hạo sau khi quan sát tỉ mỉ, xác nhận long thân tiến hoá không hoàn chỉnh, không phải là thuần long huyết.

“Ngươi là ai, mau mau tránh ra, để hoàng giả của Thạch quốc mang ta tới Thạch thôn, ta muốn khiêu chiến!” Cát Cô nói, long thân lay động dấy lên từng cơn gió mạnh.

“Hắn không phục Tiểu Thạch ngày xưa, muốn khiêu chiến ẩn tu giả của Thạch thôn.” Chiến Vương giải thích với Thạch Hạo, vị lão giả này từ đầu đến cuối đều đứng về phía Thạch Hạo, hiện giờ vẫn đang tận tâm phò tá Thanh Phong.

Thạch Hạo là người có ơn biết báo, cười nhẹ vỗ vai Chiến Vương, thần quang loé lên, thần lực từ tay hắn xông vào trong thể nội Chiến Vương chữa trị toàn bộ ám thương trong cơ thể.

Điều này khiến cho Chiến Vương kinh ngạc, năm xưa tuy rằng dưới sự giúp đỡ của Tiểu Niết Bàn đan, lão đã đột phá Tôn Giả cảnh, nhưng dù sao cũng không phải là tự mình tu luyện nên, sau đó lại muốn tiếp tục cường hành phá quan, không những không thành công mà còn lưu lại không ít ẩn hoạ.

Thế nhưng chỉ trong khoảng khắc vừa rồi, Thạch Hạo nhấc tay liền chữa trị hoàn toàn cho lão, hơn nữa còn khiến pháp lực của lão tăng cao thêm một tầng, đề thăng tới Tôn Giả hậu kỳ.

“Thì ra là nhằm vào ta mà đến.” Thạch Hạo cười nói.

Thanh Phong gật đầu, đích thật như vậy, Tiểu Thạch tuy rằng đã rời đi, nhưng danh tiếng của hắn vẫn còn lưu truyền, một số hậu bối muốn khiêu chiến nhưng mà không tìm thấy hắn. Lại có vài người đánh chủ ý lên Thạch thôn, muốn tới nơi đó, trong mắt rất nhiều người nơi đó khẳng định bất phàm!

“Ngươi là ai, sao lại giống với Tiểu Thạch ngày xưa?” Đột nhiên Xích Long trong hư không trợn tròn mắt, lộ ra quang mang càng thịnh.

“Người có quan hệ gì với Tiểu Thạch?”Nó chưa gặp qua chân thân của Thạch Hạo, nhưng có thấy qua pho tượng của hắn. Tuy rằng nó không có để tâm lắm, nhưng lúc này vẫn cảm thấy người trước mặt rất giống.

Nó đương nhiên không tin Tiểu Thạch còn có thể quay về, cảm thấy người này có khả năng là đệ đệ của hắn…

Chủ yếu là vì Thạch Hạo hiện tại quá trẻ, mười năm qua đi vẫn vô cùng tuấn tú, vẫn như là một thiếu niên vậy.

“Người của tộc Tiểu Thạch, ra đi chiến một trận!” Xích Long kêu lên, tựa hồ rất phẫn nộ, cũng có chút kinh nghi, trên cao nhìn xuống tường thành nơi đó.

Thạch Hạo kinh ngạc, con Xích Long này có địch ý với Tiểu Thạch sao?

“To gan, hai chữ Tiểu Thạch không phải là ngươi có thể hét loạn lên!” Có người quát lên, đó là một vị võ tướng của Thạch quốc.

“Một đám bại tướng mà thôi, cũng dám vô lễ với ta, để cho cái tên có quan hệ với Tiểu Thạch kia ra chiến đi!” Xích Long gầm lên, không lâu trước từng đánh bại một đám cường giả nơi đây.

Nó là Tôn giả, nhưng lại có huyết mạch Chân Long, không phải người bình thường có thể so bì.

Hơn nữa, bây giờ có tin đồn rằng, thiên tư của nó và một thanh niên tên Tây Cố đủ để đuổi kịp Song Thạch.

Thạch Hạo xua tay không để cho đám người nói thêm nữa, trực tiếp ra khỏi thành, sải bước trong không trung, đi về phía Xích Long.

“Ta muốn một ngụm nuối trọn nó.” Hoàng Kim sư tử háo hức nói, nó tự nhiên không thèm quan tâm tới đạo hạnh của con tiểu long này, chỉ là cảm thấy huyết mạch của tiểu long không giống bình thường.

Trên tường thành, mọi người đều lộ ra dị sắc, một đầu toạ kỵ của thiếu niên Nhân Hoàng cũng muốn đồ long?

Đồng thời, không ít người lộ ra thần sắc hưng phấn, con Xích Long đó không biết thiếu niên này là ai, nhưng mà bọn họ lại biết, nhưng lại không nhắc nhở, hy vọng có thể lần nữa nhìn thấy thiếu niên Nhân Hoàng xuất thủ.

Đương nhiên, cũng có một số người thần sắc phức tạp, trong lòng bất an, đối với việc Thạch Hạo trở về, bọn chúng cảm thấy bàng hoàng.

Thạch Hạo một cước đá Hoàng Kim sư tử qua một bên, hắn không muốn đồ long, chỉ muốn bắt sống, lập tức giơ tay chụp tới trước.

“Grào!”

Xích Long quay cuồng, vô cùng dũng mãnh, từ trên lao xuống, một đôi long giác phù văn đại đạo lập loè muốn xé xác đối thủ phía trước!

Đáng tiếc, nó gặp phải Thạch Hạo, đạo hạnh chênh lệch quá xa.

Bùm!

Chỉ cần một tay, Thạch Hạo liền bắt được nó trong tay, một tay che trời bao phủ trời đất.

Giờ phút này, trên tường thành rất nhiều người đều nổi da gà, trong lòng run lên, ầm thầm phán đoán Tiểu Thạch hiện tại đã mạnh tới mức nào rồi?

Chẳng lẽ nói, hắn đã thành tựu Chân Tiên vị?

Đối với tu sĩ mà nói, mười năm không tính là dài. Dưới cái nhìn của họ, Thạch Hạo tuy rằng lợi hại, cũng chỉ tới Chân Thần mà thôi.

“Ngao ôi…”

Lúc này, Xích Long gào thét.

Nó phát điên lên, đồng thời vô cùng bàng hoàng. Bởi vì nó đã nhận ra người này đã từng ở Hư Thần giới trấn áp nó. Thần giác của nó nhạy bén, không thể nhận lầm.

Khi đó, Thạch Hạo không có lộ ra chân dung, cố ý che giấu.

Tuy nhiên, sinh linh có huyết mạch Chân Long trực giác lại quá mạnh mẽ rồi.

“Ngươi chính là Tiểu Thạch!” Nó hét lên.

Gần đây, trong lòng nó có một luồng nộ khí, trong Hư Thần giới sau khi bị người khác áp chế, nó từng hỏi qua Tinh Bích đại gia, người ra tay với nó và Tây Cố rốt cuộc là ai.

Tinh Bích đại gia không có nói rõ, chỉ ám chỉ người đó là từ thượng giới xuống, thần hồn xuống tới Hư Thần giới, thân thể hắn không thể quay về.

Khi đó, nó còn đoán người đó là Tiểu Thạch, cho nên gần đây mới đến Thạch quốc, muốn khiêu chiến Thạch tộc, chỉ muốn trút cơn tức giận.

“Không sai, chính là ta.” Thạch Hạo gật đầu cười nhẹ nói: “Khi ở Hư Thần giới, chúng ta đã gặp qua, vẫn câu nói đó, có nguyện bái ta làm sư phụ?”

Trên tường thành, một đám người đều kinh ngạc, một con rồng mạnh mẽ như vậy, lại bị Tiểu Thạch một tay bắt lấy, đối với bọn họ mà nói, điều này vô cùng khủng bố.

Một số võ tướng còn có thị vệ đều vô cùng kích động, đồng loạt kêu tên Thạch Hạo.

“Xoẹt!”

Đột nhiên một nguyên thần từ trong đầu Xích Long bay ra lao lên trời, hoành không bay đi, nó muốn chạy trốn.

“Hữm, có chút cổ quái.” Thạch Hạo lộ vẻ kinh ngạc.

Hoàng Kim sư tử muốn đuổi theo, lại bị Thạch Hạo ngăn lại nói: “Để nó có cơ hội trốn đi.”

Bởi vì, hắn cảm ứng được, khi nguyên thần đó xuất khiếu, khí Chân Long nồng đậm tới cực điểm, tuyệt không phải pha tạp, đó chân chính là hậu đại Thập Hung.

“Ca ca, sao lại không đuổi theo?” Thanh Phong không hiểu.

“Ta cố ý thả nó đi, đó là một con Chân Long không phải phàm thai, nếu như vận khí tốt, chúng ta có thể đào ra tổ Chân Long thật sự!” Thạch Hạo cười nói.

“Đi!” Hắn dặn dò một tiếng, để trọng thần Thạch quốc nên làm gì thì đi làm. Sau đó hắn mang theo Thanh Phong còn có Hoàng Kim sư tử nhanh chóng đuổi theo.

“Rất nhanh a, đây là Chân Long Độn, nó đạo hạnh không cao, nhưng có thể phi hành giống như là thiểm điện vậy, người bình thường thật sự không đuổi kịp.” Dù là Hoàng Kim sư tử cũng lộ ra dị sắc.

Nhanh như chớp, một đường xuyên qua Đại Hoang hơn tám trăm dặm, sau đó con Xích Long tiến vào một vùng sơn mạch, một đầu liền chui vào đó, rất nhanh không thấy đâu nữa.

Sau một hồi tìm kiếm, Thạch Hạo nhìn thấy một cái hang động, bên dưới có rất nhiều cổ động nhỏ.

“Hang Chân Long!” Hắn rất nhanh đưa ra phán đoán.

“Khu vực Hỗn Độn?” Hoàng Kim sư tử thất kinh, nơi này không đơn giản, mới tiến vào hang động, nó liền phát hiện Hỗn Độn cuộn trào, vô cùng nồng đậm.

Nơi đây tự thành một tiểu thế giới, được mở ra từ trong Hỗn Độn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK